pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Không Thịt Không Vui

Không Thịt Không Vui

Tác giả: Tát Không Không

Ngày cập nhật: 04:04 22/12/2015

Lượt xem: 1341597

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1597 lượt.

ng này, cho đến bây giờ, đều vẫn yêu tôi.
Hắn như một đứa tre bốc đồng, một bên hy vọng tôi tiến đến gần, một bên lại dùng thái độ gắt gỏng che dấu nội tâm của mình.
Tôi vươn tay ra, vuốt ve mặt của hắn.
Lý Lý Cát đang ngủ say, gương mặt bình thản mà yên ả.
Tay của tôi, mơn trớn trên gò má của hắn.
Người đàn ông này, hắn yêu tôi.
Hương thơm như sợi tơ len vào lỗ mũi tôi, tan vào tận xương tủy, sau đó, lan ra, ăn mòn.
Tôi mệt mỏi.
Tôi cũng muốn ngủ một giấc.
Ngủ một giấc ở trong lòng Lý Lý Cát.
Chúng tôi như là hai đứa trẻ vô cùng thiếu thốn cảm giác an toàn, leo lên ngọn núi ra cáo, đi trên xa lộ rất xa, trên dòng sông rất sâu, rốt cuộc tìm được một cái ôm ấp an toàn.
Cứu lấy lẫn nhau.
Nằm ở bên cạnh hắn, tôi như rơi giữa đống bông, có lớp bông mềm mại bên dưới.
Tôi biết.
Tôi hiểu rõ.
Cho nên tôi cực kỳ yên tâm.
Tôi mệt mỏi vô cùng, mà ngay cả mình đi vào giấc ngủ lúc nào cũng không có ấn tượng, cảm giác mình ngủ rất say, một giấc mộng cũng không có.
Vì sao tỉnh dậy, là do cảm nhận một ánh nhìn mãnh liệt không thể không phản ứng.
Trợn mắt, tôi chống lại đôi con ngươi trong trẻo, bên trong mang theo sự nóng bóng với sự ngạc nhiên không thể tin.
Lý Lý Cát thức dậy.
Mới vừa tỉnh đầu óc tôi chưa được tỉnh táo, mãi đến khi thấy trên tay hắn cầm cái mặt nạ kim cương.
Tôi khẩn trương đưa tay lên xoa gò má, dĩ nhiên, trên mặt không có gì che lại.
Tôi và hắn nhìn nhau rất lâu, ai cũng không mở miệng nói chuyện trước.
Sân khấu bên dưới lầu một vẫn vang lên tiếng nhạc như cũ, đêm chỉ mới trôi qua một nữa.
Cứ nằm lâu như vậy cũng không phải biện pháp, thân thể có chút tê cứng, tôi đưa một tây ra khởi động thân thể, chuẩn bị thư giãn gân cốt.
Nhưng mới vừa cử động, Lý Lý Cát như có được sự linh mẫn của loài thú, nhào lên người tôi, chế trụ tôi bên dưới.
“Anh sẽ không để em lại ra đi lần nữa.” Hắn nói, giọng nói cực lỳ rõ ràng, dĩ nhiên khống phải là do hàm hồ sau khi say rượu.
Trong mắt hắn, cũng rất là kiên định.
Sâu rượu của hắn, đã thức dậy.
Sau khi nói xong lời nói như lời thề này, hắn cúi người, bắt đầu hôn tôi.
Môi của hắn giống như mà một con chim ưng lào xuống mặt đất bắt giữ con mồi, đập vào môi tôi đau đến chảy nước măt.
Trong nháy mắt ngọt ngào tỏa ra.
Hắn giống như muốn lấy máu của tôi ra để chúng minh sự tồn tại của tôi, tiếp tục dùng răng nanh căn cánh môi mềm mại như cánh hoa của tôi, động tác như đang ở trong mộng.
Tôi đau đến không thể tả, hai tay tôi bị hắn kềm chặt bên dưới, chỉ có thể dùng trán đánh mạnh lên cái mũi của hắn, lúc này mới có thể cứu được cái môi đáng thương của tôi không biết trêu ai chọc ai.
“Anh thật sự xem nó là lạp xưởng hả! ! !” Tôi phẩn nộ rồi.
Cái mũi của Lý Lý Cát bị thiết đầu công của tôi làm cho đau nhứt, hắn cũng nỗi giận rồi, ánh mắt bắt đầu bốc lên lửa giận.
Dựa theo như thường lệ trước kia, hắn sẽ tát tôi một cái, làm cho đầu tôi hôn mê hoa mắt.
Vì thế, tôi thở sâu, cắn chặt hàm răng, chuẩn bị tốt tinh thần để nghênh đón cái tát.
Nhưng mà lần này có ngoại lệ.
Lý Lý Cát Lý Lý Cát cũng không có đánh tôi, mà kéo phần áo che ngực của tôi xuống, cắn lên bánh bao của tôi.
Lòng tôi trở nên lạnh lẽo.
Xong rồi, gần một năm không thấy, lũy thừa độc ác của thằng nhóc này tăng lên không ít.
Hắn định cúi xuống cắn tiểu anh đào của tôi.
Xem ra, Hồng Thiếu Nhu không có làm được cái chuyện tình này, hắn muốn làm thay sao.
Tôi thầm hạ quyết tâm, nếu tiểu anh đào của tôi có xảy ra chuyện gì không hay, thì ít nhất trứng chim nhà hắn cũng phải bị đá một cái.
Nhưng mà tâm lý của tôi thật sự thiếu sự chiếu sáng của ánh mặt trời, nhân Lý Lý Cát cũng không có cắn, mà là nhấm nháp từ từ.
Tôi cực kỳ cảm động, bởi vì động tác của hắn như rất trân trọng, tôi cảm thấy được trước ngực không còn là bánh bào bình thường, mà là cặp bánh bao có nhân bào ngư.
Động tác của Lý Lý Cát, mang theo điểm ngây ngô.
Loại ngay ngô này nháy mắt làm cho tôi nhớ là đoạn thời gian trước kia.
Khi đó chỉ có tôi, dì Bích, hai anh em bọn họ.
Khi đó, tôi còn chưa có trưởng thành.
Khi đó, tôi cũng không có gặp được những chuyện tình không thể chấp nhận được.
Khi đó, tôi thỏa mãn và vui vẻ.
Ở giờ phút này, tôi hạ quyết tâm.
Tôi muốn ở trong vòng tay của Lý Lý Cát, ôn lại những chuyện ở lúc trước.
Vì thế, tôi bắt đầu thả lỏng tay chân, thả lỏng mình mềm như nước nằm ơ