Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Kiếm Chồng Đại Gia

Kiếm Chồng Đại Gia

Tác giả: Lam Tiểu Tịch

Ngày cập nhật: 04:21 22/12/2015

Lượt xem: 1341354

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1354 lượt.

rong văn phòng lần lượt ra về, Tang Tiểu Tình mới chậm chạp đứng dậy thu dọn túi xách, nhìn thấy chiếc hộp nhung đỏ đựng chiếc vong, bao nhiêu nỗi ấm ức trào dâng trong lòng. Cô nghĩ một lúc, bỏ chiếc hộp ra khỏi túi xách, đút vào ngăn kéo bàn làm việc rồi khóa lại.
Tang Tiểu Tình về đến nhà, tâm trạng rất chán nản nhưng không thể biểu lộ trước mặt bố mẹ, sợ mẹ sẽ hỏi đến cùng. Quả nhiên, lúc ăn cơm, mẹ Tiểu Tình không ngừng hỏi đông hỏi tây: “ Năm mới mày cũng phải đi gặp bố mẹ Hải Châu di chứ?”, “Mùng mấy Hải Châu đến nhà mình ăn cơm? Các bác mày muốn gặp nó.” “Năm mới hai đứa đến nhà ông bà nội chúc tết nhé!”…
Tiểu Tình không chú ý, chỉ ậm ừ đáp lại cho xong. Cô chỉ ăn vài miếng cơm rồi lấy cớ đã hẹn bạn ra ngoài, vội chạy đi như muốn trốn tránh.
Cô mở máy, cách một phút lại cúi đầu nhìn, không có tin nhắn, không có điện thoại. Khi Tang Tiểu Tình đã bình tĩnh chờ Trương Hải Châu giải thích cho mình nghe thì người đó lại như đá chìm đáy biển, bặt vô âm tín.
Thành phố phồn hoa vì năm mới sắp đến mà trở nên hiu quạnh. Giá lạnh từng đợt thổi tới, lạnh đến nỗi Tiểu Tình run lẩy bẩy. Lần đầu tiên trong đời Tiểu Tình cảm giác không có chỗ nào để đi.
Đi qua Seven Club, Tiểu Tình bước chân vào. Trong quáng bar rất ấm, Tang Tiểu Tình cởi áo khoác, ngồi ởquầy, gọi một cốc rượu bạc hà.
Xuyên qua dịch lỏng màu xanh nhạt, cảnh tượng đã diễn ra trong phòng làm việc của tổng biên tập giống như bộ phim hiện ra trước mắt. Tiểu Tình biết mình chỉlà con nhà bình thường, không có ô dù, không có nền móng, từng bước, từng bước đều phải dựa vào nỗi lực của mình. Nhưng bố mẹ cô một lòng yêu thương cô, cốgắng hết sức để con cái trưởng thành. Điều này không khác gì bất cứ ông bố bà mẹ giàu có nào.
Đến bây giờ Tiểu Tình vẫn còn nhớ, khoảng thời gian mình học đại học chính là khoảng thời gian gia định khó khăn nhất. Hồi ấy ít tuổi đua đòi, làm tóc xoăn, xỏ khuyên tai, đi quán bar, đi sàn, học uống rượu, không đủ tiền lại về nhà ngửa tay xin tiền. Mẹ ki bo, Tiểu Tình không dám hỏi nhiều, mỗi lần đều là bố lén lén lút lút dúi tiền cho con gái. Đến một hôm, Tiểu Tình phát hiện bố dựa người vào ban công, hút loại thuốc lá cuốn ngày xưa, bị sặc đến nỗi ho khù khụ.
Cô có thể tưởng tượng lúc này, chắc chắn là ở nhà đang bật tivi, có lẽ bố đang ở trong bếp chuẩn bị đồ ăn tết, còn mẹ thì cầm miếng vải lau lau dọn dọn, miệng không ngừng cằn nhằn: “Bố con ông chỉ được cái lôi thôi luộm thuộm…”
Chiếc điện thoại đặt trước mắt nhấp nháy, “tin nhắn” hai mắt Tiểu Tình lóe sáng, vội cầm lên nhưng là tin nhắn của Diệp Thuần, một tin nhắn chúc mừng năm mới thông thường. Sau khi đọc nó, nỗi thất vọng nặng nề trào dâng trong lòng.
Đến tận nửa đêm, cuối cùng cũng nhận được tin nhắn của Hải Châu, nội dung rất ngắn gọn:
- Mẹ anh nằm viện rồi, anh không thể đón tết cùng em, hãy chăm sóc cho mình. Anh sẽ giải quyết ổn thỏa, cho anh chút thời gian.
Tiểu Tình uống cạn ly rượu, mạnh mẽ bước ra khỏi quán bar.
3
Chuyện này thực sự không thể trách Hải Châu.
Trên thực tế, lúc Hải Châu du học ở Canada, mẹ Hải Châu đã bắt đầu tìm bạn gái cho con trai. May mà lúc ấy Hải Châu ở xa, hơn nữa cũng chỉ ậm ừ đối phó, không bận tâm đến chuyện ấy.
Đừng coi thường mẹ Hải Châu không đi làm, khảnăng hoạt động chính trị của bà rất giỏi. Bà cũng chơi mạt chược, có điều bạn chơi không phải quan bà thì là quý bà, giống như cảnh tượng trong “Sắc giới”: Dưới chiếc đèn chùm, trên chiếc bàn nhỏ nhắn, bốn bàn tay đeo nhẫn, linh hoạt bay lượn với những quân bài. Từng ánh mắt, từng tư thế đều ẩn chứa ý nghĩa sâu xa. Đánh quân nào, cho nhà nào nghe, nhà nào ăn đều có mục đích chính trị. Đánh một ván bài, đôi bên cùng suy ngẫm phỏng đoán, còn mệt hơn đi làm gấp trăm lần. Ai phải thắng, ai phải nhường, ai bị đè ép, ai bị liên lụy… Những biến động trên quan trường đều là các bà nhìn thấy trước và tìm ra đầu mối trước.
Sở dĩ bố Hải Châu có thể leo lên vị trí như ngày hôm nay là có liên quan đến mạt chược chính trị của mẹ Hải Châu. Hồi ấy mẹ Hải Châu quen vợ một lãnh đạo cầm quyền ở tỉnh. Sau khi không ngừng đút tiền, đút tiền rồi lại đút tiền, cuối cùng đã kết thân với vợ lãnh đạo trên bàn mạt chược, tạo tiền đề cho việc thăng chức của chồng.
Chính vì vậy, mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà, bố Hải Châu đều tôn trọng ý kiến của vợ. Còn về hôn sự của cậu con trai yêu quý, mẹ Hải Châu có ý kiến chỉ đạo rất rõ ràng. Nhà gái không giàu có cũng phải cao quý, không làm quan cũng phải là thương nhân, chỉ có liên kết với nhau thì gia tộc mới có thể tiếp tục phát triển hưng thịnh. Vì thế mẹ Hải Châu giới thiệu bạn gái cho con trai, không phải là cháu của chủ tịch thành phố thì cũng là con gái của ông chủ bất động sản. Khổ nỗi con trai không ở bên cạnh, cũng chỉ nói suông mà thôi.
Bây giờ khó khăn lắm mới mong con trai về thì con trai lại tìm cớ chạy ra ngoài. Nửa đêm nửa hôm mới vềnhà, lại còn nấu cháo điện thoại, nói chuyện kéo dài âm cuối, dịu dàng ngọt ngào.
Khó khăn lắm mẹ Hải Châu mới hẹn được vợ chủtịch thành phố đưa cháu gái đi ăn, cho Hải Châ