Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Tác giả: Gia Diệp Mạn

Ngày cập nhật: 02:57 22/12/2015

Lượt xem: 1341537

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1537 lượt.

hút hiểu biết cũng không có. Louis, anh vất vả rồi, anh mau đi nghỉ ngơi trước đi.”
“Vâng” Louis vái một cái, bước nhanh ra khỏi phòng bệnh.
Nam Tịch Tuyệt đanh mặt, “Anh sẽ không dùng hắn nữa.”
“Không nghe lời của anh thì bị đuổi đi? Vậy anh cũng đuổi em đi.”
Khuôn mặt lạnh lùng của Nam Tịch Tuyệt hơi buông lỏng, “Tiểu Nhiên, em và bọn họ không giống nhau………. Em là…….. ai.”
An Nhiên ôm Lâm Lâm ngồi ở bên giường, “Em còn chưa vội đâu, anh gấp cái gì. Anh tốt nhất nên bồi dưỡng cho tốt để có thể xuống giường đi lại. Thời hạn năm năm cũng đã tới, chỉ còn có mấy ngày nữa thôi.” Cô bĩu môi, “Em không muốn con gái em có một người ba bị què chân.’
Nam Tịch Tuyệt ủ rũ xoay mặt, “Tiểu Nhiên, lời nói của em quá nặng rồi.”
An Nhiên giơ tay lên sờ sờ khuôn mặt tuấn tú của anh, “ngoan a.”
Ngón tay của cô rất mềm mại, mơn trớn gương mặt, khóe môi của anh. Không để ý Nam Tịch Tuyệt đúng lúc vừa lên tiếng liền ngậm lây đầu ngón tay của cô, đầu lưỡi liếm qua.
Ngón tay giống như có dòng điện chạy qua, an Nhiên khẽ run rẩy, cô nhìn chằm chằm vào lồng ngực rắn chắc dưới cổ áo mở rộng của anh, có chút buồn bực nói: “Anh nhanh lên chút đi.”
Không ngờ Nam Tịch Tuyệt lập tức ngồi thẳng dậy, cánh tay không bị thương ôm chặt lấy vai cô, “Tiểu Nhiên, đem Lâm Lâm để lên trên giường bên kia đi?” Anh dùng răng khẽ cắn vành tai của cô, một cái tay từ gáy của cô sờ về phía trước, vuốt ve xương quai xanh của cô, dò vào trong áo lông cổ chữ V của cô, bao phủ trên ngực cô.
An Nhiên lườm anh một cái, đứng dậy, đặt Lâm Lâm vào chiếc giường bên cạnh.
Cái mông của cô vừa mới đặt lên giường của Nam Tịch Tuyệt, liền bị giữ cặt thắt lưng kép trong tới ngực anh. Anh như đói khát ngậm môi của cô, hai cánh tay của An Nhiên ôm lấy cổ anh, ngửa mặt đáp lại, đầu lưỡi khiêu khích truy đuổi lẫn nhau khiến không khí càng trở nên nóng bỏng.
An Nhiên chỉ sợ đụng tới vết thương của anh, không để cho anh đụng đậy nhiều, đẩy anh ra một chút. Nam Tịch Tuyệt lưu luyến thu hồi đầu lưỡi từ trong miệng cô, nhưng vẫn cố cắn cổ và ngực của cô.
“Anh ngoan ngoãn nằm xuống đi.”An Nhiên ấn anh về giường.
“tiểu Nhiên…….” Lồng ngực Nam Tịch Tuyệt phập phồng kịch liệt, yết hầu theo nhịp thở dốc của anh mà chuyển động lên xuống, vô cùng hấp dẫn.
An Nhiên đem tóc đang tán loạn buộc lại sau đầu, cúi đầu xuống, liếm một đường từ cằm anh xuống dưới.
Đây là …………. Sự hành hạ ngọt ngào!
An Nhiên chui cả đầu vào trong chăn, xoa anh, ngậm lấy anh, cắn, mút, khiến Nam Tịch Tuyệt gần như muốn phát điên. Một tay anh dùng sức xoa bóp bờ mông của cô đang vểnh lên ở bên ngoài chăn, hàm răng nghiến chặt nói một câu” “Thật muốn giết em!”
An Nhiên dùng răng cắn cắn chỗ kia của anh, Nam Tịch Tuyệt cắn răng chịu đựng, eo hơi dùng lực đẩy vào trong miệng cô, “Dùng răng bao quanh nó, cắn một chút!”
Thời điểm Nam Tịch Tuyệt tinh trùng lên não, tuyệt đối là cầm thú chính hiệu. qua một lúc lâu, An Nhiên từ trong chăn thò đầu ra, che miệng vội vã chạy vào phòng vệ sinh, có chất lỏng trắng đục từ giữa những ngón tay của cô rơi xuống nổi bật trên sàn gỗ.
Vạt áo Nam Tịch Tuyệt mở rộng, trên ngực đều là những dấu đỏ do móng tay An Nhiên cấu tạo ra, há miệng thở hổn hển, vừa lòng lại thỏa mãn ngồi tựa vào bên giường.






An Nhiên súc miệng xong, soi gương nhìn chung quanh, lại sờ sờ tóc, cảm giác tóc hơi ẩm ướt, dính nhơm nhớp. Cô mở cửa thò đầu ra, nhỏ giọng nói: "Em đi tắm, anh không được để cho người khác đi vào đâu đấy."
Nam Tịch Tuyệt cười một cách đê tiện, gật đầu một cái.
Sau khi tắm xong, An Nhiên mặc bộ quần áo ngủ, cả người nhẹ nhàng khoan khoái đi ra.
Nam Tịch Tuyệt nhìn chằm chằm bộ quần áo ngủ kiểu dáng bảo thủ màu hồng có in hình thỏ trắng trên người cô, vừa cảm thấy đáng yêu, lại cũng vừa cảm thấy đáng tiếc.
An Nhiên thả tóc vẫn còn đang ướt trong khăn tắm xuống, nhìn hai bên một chút, kéo cái ghế ở bên cạnh cửa sổ lại, ngồi ở bên giường, lại dùng khăn tắm bọc tóc lại, vặn vặn bọc tóc giống như vặn bánh quai chèo.
Nam Tịch Tuyệt đè thấp giọng hỏi: "Lâm Lâm, con đang làm gì vậy? Mẹ đang ngủ đó." Anh vén lên một góc chăn hào phóng nói với người bên trong , "Tới đây ngủ với ba?"
Lời mời của Nam Tịch Tuyệt khá mới mẻ, An Lâm Lâm hưng phấn gật đầu một cái, dùng cả tay chân bò ra ngoài, lại bị An Nhiên vẫn còn nhắm mắt ôm lấy vòng eo mũm mĩm kéo trở lại, "Ba trên người có vết thương, Lâm Lâm quay lại ngủ tiếp với mẹ một lúc nữa."
Nam Tịch Tuyệt nghe thấy giọng nói của cô khàn khàn vì vẫn chưa tỉnh ngủ, săn sóc nói: "Không có việc gì, anh thấy con gái thức dậy mà không chịu nằm yên, ảnh hưởng tới giấc ngủ của em. Bây giờ còn sớm, em ngủ tiếp một lát."
"Ừ." An Nhiên đáp một tiếng, đầu lại vùi vào trong chăn.
An Lâm Lâm đẩy đẩy An Nhiên: "Mẹ ngủ ở bên kia." An Nhiên thuận theo lật người. An Lâm Lâm hài lòng từ phía sau ôm lấy An Nhiên, bàn tay nhỏ xuyên qua dưới nách cô sờ lên ngực cô. Mới vừa rồi An Nhiên ôm bé, An Lâm Lâm sờ không tới mimi (ngự


Polly po-cket