
Tác giả: Mạc Thần
Ngày cập nhật: 03:51 22/12/2015
Lượt xem: 134584
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/584 lượt.
ững người đàn ông xung quanh toàn bộ tập trung trên người mình, mà lúc đó ánh mắt của Vi Thiếu Phàm cũng nóng bỏng như những ánh mắt kia, chỉ là trong mắt anh không có ham muốn và ngả ngớn như những đàn ông khác, hơn nữa tuổi tác và bề ngoài xuất chúng của anh làm cô nhanh chóng chú ý tới.
Sau đó gián tiếp biết anh là một trong những cổ đông của tập đoàn Hoằng Vi, cũng là viện trưởng bệnh viện tổng hợp của tập đoàn Hoằng Vi , cô ta chủ động khiến anh chú ý, lại thực hiện âm mưu thủ đoạn làm cho Vi Thiếu Phàm nhanh chóng cầu hôn cô ta.
Cũng chính vì việc này nên cô ta sợ không còn xinh đẹp nữa thì không thể giữ được trái tim Vi Thiếu Phàm.
Cô ta từ khi nhỏ cho đến trung học vẫn có một biệt danh là bé mập, bởi vì cô ta có tính hiếu thắng không chịu thua cho nên dùng tất cả phương pháp giảm béo, mất thời gian một năm cuối cùng cũng giảm béo thành công, cũng vì vậy khiến cho mặt mũi ngày càng xinh đẹp.
Cô ta trời sinh có thể chất dễ mập, mấy năm qua luôn phải dựa vào thuốc để kiểm soát, cho nên cô ta hoàn toàn không dám mang thai, cũng hoàn toàn không ngừng dùng thuốc giảm béo.
Cô ta chưa bao giờ dám quên giáo viên thể hình đã từng cảnh cáo cô ta tuyệt đối không thể mang thai, nếu không sau này muốn gầy lại sẽ rất khó khăn.
Cho nên từ đầu tới cuối cô ta không thể vượt qua chướng ngại tâm lý này.
Cuối cùng cô ta có nên sinh con để cứu vớt cuộc hôn nhân sắp tan vỡ của mình hay không?
Nhưng sau khi cô ta sinh con trở thành mập ú, thì cuộc hôn nhân của cô ta cũng chưa chắc duy trì lâu dài hơn như khi chưa sinh con.
Giống như mẹ và chị gái của cô ta – ba của cô ta vì chê mẹ cô ta xấu xí mà còn béo, anh rể cũng chê chị cô ta béo không có hương vị phụ nữ, vì vậy hai người đều có người tình ở ngoài.
Không, cô ta không thể giống mẹ và chị của mình, muốn có con thì còn có nhiều phương pháp mà, chỉ cần cô ta khăng khăng không ly hôn, có thể nghĩ biện pháp để "tạo ra đứa bé ".
Nhưng cô ta sẽ không tìm người mang thai hộ, làm sao cô ta có thể ở ngoài cửa phòng yên lặng đồng ý chồng mình và người phụ nữ khác trên giường "tạo ra đứa bé"?
Hiện tại bây giờ đã là ba năm sau, khoa học kỹ thuật ngày càng phát triển! Bây giờ cô ta chỉ cần mượn tử cung là được rồi, không cần phải để cho chồng mình và phụ nữ khác lên giường.
Trong lúc vô tình đã về đến nhà.
Đóng cửa lại mới phát hiện giày của Vi Thiếu Phàm không ở trên giá giày, cô ta lại bắt đầu suy nghĩ lung tung, hơn nữa một khi nghĩ tới vấn đề xấu thì lại không ngừng lại được.
Cô ta sợ mất Vi Thiếu Phàm!
Cô ta vất vả lắm mới câu được con rùa vàng là Vi Thiếu Phàm, anh chính là tượng trưng cho cuộc sống giàu sang, cô ta không muốn mất anh, rất không muốn.
Đang muốn gọi điện hỏi tội thì đúng lúc đó Vi Thiếu Phàm bước vào cửa.
"Vi Thiếu Phàm, tại sao anh về trễ, anh đã đi đâu?" Triệu Uyển Bình thở phì phò, cả tên cả họ lấy ra gọi đang muốn bước vào phòng Vi Thiếu Phàm.
Vi Thiếu Phàm vừa về tới nhà, liền bị chất vấn bởi giọng điệu tràn ngập mùi thuốc súng, anh không nhịn được nhìn cô một cái, sau đó đi về phía phòng mình.
Anh luôn lạnh nhạt với cô ta!
Càng làm cho Triệu Uyển Bình tức giận hơn, cản lại trước khi anh vào phòng."Có phải có hồ ly tinh bám lấy anh, không để cho anh về nhà không? Anh nói rõ cho tôi!"
"Lại nữa, cô rốt cuộc quậy đủ chưa?". Cũng đã chia phòng ngủ rồi, cô ta vẫn không để cho anh một chút bình an, đến khi nào anh mới có thể thoát khỏi cuộc hôn nhân này?
"Chưa đủ, trừ khi tôi bắt được con hồ ly tinh bám lấy anh!"
"Con mắt nào của cô thấy hồ ly tinh bám lấy tôi? Cô có phải chưa uống thuốc? Hoặc là uống thuốc quá nhiều rồi?"
Chậc! Trời sinh tính hay nghi ngờ cũng là bệnh. Kể từ sau khi kết hôn, cô ta đối với anh luôn nghi ngờ, làm cuộc hôn nhân không bình thường coi như xong đi, từ khi anh yêu cầu cô ta sinh con thì vấn đề càng trở nên nghiêm trọng.
Vợ chồng mà không sinh con? Cho nên tình huống này không phải là trong lòng có vấn đề, chính là đầu cô ta có vấn đề, anh liền sắp xếp cho cô ta kiểm tra tại khoa thần kinh não.
Cho nên, từ đó Triệu Uyển Bình có thói quen dùng thuốc.
"Tôi có uống thuốc hay không không liên quan, việc anh vì sao về nhà muộn mới có liên quan! Tôi hỏi anh, anh bên ngoài có phải có người tình hay không?"
Lời cô ta làm Vi Thiếu Phàm nhìn chăm chú, anh căm ghét cô ta bởi vì cô ta không ngừng nói những chuyện này, bịa đặt vô căn cứ.
"Uyển Bình, vừa phải thôi". Anh nghiêng người lắc qua cô ta, muốn nhanh thoát khỏi chuyện này.
"Vi Thiếu Phàm! Anh đứng lại đó, tôi còn chưa nói hết!"
"Giữa chúng ta trừ ly hôn ra, hoàn toàn không có gì để nói". Bọn họ mỗi lần nói đến chuyện ly hôn giống như chia thời gian, mỗi lần nói không tới năm phút đã cãi nhau. Nói cả một năm, vẫn chưa ly hôn được.
"Anh...anh muốn ly hôn? Anh là người không có lương tâm"! Triệu Uyển Bình trút giận lên người Vi Thiếu Phàm, không ngừng đánh lên người anh.
Cô ta cố tình gây sự làm anh không chịu được nữa, bắt được tay cô ta, dùng sức quăng cô ta lên trên một bên ghế s lon, "Đủ r