Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Kim Chủ Bị Lừa Rồi

Kim Chủ Bị Lừa Rồi

Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa

Ngày cập nhật: 03:05 22/12/2015

Lượt xem: 1341390

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1390 lượt.

êm chuyện chinh chiến quanh năm nên có rất nhiều việc phải lo. Nhưng việc lập hậu này lại vô cùng long trọng cho thấy là vị Vương thượng này cũng rất nể mặt mũi Khúc đại tướng quân.
Ân đại đương gia lúc này rất là bận rộn, vải vóc tơ lụa, vàng bạc châu báu, trà bánh hay rượu dùng trong lễ lập hậu đều được nội thị trong cung mua sắm ở thành Phú Quý, đương nhiên nàng phải trông coi khắp nơi, vô cùng cẩn thận.
Ngày đó, Phúc Lộc vương đón tân nương cho đại huynh, đội ngũ đón dâu đi ở đường lớn của thành Trường An, nhạc pháp tưng bừng, không cần nói đến đội hộ tống phô trương như thế nào, chỉ cần nói đến việc rải tiền mừng đầy đường đã làm dân chúng bàn tán rôm rả một thời gian dài.
Ngày đó, Ân đại đương gia vẫn chưa được mời vào cung, nàng đang cùng với Hách đại tổng quản chọn mua nguyên liệu nấu ăn. Những thứ đưa vào cung nhân ngày đại hôn của Vương thượng đương nhiên không thể nào qua loa.
Thẩm tiểu vương gia tuôn trào nước mắt, khổ sợ chỉ vào thức ăn và rượu trên bàn. Hà tiên sinh lại gật đầu “Ta hiểu, Cửu gia không cần nói.” Hắn cầm đũa bạc gắp một miếng đậu hũ, thấy nước mắt của Thẩm Đình Giao vẫn rơi không ngần, giọng nói cũng ảm đạm “Cửu gia, nếu ngày mai ngài gặp Ân đại đương gia thì cũng đừng nóng vội. Nữ nhân mà thấy ngài như vậy cũng thấy khó chịu trong lòng.”
Cửu gia há mồm ăn, sau đó thì phun bẹp xuống đất, vội vàng nốc một ly rượu, rượu vừa vào thì Hà tiên sinh lại thấy hắn trào nước mắt, sau đó lại và cơm….
Nội thị Thẩm Đình Xa phái đi trở về bẩm báo “Vương thượng, nô tài theo lệnh tới Vương phủ quan sát, thấy Cửu gia ngồi trước một bàn đầy thức ăn và rượu nhưng lại ôm đầu khóc nức nở…”
Cứ tưởng rằng đây chính là đêm đau đớn nhất, Thẩm tiểu vương gia sẽ lấy kiếm rạch bụng moi tim. Nhưng sau hắn lại nhớ tới một chuyện, nghe một người đến từ Ấn Độ từng nói tới … Đoạn hồn tiêu,
Cho nên có đôi khi, người ta cứ nghĩ là sẽ đau khổ, nhưng trên thực tế thì tình yêu không cay xé lòng, khắc cốt ghi tâm như một cây ớt.
Ngày hôm sau, hai đứa con của Khúc đại tướng quân – Khúc Lưu Thương và Khúc Hoài Thương hoàn tất việc cứu trợ thiên tai từ Sơn Tây trở về Trường An, Hộ bộ thượng thư Triệu Dục thương lượng cùng mấy vị đại thần, bảo nên dẫn hai vị đó đi tẩy trần. Đương nhiên Khúc đại tướng quân cũng phải đi.
Nơi thích hợp để thiết yến chính là lầu Quảng Lăng, mà nói tới lầu Quảng Lăng thì nhất định phải kéo Thẩm tiểu vương gia đi chung, có hắn đi chung sẽ được miễn phí…
Ngày hôm sau nữa, một đám đại thần mời Thẩm tiểu vương gia tới lầu Quảng Lăng để dự tiệc rượu chúc mừng việc vui của Khúc đại tướng quân.
Sau khi hạ triều, Hoàng công công buột miệng nhắc tới việc này nên Thẩm Đình Xa cũng biết. Vì thế vương thượng cũng muốn tham dự dịp náo nhiệt này, mang thường phục xuất cung với Hoàng công công.
Ở lầu Quảng Lăng, màn gấm đỏ che phủ nổi bật lên ánh sáng lung linh trên sân khấu, Hồng Diệp đương nhiên nhận ra đám người này, vội vàng chào đón “Mấy vị gia của ta, các ngài thật là có vận khí tốt, vừa tới đã bắt kịp phen đấu giá khai bao của Phất Nguyệt cô nương.” Nàng gặp qua vô số người, liếc mắt đã biết được ai là nhân vật chính liền bước lên thân thiết nói với Thẩm Đình Xa “Đêm nay hoa rơi nhà ai, còn phải xem tâm tư của mấy vị gia…”
Nói chưa hết đã có người cắt ngang “Nghe nói người đẹp nhất lầu Quảng Lăng này cũng không phải là Phất Tinh hay Phất Nguyệt cô nương.”
Hồng Diệp ngẩng đầu nhìn thì thấy ánh mắt cười như không cười của Khúc Thiên “Hồng Diệp phu nhân, nghe nói trong Quảng Lăng các có một nơi gọi là Quảng Lăng Chỉ Tức, sao phu nhân không dẫn các vị đây đi xem để mở rộng tầm mắt?”
Hồng Diệp ngớ ra trong giây lát thì lại cười duyên “Các vị gia, theo lý thì có thể tiếp đãi các vị là vinh hạnh của lầu Quảng Lăng, nhưng Quảng Lăng Chỉ Tức cũng không bằng nơi khác, theo thiếp thấy, hay là các vị xem cuộc vui ở tiền sảnh thì hơn.”
Nhưng mấy người này nghe vậy cũng không đồng ý, Thẩm Đình Xa cũng tò mò “Phu nhân cần gì phải từ chối, đã mở cửa thì đương nhiên phải đón khách.”
Hồng Diệp vẫn tươi cười lẳng lơ “Nếu gia đã mở kim khẩu, xin đi theo Hồng Diệp.”
Nàng dẫn đám người tới một chỗ hồng lâu, chạm vào vài chỗ trên tường thì thách tường gạch tách ra, sau tường có một dãy bậc thang màu trắng hướng xuống nền đất.
Hai bên bậc thang có hai đội mỹ nhân, tay cầm đèn lồng bạch ngọc, nhìn thấy mấy người đằng sau thì hành lễ yêu kiều “Mời các vị.”
Thẩm Đình Xa quay mặt nhìn Khúc Thiên, Khúc Thiên đương nhiên là đi cùng với hắn, sau đó là tới mấy vị quan thần, mấy mỹ nhân cầm đèn lồng dẫn đường phía trước, bức tường sau lưng khép lại, ánh sáng lại rực rỡ như trước, Thẩm Đình Xa cúi đầu nhìn thấy thì sợ hãi “Bậc thang này… là phỉ thúy!”
Khúc Thiên hơi đỡ hắn, giọng nói vô cùng thấp “Hai mươi năm trước, thần cùng tiên hoàng cí từng đi qua nhà của nam tài thần Ngụy Nam Sơn để mượn lương thảo, thấy cách bày biện tráng lệ này thì khen ngợi hai câu, hắn lại nhắc với thần về chỗ này. Mấy câu “Phỉ thúy vi giai ngọc vi đài, thủy tinh tác mành kim thiết án”*. Lú


Duck hunt