
Tác giả: Phong Quang
Ngày cập nhật: 03:32 22/12/2015
Lượt xem: 134737
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/737 lượt.
tay lên. "Hơn nữa anh định hôm nay cũng hẹn cùng em, đền bù khuyết điểm đêm qua."
"Được rồi, em không giận anh nữa." Thật ra trải qua một đêm lắng đọng, cô cũng không giận anh nhiều như vậy, từ sâu trong nội tâm cô vẫn tình nguyện tin tưởng anh cùng Xa Tinh Tinh không có gì, hết thảy cũng là do Xa Tinh Tinh tự mình đa tình. Hơn nữa, hôm nay có thể cả ngày chiếm lấy anh, tâm tình của cô trở nên bay bổng.
Hiểu lầm tiêu tan, bàn tay to của Hướng Kình nhấc cô lên ôm vào lòng, hai người không nói chuyện với nhau một câu nào nữa, không khí gắn bó là hài hòa mà phù hợp như vậy.
Chẳng qua lúc này, điện thoại Hướng Kình vang lên, anh thấy là số công ty gọi tới, vội vàng bấm nghe ——"Là tôi, hôm nay trong nhà tôi có chút chuyện. . . . . . Cái gì? Tôi đến ngay!"
Nghe được âm điệu của anh đột nhiên cao lên, Hàn Ngữ cũng biết có chuyện gì phát sinh, ánh mắt buồn bực quăng thẳng hướng anh kết thúc trò chuyện.
"Xin lỗi, Hàn Ngữ. . . . . ." Miệng mới hứa hẹn vừa xong lại phải thất hứa, vẻ mặt Hướng Kình có chút lúng túng. "Vừa rồi Xa. . . . . . Thư ký gọi tới, nói trong công ty phát sinh chuyện quan trọng, muốn anh lập tức trở về xử lý."
Nghe vậy, ngay cả nụ cười cô cũng chen chúc không ra nổi, nhưng nhìn vẻ mặt anh tựa hồ rất nghiêm trọng, nhất thời cô cũng không cách nào so đo cùng anh. "Anh đi đi."
"Nhưng anh mới vừa rồi nói muốn cùng em ..." Anh thật hận tại sao mình luôn làm hỏng sự mong đợi của cô.
“Thôi, chuyện của công ty tương đối quan trọng, anh muốn hẹn cùng em, thời gian còn nhiều, rất nhiều." Cô cũng không phải là nữ nhân không hiểu đạo lý.
Nhận được thông cảm của cô, Hướng Kình nhanh chóng hôn trên má cô một cái, cầm lấy chìa khóa xe liền vội vội vàng bận rộn ra cửa.
Hàn Ngữ đứng ở bên cửa sổ, nhìn xe của anh đi xa, tâm tình nặng nề như cũ.
"Thư ký Hướng Kình, là Xa Tinh Tinh sao?"
Mẹ Hướng chẳng biết lúc nào xuất hiện ở phía sau cô, nhất châm kiến huyết (***) nói ra sự thật mà Hàn Ngữ không muốn đối mặt.
“Mẹ gọi lão Ngô lái xe rồi, con đi theo sau xe Hướng Kình đi." Mới vừa nghe hai vợ chồng trẻ nói chuyện với nhau, toàn bộ bà đều nghe hết, kinh nghiệm nói cho bà biết, ông xã không coi trọng mình, rất nhanh sẽ nghĩ đến người khác , hơn nữa Xa Tinh Tinh lại là cô bé giỏi về tâm kế như vậy, căn bản Hàn Ngữ vô lực chống đỡ.
Cứ như vậy, Hàn Ngữ một chút lực phản bác cũng không có, bị nhét vào trong xe Hướng gia.
Cứ coi như là quan tâm tình hình công việc của chồng, bà vì mình tìm lý do như vậy. Không phải cô tuyệt đối không tin tưởng Hướng Kình, cũng tuyệt đối không phải là bệnh đa nghi nặng, lại càng không là từ trước đến giờ người tặc cũng được và vân vân, cô chẳng qua là. . . . . . Chẳng qua là. . . . . .
Chỉ là muốn làm cho mình an lòng mà thôi.
Xe chở cô dừng lại trước công ty của Hướng Kình, đợi cô xuống xe xong, rất xa chỉ thấy một nhóm người vây tại một chỗ khoa tay múa chân, không biết đang thảo luận cái gì, mà Hướng Kình thì đứng ở chính giữa, vẻ mặt ngưng trọng.
Song điều làm cô cảm thấy chói mắt nhất, là bộ dạng Xa Tinh Tinh đứng ở bên cạnh anh, khoảng cách hai người quá gần, thậm chí tay cô ta còn vỗ nhẹ lưng của anh, giống như đang an ủi anh.
Hàn Ngữ thấy vậy cắn chặc môi dưới, giận đến thân thể cũng run rẩy lên. Này không phải là chuyện làm vợ như cô nên làm sao? Tại sao phải để cho Xa Tinh Tinh thế vị đây?
Cô cất bước đi về phía mọi người, khoảnh khắc đến gần, liền nghe được thanh âm Hướng Kình lớn tiếng chất vấn ——
". . . . . . Các loại gỗ này các anh đã hứa với chúng tôi là bảo đảm, tại sao bên trong có côn trùng đục?"
"Xin lỗi, ông chủ Hướng, hàng của chúng ta xuất ra rõ ràng đồ đều tốt tốt . . . . . ."
"Tôi không muốn nghe các anh nói nhảm! Trên hợp đồng ban đầu ghi rõ chất lượng, các anh phải làm bằng được! Tóm lại nếu các anh không đổi lại đợt hàng này cho chúng tôi, chúng tôi tìm những người khác nhập hàng."
Nói xong điều này, Hướng Kình xoay người muốn đi, không nghĩ sẽ thấy Hàn Ngữ vẻ mặt luống cuống mờ mịt đứng ở không xa.
" Sao em đến đây?" Anh không giải thích được.
"Em ... Em... " Cô cũng không thể nói thẳng rằng mẹ chồng cô muốn cô đến xem ông xã của mình ra sao? Cô trông anh dường như có chút phiền não, hơn nữa Xa Tinh Tinh sắc mặt xem kịch vui một bên, cái khó ló cái khôn nói: "Là... Bộ dáng anh ra ngoài làm người ta có chút lo lắng, cho nên em liền theo xem một chút."
"Em theo tới cũng không giúp được cái gì, nơi này rất nóng, không có chuyện gì trở về đi!" Thật ra thì anh cũng có ý tốt, nhưng nét mặt không bình tĩnh và khẩu khí, ngược lại làm cho người cảm nhận trong lời nói của anh chỉ có trách cứ.
"Em chỉ là quan tâm anh... " Lòng cô bị tổn thương nặng nề, nhưng nghĩ lại, chuyện này cô không suy xét nhiều liền theo lời của mẹ chồng mà làm, có lẽ thật quấy rầy đến anh. "Công việc của anh khổ cực như vậy, nếu như em có thể giúp một tay, giảm bớt một chút áp lực của anh cũng tốt. . . . . ."
"Cô không hiểu chuyện làm ăn, tới nơi này chẳng qua là thêm phiền" Xa Tinh Tinh đột nhiên cắt đứt lời của