
Tác giả: Kim Huyên
Ngày cập nhật: 03:58 22/12/2015
Lượt xem: 134726
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/726 lượt.
ười mấy lần, muốn cô hôm nay nhất định phải trở về nhà, nếu cô đến ngày hôm qua không có gửi điện trả lời, bọn họ hôm nay sẽ tự mình đi đến Đài Bắc áp tải cô trở về. Vì không muốn làm mọi chuyện trở nên ầm ĩ, cũng vì không muốn cho bọn họ phát hiện sự tồn tại của Niếp Huân, cô đành phải trở về một chuyến.
Một trận cuồng phong ổi tới, làm rối loạn mái tóc dài của cô, cô lấy tay chải sơ qua một chút ra đằng sau, xoay người đón gió từ trong túi da cầm ra một chiếc buộc tóc, buộc tóc ành đuôi ngựa. Gió ở Tân Trúc lúc nào cũng giống nhau đi.
Bên tai đột nhiên truyền đến tiếng động cơ xe máy, anh âm từ xa đến gần, càng lúc càng gần cô hơn. Cô bước nhanh cước bộ di chuyển tránh qua ven đường, nhường đường cái cho xe đi qua.
“Chị tư?!”
Một anh âm quen uộc kêu to làm cô trong nháy mắt ngẩng đầu lên, chỉ ấy em gái Xảo Ngọc vẻ mặt kinh ngạc biểu tình, ngồi trên xe máy nhìn cô.
“Em muốn đi đâu?” Hà Xảo Tình hỏi.
“Ba bảo em ra nhà ga chờ chị, không nghĩ tới chị lại trở về sớm như vậy. buổi chiều chị không đi làm sao?” Hà Xảo Ngọc trong nháy mắt liên tục hỏi cô.
“Ân.” Cô đáp nhẹ một tiếng, trực tiếp đi đến bên người cô em gái, leo lên ngồi đằng sau xe máy. Đi xe buýt trở về nhà, ít nhất còn phải đi nửa quãng đường nữa, có xe ay cho đi bộ là tốt nhất, bất quá-
“Lái chậm một chút.”
“Chị không tin kỹ uật lái xe của em a!”
Cô chính là không nghĩ trở lại nơi gia đình không có ấm áp kia quá sớm mà ôi.
“Chị tư, lần này chị đã lâu không về.”
“Chị trở về cũng chỉ làm cho những con người bảo ủ kia tăng êm phần tức giận mà ôi, trở về làm chi?” Hà Xảo Tình nhún vai.
“Nhưng ật ra em, một năm không gặp lại càng trở nên hấp dẫn hơn.”
“Lại xinh đẹp hơn đúng không chị Tư xinh đẹp.” Hà Xảo Ngọc cười một tiếng nói: “chị biết không, chị Tư? Các ầy giáo ở trường học đến bây giờ vẫn ngẫu nhiên nhắc tới các chị mấy lần nha!”
“Chúng ta?”
“Chính là chị, Thi Ánh Điệp học tỷ, Ngôn Hải lam học tỷ, còn có Quan Chi Yên học tỷ, bốn người các chị.”
“Hừ!” Hà Xảo Tình nhịn không được khẽ hừ một tiếng. cô mới khinh ường bị đánh đồng cùng với ba kẻ địch ủ kia.
“Chị tư, nghe nói trước kia bốn người bọn chị rất có tiếng tăm trong trường nha, chính là danh nhân trong trường học nha. Các chị đều xuất sắc giống nhau như vậy, vì sao lại không hợp a?” Hà Xảo Ngọc tò mò hỏi.
“Em chưa từng nghe qua một núi không có hai hổ, một nước không có hai vua sao?”
“Tựa như chị cùng ông nội có phải không?”
“Không phải, chúng ta bất đồng không phải vì bàn bạc chuyện, mà vì không hài lòng đến nửa câu của nhau.’’
“Ha ha, xác ực.” cô cảm động cười ra tiếng.
“Xảo Ngọc, em có biết lần này bọn họ tìm chị trở về là có chuyện gì không?”
Cô đột nhiên đem xe máy dừng lại ven đường, sau đó trầm mặc một chút, mới không nhanh không chậm mở miệng: “chị không biết sao, chị tư?”
Vừa ấy tiểu muội phản ứng là biết ngay có sự kỳ quái.
“Nếu chị biết chị còn hỏi em sao?” Hà Xảo Tình anh âm bình tĩnh, từ trên xe xuống:
“Đã xảy ra chuyện gì, có phải Hà Hoài Phú lại gây ra chuyện phiền toái gì, muốn chị quay về nghĩ biện pháp giải quyết?”
“Đúng một nửa.” Hà Xảo Ngọc đem động cơ tắt ngúm.
“Xảo Ngọc, hiện tại chị không có tâm tình cùng em chơi trò đoán chữ.”
Cô nhịn không được muốn bức cung.
“Anh trai không biết từ khi nào ì bắt đầu, ở bên ngoài iếu nợ của người ta rất là nhiều tiền, hai áng nay ỉnh oảng lại có người đến cửa đòi tiền.” cô cúi đầu, vuốt vòng chìa khóa nói.
“Chị chỉ biết, chị chỉ biết nhất định lại là vì bảo bối kim tôn của Hà gia kia!” Hà Xảo Tình giận không ể át, cắn răng nói:
“Bọn họ muốn như ế nào, lại muốn chị đi ngân hàng vay ay cho Hà Hoài Phú trả nợ sao?”
Cô lắc đầu.
“Lần này nghe nói món nợ lên đến rất nhiều.”
“Cho nên..” Hà Xảo Tình đem hai tay khoanh trước ngực, bước ba bước đứng ẳng.
“Ngân hàng cho vay còn chưa đủ, muốn chị đi vay bọn cho vay nặng lãi sao? Lần trước đi vay của tên họ Mãi kia để trả nợ, chị cũng đã nói qua, lần sau không được viện lý do này nữa. lần này Hà Hoài Phú có bị chủ nợ bắt đi chặt tay chặt chân, bọn họ cũng đừng tưởng chị lại bỏ ra một phân tiền nào, ay hắn thu hồi cục diện rối rắm!”
“Ông nội cũng không tính muốn gọi chị ra xử lý hậu quả, chị tư.” Hà Xảo Ngọc nhỏ giọng nói.
“Nha?” cô một chút cũng không tin.
“Ông định đem chị gả cho một kẻ có tiền, hôm nay gọi chị trở về chính là đi xem mặt.”
Hà Xảo Tình nháy mắt khiếp sợ trừng lớn hai mắt, nghĩ đến chính mình nghe nhầm.
“Em nói cái gì, Xảo Ngọc? nói lại lần nữa.”
“Chị tư….” Cô cũng biết đây là tình huống khó xử, không biết làm sao nhìn chị, không biết nên nói cái gì để an ủi mới tốt.
“Cho nên bọn họ tính đem bán chị để ay Hà Hoài Phú trả nợ đúng không?” Hà Xảo Tình một trận trầm mặc, đột nhiên cười lạnh ra tiếng.
“Bọn họ có phải quá ngây ơ rồi hay không? Cho rằng chị còn là đứa trẻ ba tuổi, rất ngoan ngoãn đi vào khuôn phép sao?”
“Ông nội cùng ba ba nói, nếu đem chị gả đúng như lời nói, liền đem em hoặc chị năm cũng gả đi luôn.”
“Em nói cái gì?” Hà Xảo Tình kinh