Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mang Thai Hộ

Mang Thai Hộ

Tác giả: Mạc Thần

Ngày cập nhật: 03:51 22/12/2015

Lượt xem: 134583

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/583 lượt.

ồi, cô cứ làm ầm ĩ như vậy là đang ép tôi không về nhà."
Nhìn Vi Khắc Phàm và Nhậm Hiểu Thần yêu nhau thắm thiết, anh mới hiểu rõ hôn nhân phải cần có là tình yêu.
Triệu Uyển Bình từng làm cho anh vừa gặp đã thương, vẫn khuôn mặt xinh đẹp ngày đó chưa từng thay đổi, nhưng khi cô ta luôn cố tình gây sự, anh thấy cô ta thật đáng ghét, làm cho anh hiểu mình đối với cô ta chỉ là một lúc mê hoặc không phải yêu.
Anh đã kết hôn với cô ta, anh sẽ cố gắng chịu trách nhiệm với cuộc hôn nhân này, nhưng cô ta làm cho anh không thể nhịn được nữa, mới lấy ly hôn để được giải thoát.
"Không muốn về nhà? Chứng tỏ anh thật sự có người tình ở ngoài!"
"tôi có thể suy tính đến việc nuôi tình nhân. Tôi mặc dù là người trưởng thành, nhưng vẫn cần một gia đình hoàn chỉnh, cần sự ấm áp!"
"Ý của anh là, tôi không cho anh sự ấm áp?"
"Đó là sự thật."
"Không nói đến việc anh có người tình ở ngoài, còn nói tôi không cho anh sự ấm áp?"
"Uyển Bình, nếu vẫn tiếp tục cãi nhau nói tiếp cũng không có ý nghĩa gì, ly hôn đi, điều kiện tùy ở cô." Anh lần nữa muốn xoay người vào phòng.
"Thiếu Phàm." Triệu Uyển Bình đột nhiên ôm chặt anh từ phía sau, "Em rất yêu anh, em không muốn ly hôn, em cũng không muốn chia phòng ngủ."
Cô ta hối hận khi cùng anh chia phòng ngủ, ngay cả chìa khóa phòng anh cô ta cũng không có, làm cô ta hàng đêm tịch mịch khó nhịn không chỗ phát tiết.
Như vậy cũng chỉ tiện nghi cho hồ ly tinh bên ngoài .
Vi Thiếu Phàm gỡ tay cô ta ra, đối với sự cầu xin bất ngờ của cô ta không cảm động, bởi vì anh đối với cô ta từ lâu đã không còn cảm giác.
"Đi uống thuốc rồi ngủ."
"Được. Nhưng từ hôm nay, em muốn ngủ cùng anh." Cô ta lại ôm chặt anh.
"Uyển Bình, xin lỗi cô, tình hình này tôi không thể cùng cô ngủ cùng giường chung gối được." Anh kéo tay của cô ta ra lần nữa, dứt khoát vào phòng, sau đó —— khóa cửa.
"Vi Thiếu Phàm, anh. . . "Triệu Uyển Bình tức giận cầm gối dựa ghế sa lon lên, từng cái, từng cái ném về phía cửa phòng anh."Tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý ly hôn!"






Một lúc sau, bên trong phòng khôi phục sự yên tĩnh.
Cuối cùng Triệu Uyển Bình cũng ổn định tâm trạng một chút, hướng cửa phòng đóng chặt cô ta nói: "Thiếu Phàm, em biết rõ anh muốn có một đứa con, em nghĩ ra một cách, chúng ta mượn tử cung thì sao?"
Đột nhiên Vi Thiếu Phàm mở cửa phòng ra, khuôn mặt không thể tin."Mượn tử cung?"
"Đúng, mượn tử cung sẽ sinh được rất nhiều con của chúng ta."
" Mượn trứng sẽ càng hoàn mỹ hơn." Tránh cho sinh ra đứa bé có tính đa nghi.
Cô ta nói một câu gợi lên cái đêm ba năm trước đây. . . .
Vẻ mặt của anh là lạ!
Triệu Uyển Bình nóng lòng hỏi: "Thiếu Phàm, có được không?" 
"Tôi muốn biết việc mang thai hộ ba năm trước ." Anh không trả lời mà hỏi lại.
Chuyện này anh đã hỏi không dưới trăm lần, cũng không cách nào từ trong miệng cô ta hỏi được dấu vết gì.
"Đó là chuyện đã qua, tại sao anh luôn hỏi về cô ta?"
Sự kiện đó cô ta vốn đã thiết kế hoàn mỹ không sứt mẻ, nhưng vẫn lộ ra sơ hở.
Lúc ấy cô ta đem nguồn điện trong phòng cắt đứt, để cho bọn họ không thể nào thấy mặt của đối phương, thậm chí còn chuốt Vi Thiếu Phàm không ít rượu, để cho anh lâm vào trạng thái nửa tỉnh nửa say, cố gắng để anh cho người mang thai hộ là cô ta, nhưng người phụ nữ đó lại chưa biết mùi đời, làm Vi Thiếu Phàm phát hiện ra.
"Bởi vì tôi chiếm đoạt người ta !"Anh gầm nhẹ.
Trong ba năm nay, việc làm anh luôn nhớ đến, trong bóng tối hương thơm xử nữ và sự dè dặt làm cho anh không thể quên được. . .
Cũng là lần đầu tiên anh chạm qua xử nữ. Anh thường xuyên tưởng tượng diện mạo cô thế nào, đã từng chạm qua thân thể tốt đẹp đó cùng nhau dây dưa một chỗ.
"Anh không chiếm đoạt cô ta, em đã cho cô ta một khoản tiền, anh coi như mua cô ta một đêm." Triệu Uyển Bình không hề áy náy nói.
"Cô cho cô ấy bao nhiêu tiền?" Nhất định vì thiếu tiền nên mới làm người mang thai hộ.
"Em. . . Dù sao em cũng đã cho cô ta tiền." Triệu Uyển Bình chột dạ trả lời.
"Cô rốt cuộc đã cho cô ấy bao nhiêu tiền?" Thấy cô ta trả lời chột dạ, Vi Thiếu Phàm hỏi tới.
"Dù sao em có cho cô ta tiền là được." Vẫn đáp án trước.
Sợ Vi Thiếu Phàm tiếp tục hỏi, cô ta xông về phòng mình, chỉ còn lại Vi Thiếu Phàm với nghi vấn của mình.
Cả một đêm, Vi Thiếu Phàm mơ thấy trận kích tình của ba năm trước . . .
Vì ngày sinh nhật của Vi Thiếu Phàm, Triệu Uyển Bình bám lấy anh muốn đến A Lý Sơn chơi.
Đêm đó, Vi Thiếu Phàm mang theo men say trở lại nhà gỗ nhỏ, anh bật lên ngọn đèn nhỏ ở đầu giường, nhưng phát hiện đèn không sáng, liền không để ý nữa lên giường ngủ, quần áo cũng lười cởi.
Một bóng dáng mảnh khảnh trốn ở góc phòng chờ anh, nghe thấy âm thanh anh nằm xuống giường, như bóng ma chậm rãi đến gần bên giường, lặng lẽ ngồi xuống mép giường.
Hít một hơi sâu, tay nhỏ bé dũng cảm sờ lên thân thể của anh, cảm thấy mình sờ được tay của anh , vì vậy men theo cánh tay lên tới trước ngực của anh.
Chạm vào nút áo sơ mi, cô