
Tác giả: Tuyết Ảnh Sương Hồn
Ngày cập nhật: 03:13 22/12/2015
Lượt xem: 134978
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/978 lượt.
ều ập đến. Bàn tay mềm mại nhỏ bé của Điền Điền cuộn tròn trong bàn tay to lớn ấm áp của Liên Gia Kỳ, hai người nhìn nhau mỉm cười ngọt ngào, nụ cười còn rạng rỡ hơn cả hàng ngàn hàng vạn ánh sao trên bầu trời.
Tay trong ta, Điền Điền và Gia Kỳ thong thả đi dạo bên bờ sông gần đó. Ánh đèn neon hai bên bờ chiếu sáng khiến dòng nước đang chảy trôi tựa chiếc cầu vồng. một vầng trang sáng cong cong treo cao trên bầu trời đêm sâu thẳm, dịu dàng chiếu những ánh bạc. Mấy chùm hoa giấy màu hồng nhạt đang nở sum suê tuyệt đẹp. họ ngồi bên cây nhìn bóng hoa dưới ánh đèn, nhìn vầng trăng dìu dịu. Dưới ánh trăng, hoa như muốn nói rất nhiều điều.
Cô biết anh luôn âm thầm quan tâm và lo lắng cho mình, cũng nói cho anh biết mình đã ngưỡng mộ và thầm yêu anh không biết từ lúc nào. Ban đầu, cô do dự không nhận ra sự biến đổi tình cảm của mình cho đến lần đó, sau khi nghe tin anh bị sốt cao phải nằm viện, cô chửng nghĩ ngợi gì một mình chạy đến Hồng Kông thăm anh. Sau khi vượt biển đến nơi, nhìn thấy anh thì cô đã hiểu được trái tim của mình.
“Lần đó em đã đến Hồng Kông thăm anh, tại sao chưa gặp anh đã đi?”
“Bởi vì em.. em ngại.”
Có câu thơ là: “Gần đến tình càng ngại, không dám hỏi người đến”, còn hôm đó, Điền Điền là “Gần tình tình càng ngại, không dám gặp người ta”. Liên Gia Kỳ dễ dàng hiểu được tâm tình của cô, anh nhẹ nhàng ôm cô, ôm chặt người yêu bé nhỏ trong lòng mình. Bóng hai người dưới anh trăng dường như hòa làm một.
Cảm giác được đôi môi ấm áp chạm vào, tuy chỉ trong nháy mắt nhưng cả người Điền Điền từ thân thể đến trái tim đều bị chấn động. Đây là nụ hôn đầu tiên của cô, là tiếp xúc thân mật có sắc màu hoa hồng đầu tiên trong cuộc đời cô. Một cảm giác hạnh phúc ngập tràn hoàn toàn bao quanh Điền Điền…
Sáng sớm hôm sau, nhớ lại cảnh ngọt ngào tối qua, Điền Điền vẫn cảm thấy như đang nằm mơ. Nhưng tuyệt đối không phải là mơ! Mới sáng sớm, di động của cô đã nhận được tin nhắn của Liên Gia Kỳ nói rằng anh đang ở sân bay, chuẩn bị lên máy bay đi Hồng Kông. Những ngày sau, anh sẽ tranh thủ từng phút từng giây quay về thành phố G để ở bên cô. Đọc xong tin nhắn này, trái tim Điền Điền như bị mật ngọt nhấn chìm. Trái tim tràn đầy hương vị ngọt ngào đến không chịu nổi, hương mật dần toát ra ngoài, từ từ lan tỏa khắp mọi nơi.
Tan ca đêm trở về, bà Điền Quyên phát hiện ra sự thay đổi của con gái mình. Khuôn mặt cô vô cùng rạng rỡ, đôi mắt ánh lên tia sáng lấp lánh. Cô liên tục mỉm cười, liếc nhìn cũng hiểu được chỉ có cô gái đang tắm trong dòng sông tình yêu mới có được thần thái rung động như thế.
Bà Điền Quyên có chút hiểu ra rằng tối qua tất xảy ra chuyện gì đó, liền thăm dò: “Con đã trả lại khăn cho Liên Gia Kỳ chưa?”
Nhắc đến hai chữ “khăn tay”, má Điền Điền lại ửng lên sắc đỏ hoa đào, nét mặt vừa thẹn thùng vừa ngọt ngào. “Chưa ạ!”
“Tại sao còn chưa trả? Hôm đó, không phải mẹ đã nói với con, sớm trả lại cậu ta rồi sao?”
Điền Điền không muốn giấu mẹ nữa. Cô đỏ mặt nói: “Mẹ, tối qua anh ấy đến đây. Chúng con … bắt đầu quen nhau rồi.”
Bà Điền Điền Quyên sững người: “Cái gì? Hai con bắt đầu quen nhau rồi? Là cậu ta chủ đông hay là con chủ động?”
“Là anh ấy chủ động nắm tay con.”
Hôm đó, khi “thẩm vấn” chuyện chiếc khăn, bà Điền Quyên còn có thể đoán con gái mình yêu đơn phương. Thật không ngờ, nhanh như vậy Liên Gia Kỳ và con gái và đã bắt đầu quen nhau, anh ta còn là người chủ động nữa. Tuy điều kiện của anh ta trên mọi phương diện đều tốt, là ứng cử viên sáng giá trong mắt bất kf bà mẹ có con gái nào nhưng bà Điền Quyên luôn cảm thấy trong lòng có cái gì đó không yên tâm. Trước đây, bà lo liệu Liên Gia Kỳ có phải vì muốn trả thù mà cố ý tiếp cận Điền Điền hay không. Bây giờ, tuy ý nghĩ đó cơ bản đã tiêu tan, nhưng bà lại bắt đầu lo lắng về vấn đề không môn đăng hộ đối.
Trong mắt bà Điền Quyên, con gái bà tất nhiên là một cô gái tốt một trăm phần trăm, xứng với bất kỳ người đàn ông tử tế nào. Nhưng bố mẹ Liên Gia Kỳ chưa chắc đã nghĩ như vậy, còn Liên Gia Ký, em trai cậu ta sau khi biết chân tướng sự việc đã cực kỳ kích động và phẫn nộ. Vì vậy, sợ rằng họ cũng rất khó có thiện cảm với mẹ con bà. Nếu người nhà họ Liên đều không thích thì Liên Gia Kỳ và Điền Điền sẽ khó mà ở bên nhau.
Nếu một mối tình không thể đi đến đơm hoa kết trái thì chỉ là mộng ảo thoáng qua mà thôi, không thể kéo dài mãi mãi. Bà Điền Quyên tán đồng với quan điểm này nên bà không muốn con gái mình phải trải qua những sự việc như vậy. Vì vây, bà không hy vọng Điền Điền yêu rồi phải đau khổ, không hy vọng cô sau khi có được tình yêu đẹp đẽ tuyệt vời rồi đến cuối cùng lại phải rơi vào tình cảnh đau buồn u ám. Nếu Liên Gia Kỳ và con gái yêu nhau nhưng lại bị gia đình chia sẽ thì cô biết làm thế nào? Bà không muốn đến lúc đó lại nhìn thấy cô cả ngày ướt nhèm nước mắt.
“Bố mẹ cậu ta có biết chuyện hai con quen nhau không?”
“Mẹ, chúng con mới bắt đầu tối qua thôi, sao có thể nhanh chóng nói cho bố mẹ biết nhanh như thế được? Nếu kh