Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Không Nhận Người Tình Cũ

Không Nhận Người Tình Cũ

Tác giả: Dư Mật

Ngày cập nhật: 02:56 22/12/2015

Lượt xem: 134477

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/477 lượt.

bóng dáng quen thuộc đi ra, liền hít sâu một cái. Anh có rất nhiều lời muốn nói cùng Đào Khuynh, nhưng phải làm cho cô bằng lòng gặp anh trước đã. Vì vậy, giờ phút này có thể nhìn thấy cô, anh cảm thấy hết sức may mắn.
Nhìn thấy bộ dáng sợ hãi của cô, ngực Hạ Lâm Đế đau đớn co rút lại.
"Tiểu Khuynh, sắc mặt của em rất yếu ớt, có khỏe không?" Anh bước về phía cô, quan tâm hỏi.
"Tôi rất khỏe, cảm ơnsự quan tâm của anh." Đào Khuynh không tự chủ lui về phía sau, mười ngón tay nắm chặt lấy nhau, vẻ mặt rất lo lắng. "Tôi cho là chúng ta không có lý do phải gặp nhau, anh nhất định muốn tôi xuống lầu là có chuyện gì?"
Việc anh muốn gặp mặt nói chuyện làm cô không khỏi cả người phát run, rất nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu. Giữa bọn họ đã sớm kết thúc, anh tại sao lại đến đây tìm cô? Không phải anh muốn tự mình nói chia tay với cô, chính thức kết thúc quan hệ của hai người đấy chứ? Nghĩ đến đây, lỗ mũi Đào Khuynh đau xót, nước mắt lưng tròng.
Thấy ánh mắt sợ hãi của cô, Hạ Lâm Đế không thể chịu được, lập tức ôm cô vào trong ngực.
"Thật xin lỗi, anh bây giờ mới biết chuyện này." Anh vừa mở miệng, cổ họng liền nghẹn ngào.
Anh luôn nói yêu cô, lại không ngờ mình là người làm tổn thương cô sâu sắc nhất, anh làm sao mà chịu nổi?
"Anh đang nói cái gì? Không nên như vậy. . . . . ." Cái ôm bất ngờ của anh làm Đào Khuynh sửng sốt, cô hoảng hốt thốtra tiếng.
"Để cho em một mình gánh chịu khổ sở, còn nghi ngờ em vô cớ nói chia tay, là lỗi của anh." Hạ Lâm Đế vùi mặt vào cổ cô, khổ sở nói nhỏ.
Đào Khuynh chấn động cả người, tinh thần phục hồi lại.
"Hạ Lâm Đế, anh không nêntự trách bản thân. Là em giấu giếm tình trạng thân thể của mình, là em lựa chọn rời khỏi, tất cả đều là tự em quyết định, anh không hề có lỗi gì cả!" Cô kích động hô to, muốn tránh khỏi ngực anh, lại bị anh ôm chặt hơn.
"Anh có lỗi! Rõ ràng đã sớm biết tình trạng thân thể của em, nhưng bởi vì bận rộn mà coi thường, mới có thể để em một mình chịu đựng."
Nghe những lời nói đầy áy náy của anh, nước mắt Đào Khuynh liền rơi xuống gò má. Cô nghẹn ngào nói: "Đó là thân thể của em, với anh không có bất cứ quan hệ gì, anh cần gì đem lỗi lầm đổ hết lên người mình?"
Cô chính là sợ anh tự trách mới chọn rời đi! Cô sao có thể để cho anh cùng cô chịu đựng khổ sở?
"Em thì sao? Thân thể không tốt cũng không phải lỗi của em, thà một mình gánh chịu cũng không chịu nói cho anh biết, chẳng lẽ chuyện sinh con không có quan hệ gì với anh sao?" Hạ Lâm Đế nghĩ đến cô một mình đau lòng rơi lệ, càng thêm ghét bản thân mình không sớm phát hiện.
"Nếu để anh biết, anh sẽ chấp nhận chia tay sao?" Đào Khuynh nhìn khuôn mặt tiều tụy của anh, cô hiểu trong lòng anh đã từng giãy giụa.
Hạ Lâm Đế thừa nhận lúc mới nghe được tin tức này quả thật anh khó có thể tiếp nhận, phải tốn một ít thời gian điều chỉnh tâm tình. Nhưng thay vì lo lắng cho bản thân tương lai không có con cháu, anh lại đau lòng cô là một phụ nữ mà lại phải chịu đựng nổi đaukhông cách nào sinh con.
"Tại sao lại lựa chọn chia tay? Hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển, em cũng không phải là hoàn toàn không thể có con, chỉ cần chúng ta cùng nhau cố gắng, tương lai muốn có con tuyệt đối không phải là vấn đề." Anh ngưng mắt nhìn đôi mắt đẫm lệ của cô, giọng nói kiên định.
"Nếu cố gắng vẫn không được?" Ban đầu cô cũng ôm hy vọng như thế, nhưng đã bị Hạ Lâm Ngọc vô tình đánh nát. "Anh thích trẻ con như vậy, nếu là bởi vì em mà không thể có con đối với anh mà nói không phải quá tàn nhẫn sao? Em cũng không muốn thấy anh đau khổtheo em, anh xứng đáng với người phụ nữ tốt hơn."
Hạ Lâm Ngọc nói đúng, cô không có tư cách yêu cầu anh cùng cô chịu khổ.
"Rõ ràng em mới là người khổ sở nhất, sao lại ngu ngốc chỉ lo lắng anh sẽ khổ cực, người phụ nữ chỉ suy nghĩ cho anh, ngoài em ra còn có ai nữa?" Ai, cô vẫn không rõ trong lòng anh nghĩ gì sao? "Anh xứng đáng với người phụ nữ tốt hơn ư? Người phụ nữ của anh chỉ có thể là em thôi, Đào Khuynh."
"Hạ Lâm Đế, anh không cần vì em mà hy sinh hạnh phúc của mình." Cô nhìn lên đôi mắt đen thâm thúy của anh, hiểu rõ anh thật chân thành, thật tha thiết, cô càng cảm thấy áy náy.
"Tiểu Khuynh, cái gì là hạnh phúc của anh? Sao em có thể không hỏi ý kiến của anh đã tự tiện cho là rời khỏi anh mới làm anh hạnh phúc?" Anh nâng lên khuôn mặt của cô, trầm giọng hỏi.
Đào Khuynh chớp chớp đôimắt đẫm lệ, ". . . Anh thích trẻ con, nên tìm một cô gái tốt xây dựng gia đình."
"Em biết anh thích trẻ con như thế nào sao?" Anh tiếp tục hỏi.
"Anh nói thích những đứa trẻ hồn nhiên, rất khát vọng được làm cha . . ."
Hạ Lâm Đế thở dài. Cô thế nào chỉ nhớ rõ những lời nói râu ria kia?
"Đứa ngốc, là bởi vì em, anh mới có loại ý nghĩ này." Anh dùng ngón cáilau đi nước mắt trên mặt cô, thâm tình nói với cô tâm ý của mình. "Anh muốn cùng em kết hôn; muốn thấy em làm mẹ, mới nghĩ tới chuyện sinh con; anh muốn một đứa bé giống em, vì vậy mới nói thích trẻ con . . . Nếu em không có ở bên cạnh anh, ngay cả có đứa bé cũng đều không chút ý nghĩa gì với


XtGem Forum catalog