Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mang Thai Hộ

Mang Thai Hộ

Tác giả: Mạc Thần

Ngày cập nhật: 03:51 22/12/2015

Lượt xem: 134617

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/617 lượt.

Không phải rượu giả chứ? Nếu không, tại sao anh lại có cảm giác nhanh như vậy, Triệu Uyển Bình trên người toàn mùi nước hoa cũng biến được thành mùi thơm tự nhiên của cơ thể sao?
Chắc chắn do tác dụng của rượu giả, anh ngộ độc rượu rồi, nhưng thật sự đáng giá.
Vi Thiếu Phàm lần nữa hôn lên môi cô, trong lòng lặng lẽ cảm tạ cơn say đã lui rồi nhưng cảm giác tốt đẹp vẫn tồn tại như cũ, mềm mại ở dưới thân anh vẫn không thay đổi, làm anh kích động hận không lập tức đoạt lấy cô.
Nhưng anh không muốn mất cảm giác khó có được này, không thể làm gì ngoài đè xuống dục vọng của mình, tinh tế thưởng thức mỗi một tấc da thịt của cô, trêu chọc thân thể cô, đồng thời cũng cảm nhận được cô e lệ và nhạy cảm.
E lệ?
Anh nhất định phải biết được rượu này làm từ thành phần gì, không chỉ thay đổi cảm giác của anh, còn làm lẫn lộn suy nghĩ của anh, anh không biết Triệu Uyển Bình mà cũng biết e lệ, cô ta cũng ngộ độc rượu rồi hả ?
Chắc chắn là vậy.
Anh đang muốn hành hạ cô sao? Tại sao anh không nhanh chóng giải quyết? Làm cho cả người cô càng lúc càng nóng, rất khó chịu.
Cô bật ra một tiếng yêu kiều tự nhiên, muốn thoát khỏi loại khổ sở này.
Trời ạ, âm thanh này là cô sao? Ước gì cô đào được một cái động trốn đi,
Một tiếng rên yêu kiều khiến Vi Thiếu Phàm không thể nhịn được nữa, Anh bỗng dưng động thân đoạt lấy cô.
"A!" Thật đau!
Cô vội vàng lấy tay che miệng mình lại, nhịn đau, mặc dù nước mắt đã chảy xuống.
Vi Thiếu Phàm dừng một chút, anh vừa vặn giống như. . . . giống như xông qua một tầng cản trở?
Không thể nào, không thể nào, chắc do rượu giả đang chi phối suy nghĩ của anh, khi tỉnh táo anh nhất định phải tố cáo công ty sản xuất rượu này mới được, tuyệt đối không thể để doanh nghiệp sản xuất rượu giả tồn tại.
Xem nhẹ cảm giác bao bọc chặt khít, anh càng chắc chắn thành phần rượu chứa rất nhiều thuốc gây ảo giác, bởi vì Triệu Uyển Bình không thể chặt khít như vậy.
Vào giờ phút này, anh không thể nào nghĩ gì chỉ muốn giữ chặt cảm giác tốt đẹp này không muốn buông ra.
Eo, lưng cô rất mỏi và đau nên tựa vào ngực Vi Thiếu Phàm, giống như được anh ôm có thể hết đau nhức.
Ồ! Anh muốn cô hai lần rồi lại muốn lần ba sao?
Anh giống như một con thú mạnh mẽ, không chút lưu tình cấu xé con mồi, một lần lại một lần.
Nếu đây là giao dịch, cô nên tính toán "Lần" thu phí này mới phải!
Cô không dám ngủ, bởi vì bốn giờ sáng cô phải thần không biết quỷ không hay rời đi, sau đó vợ anh sẽ đến thay thế cô nằm với anh.
Cuộc giao dịch này rất triền miên, cô không có cảm giác ghê tởm hay khó chịu.
Hơi thở của anh, được anh ôm, được anh chạm vào, thậm chí anh tàn sát bừa bãi, giao dịch đã xong nhưng cô lại muốn giữ lấy cảm giác này, cô còn kích động muốn biết hình dáng thật của anh.
Dáng người anh không tệ, cô dùng cơ thể mình cảm nhận được, anh chắc chắn rất trẻ, nhiều lắm khoảng ba mươi tuổi, từ thể lực của anh có thể cảm giác được, mặt mũi anh như thế nào?
Anh là ba của con cô, có thể cả đời cô cũng không biết hình dáng ba của con mình, điều này làm cho cô cảm thấy mất mác.
Cô hoàn toàn không biết gì về ba đứa bé, dù diện mạo, tên họ, số tuổi, hoàn cảnh gia đình. . .
Cô run rẩy dùng đầu ngón tay, nhẹ nhàng chạm vào mặt anh, muốn nhờ cảm giác của đầu ngón ta để cảm nhận khuôn mặt anh.
Thất bại, thả tay xuống trong đầu cô tràn ngập khuôn mặt vị hôn phu.
Nhìn đồng hồ trên tay một chút, còn năm phút nữa là bốn giờ rồi cô nhẹ nhàng dời tay Vi Thiếu Phàm đặt ở trên eo mình, lật người ngồi dậy.
Đang muốn đứng dậy, Vi Thiếu Phàm lại đột nhiên ôm cô, làm cô sợ hãi thiếu chút nữa kêu thành tiếng.
Vi Thiếu Phàm ôm cô kéo vào trong ngực, khẽ hôn lên môi cô mới hài lòng tiếp tục ôm lấy mộng đẹp của mình, ôm cô rất chặt.
Làm sao đây? cô làm sao có thể đi đây?
Kim chỉ giờ đã chỉ bốn giờ, sợ sẽ đánh thức anh, cô không dám động đậy, cũng mượn dịp thỏa mãn cảm giác không muốn buông anh ra của mình, cô nhẹ nhàng hôn lấy anh.
Bên cạnh Triệu Uyển Bình cũng đã không kịp đợi, cô ta ở trong phòng khách chịu đựng đau khổ.
Nghĩ đến việc Vi Thiếu Phàm ở phòng bên cạnh cùng người phụ nữ khác lên giường, hơn nữa chính cô ta còn đem người phụ nữ đó đưa lên giường anh, cô ta liền không chịu được.
Cô ta chỉ muốn ngừng hẳn cuộc giao dịch, nhưng cuối cũng vẫn nhịn xuống được.
Cũng bốn giờ rồi, người mang thai hộ tại sao không ra ngoài đúng hẹn, cô ta kích động, mở cửa tiến vào, đèn của phòng khách theo cửa mở vào phòng, theo ánh sáng cô ta thấy hai người ôm nhau thật chặt, nhất thời ghen tức dâng lên.
Thấy cửa phòng đột nhiên bị mở ra, cô nhanh chóng rời khỏi môi Vi Thiếu Phàm, như bị bắt quả tang, nhanh chóng kéo tay anh ra, lật người xuống giường, không còn bận tâm đến việc có làm anh tỉnh hay không.
Vi Thiếu Phàm giật giật, đưa tay về phía cô, bắt được tay cô, đem cơ thể cô kéo về trên giường, ở trên cổ cô hấp thu mùi thơm, ôm cô tiếp tục ngủ.
Cô làm vẻ mặt cầu cứu với Triệu Uyển Bình, Triệu Uyển Bình lại làm như không thấy, trong mắt chỉ có cảnh lúc nãy l