Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Liệu Có Phải Tình Đầu

Liệu Có Phải Tình Đầu

Tác giả: H.Y

Ngày cập nhật: 03:51 22/12/2015

Lượt xem: 134354

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/354 lượt.

t đoạn phố toàn cửa hàng lưu niệm. Nhưng thôi muốn chọn đồ vừa rẻ vừa đẹp thì phải chấp nhận đi xa và đi nhiều thôi. Vậy là cả bốn đứa đều bắt đầu xuất phát, đi hết hàng này đến hàng khác, có hàng còn quay lại đến hai lần. Đầu tiên là đi dọc qua tất cả các hàng để xem có những hàng nào có đồ hợp với sở thích và túi tiền của mình sau đó mới quay lại những hàng đạt tiêu chuẩn để chọn kĩ hơn. Nói chung là mua sắm là một nghệ thuật và người mua sắm cũng là một nghệ sĩ.
Đang đi Vy bỗng nhìn thấy một người, một người thật quen nhưng cũng thật lạ. Vũ, người mà cô không mong gặp mặt ở đây nhất thì lại xuẩt hiện trước mắt cô. Lướt qua, thật nhanh như gió thoảng nhưng lại mang về cho Vy biết bao kỉ niệm. Cậu không nhìn thấy Vy và Vy cũng không muốn bị cậu nhìn thấy. Nhìn thấy thì sao chứ, Vy biết nói gì với cậu đây. Vy không biết. Chính vì thế mà có lẽ tốt hơn là coi như không có lần gặp này.
Trông Vũ có vẻ như cậu vừa đi đâu về, cậu trông vẫn vậy và vẫn đi một mình. Chẳng hiểu sao khi trông thấy cậu đi một mình như vậy, Vy lại cảm thấy lòng mình rộn ràng. Cô biết rằng mình nên mong Vũ được hạnh phúc bên người con gái khác, người có cùng ước mơ với cậu và dám theo đuổi ước mơ cùng cậu ấy, người tốt hơn Vy nhưng lòng ích kỉ trong con người Vy vẫn chiến thắng. Cậu đi một mình có nghĩa là Vy vẫn còn một tia hi vọng le lói là trong lòng Vũ vẫn còn hình bóng của cô.
Nhưng thế thì đã sao, Vy lại tự cười và cố xua tan những suy nghĩ cố hữu đó đi. Dù thế nào thì hai người cũng chẳng thể có kết quả gì, đến nhìn cậu thôi mà Vy còn cảm thấy ngại ngùng chứ đừng nói đến nói chuyện. Vừa tự nói với mình như vậy, Vy vừa cố thôi không nghĩ về lần chạm mặt vừa rồi nữa. Và cũng không thật khó khăn để Vy có thể làm được điều đó. Không phải là vì hình bóng của Vũ trong Vy đã phai nhạt dần mà là vì các bạn của cô, những người không hay biết về sự xuất hiện thoáng qua vừa rồi của Vũ vẫn mải mê nói chuyện và kéo cô đi hết cửa hàng này đến cửa hàng khác, nhờ cô chọn cũng như là chỉ cho cô những món đồ lưu niệm mà cô có thể thích. Vy cũng tự bảo mình là đến lúc phải quên và thoát ra khỏi những kỉ niệm với Vũ rồi. Có lẽ vì thế mà lần chạm mặt với Vũ vừa rồi cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều đến tâm trạng của cô bây giờ. Cảm xúc đó cũng như Vũ thoáng đến rồi thoáng qua, và chỉ có thể dừng lại như thế mà thôi.
- Vy, cái khung ảnh này được không? Chọn cho bọn lớp mình được không?
- Không được đâu, tớ thấy nó cứ kiểu gì ý, thử xem cái kia xem?
Câu hỏi của Oanh đã kéo Vy về hiện thực. Và thế là cô lại quên mọi thứ về Vũ và tiếp tục hòa mình vào không khí mua sắm nơi đây và chọn những món đồ mà cô muốn mua.
Vũ dù sao cũng chỉ từng là một ai đó của Vy hoặc chỉ là Vy không thích Vũ như cô tưởng. Kết quả của ngày mua sắm hôm đó là tiền thì Vy tiêu vừa hết số lượng mang đi và cũng thu gom được khá nhiều thứ linh tinh, không tên mà cô thấy hay hay nên mua chứ chưa hẳn đã thực sự là cần thiết. Con gái mà, cứ mua để đấy đã rồi sẽ có lúc cần dùng đến thôi. Nhưng kết quả của ngày hôm đó cũng khiến chân Vy mỏi như chưa từng được mỏi, về đến nhà là cô lăn luôn ra giường và chẳng muốn làm gì nữa. Đến mâm cơm bố cô bày ra cho sẵn trước khi đi làm cũng chẳng khiến Vy động lòng.
Mệt thật đấy nhưng mà vui, hơn nữa Vy lại còn tự vui rằng chắc sau ngày hôm nay mình sẽ giảm được mấy cân. Tuy bây giờ không còn tròn nữa nhưng so với những bạn có dáng chuẩn trong lớp thì Vy vẫn thấy mình thật béo, hơn nữa do quá khứ để lại nên cô luôn có phần khá tự ti về hình dáng của mình. Cô không nghĩ mình xấu nhưng cô không nghĩ mình có dáng đẹp, chính vì thế mà Vy luôn không muốn đi chọn quần áo với bạn bè mỗi khi cô được rủ đi cùng. Phần tự ti trong Vy khiến cô ngại. Cuối cùng sau khi hô quyết tâm cùng với việc cái bụng đang biểu tình phản đối thì Vy cũng cố gắng ngồi dậy để lấp đầy cái bụng của mình. Vừa bật ti vi lên để xem kênh ca nhạc yêu thích của mình, Vy vừa ăn cơm. Vừa ăn cơm vừa nghe nhạc từ lâu đã trở thành sở thích của Vy.
- Mẹ về rồi à?
- Ừ.
- Sao mẹ về sớm thế?
- Tại chỗ làm hôm nay vắng quá chẳng có khách nên mẹ về sớm.
Mẹ Vy làm bán hàng cho một công ty cổ phần vì thế mà việc được về sớm xem ra lại cũng chưa chắc đã là việc tốt. Một phần thương mẹ muốn mẹ được về sớm nhưng một phần Vy cũng lo là nếu như chỗ mẹ không có nhiều khách thì kinh tế nhà cô sẽ trở nên khó khăn và eo hẹp hơn. Từ khi cô lên cấp hai, bố mẹ đã cho Vy làm quen với khái niệm nhà mình kinh tế không có, bố mẹ có bao nhiêu thì sẽ cố chu cấp cho con đến đó nhưng con cũng phải tranh thủ những gì bố mẹ có thể dành ra cho để tích lũy cho con đường tương lai của mình. Phải cố gắng học. Chính vì thế mà từ bé cô đã luôn cố gắng học tập thật tốt sao cho bằng bạn bằng bè để bố mẹ vui lòng.
Hơn nữa, một lí do còn quan trọng hơn đó là do tính kiêu hãnh của Vy. Vy luôn không thực sự coi trọng những đứa con nhà giàu, mặc dù lúc đó Vy không hề biết rằng trong tương lai những người bạn thân của cô đều xuất phát từ những gia đình khá giả, thậm chí phải nói là có thế lực trong x