Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mẫu Đơn Của Hắc Báo (18+)

Mẫu Đơn Của Hắc Báo (18+)

Tác giả: Điển Tâm

Ngày cập nhật: 04:06 22/12/2015

Lượt xem: 1341362

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1362 lượt.

nh, thì hắn cũng sẽ bị Hắc Trọng Minh phẫn nộ tự tay bầm thây thành trăm mảnh, vội vàng cũng đi theo vào.
Bên trong phòng sinh, tràn ngập mùi vị đáng sợ. Hắc Trọng Minh nhận ra mùi vị kia, càng nhận ra trên mặt nhóm y tá trong phòng sinh đều lộ ra vẻ kinh sợ
Mẫu Đơn nằm ở trên giường, suy yếu đến nỗi khiến cho người ta kinh hãi, bên giường còn có vật nôn mửa dơ bẩn, và cả vết máu đỏ tươi. Bởi vì máu chảy không ngừng, vẻ mặt vốn dĩ ửng hồng của nàng đã sớm mất đi huyết sắc, hiện giờ trở nên trắng xanh
Nàng sắp chết.
Hắn biết, hắn cảm nhận được hương vị tử vong. Hắn nhìn thấy nhiều lần.
Trên giường bệnh, Mẫu Đơn đã không hề thở dốc, mồ hôi của nàng ướt đẫm quần áo, máu của nàng nhiễm đỏ khăn trải giường, tóc đen của nàng tán loạn rối rắm. Nàng hé mắt nhìn trần nhà, nhưng ánh mắt lại mông lung.
Hắc Trọng Minh đứng ở bên giường, xoay người cúi thân xuống, đưa tay vỗ về khuôn mặt của nàng. Nhưng nàng không nhìn hắn, đã mệt đến mức không thể kháng nghị, hắn có thể cảm giác được, hô hấp của nàng mỏng manh, càng ngày càng ngắn ngủi.
Sau đó, hô hấp của nàng ngừng lại
Trong nháy mắt đó, tim hắn cũng muốn ngừng đập.
“Mẫu Đơn?” Hắn gọi.
Nàng không có phản ứng.
Một cảm giác u ám lan ra từ trong lồng ngực, từng ngụm từng ngụm cắn nuốt hắn. Hắn nghe thấy tiếng của mình, lại một lần nữa mở miệng gọi nàng.
“Mẫu Đơn?” Nàng vẫn như cũ, không có phản ứng.
Phẫn nộ, cùng với sợ hãi, thống khổ mãnh liệt trộn lẫn vào nhau, bao phủ lý trí của hắn. Không! Không! Hắn không thể cho phép nàng chết như vậy!
“Em thật to gan!” Hắn nổi giận, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái xanh của nàng, đưa tay cầm lấy vạt áo của nàng.
“Em dám can đảm chết trước mặt anh? Em dám can đảm ngừng thở trước mặt anh sao?” Hắn dùng lực lay nàng, mạnh mẽ lay nàng, hai mắt đỏ ngầu, lớn tiếng rít gào.
“Em không phải hận anh sao? Tỉnh lại hận anh đi! Em là người nhát gan!
“Dám cả gan dùng cái chết trốn tránh anh? Vậy là thế nào? Là thế nào?” Bác sĩ cùng y tá ở một bên đều bị hành vi điên cuồng của hắn làm cho sợ tới mức ngây dại.
“Tiên sinh! Ngài đang làm gì vậy?” Một vị y tá trong số đó đột nhiên bừng tỉnh lại, gương mặt tái nhợt nhiêm lại, xông lên ngăn cản hắn.
“Người đâu! mau giúp tôi ngăn anh ta lại!” Những người khác thấy thế, cũng vội vàng tiến lên, ý muốn ngăn cản hắn.
Hắc Trọng Minh lại không nhìn đến vẻ mặt kinh ngạc của người bên ngoài, cùng với hành động lôi kéo tay hắn, hắn chỉ hung ác túm lấy Mẫu Đơn, mãnh liệt lay nàng, tay nổi gân xanh rống giận.
“Em tỉnh lại cho anh! Sao không tỉnh lại? Tỉnh lại đi! Người đàn bà kia!”
“Tỉnh lại cho anh!”
“Tiên sinh, xin đừng như vậy! Tiên sinh!”
“Em là người nhát gan! Con mẹ nó, tỉnh lại cho ann! Tỉnh lại đối mặt với anh đi!” Người ta không thể tin được, ngay trong lúc hắn hỗn loạn lay, hắn cuồng loạn rít gào, Mẫu Đơn vốn đã muốn chết đi, bỗng nhiên há miệng hít thở, mở mắt ra.
Mọi người đều kinh ngạc, dừng lại hành động.
Bao gồm cả Hắc Trọng Minh.
Hắn ngừng hô hấp, kinh sợ nhìn nàng, nàng suy yếu mở đôi môi trắng bệch, tiếng như con muỗi, nói một câu.
“Tôi không phải. . . Nhát gan. . . quỷ. . .” Cảm gíc cực kỳ thoải mái làm cho trước mắt hắn biến thành màu đen. Hắn cố gắng duy trì ý thức, duy trì thanh tỉnh, đôi bàn tay to cũng không ngừng run run.
Nàng còn sống!
Ông trời, nàng còn sống! Từ trước tới nay hắn chỉ tin vào sức mạnh của mình, nhưng lúc này đây, hắn dường như muốn cảm tạ trời xanh.
“Vậy chứng minh đi.” Hắn hít sâu một hơi, dùng đôi tay run run vỗ về mặt của nàng, hơi ôm lấy nàng, nghiêng người trước mắt nàng uy hiếp.
“Chứng minh em không phải người nhát gan đi! Em phải tiếp tục chống đỡ cho anh, có nghe thấy không? Đừng nói với anh, em định buông tay.” Mẫu Đơn đã hy vọng mình cứ như vậy chết đi.
Nhưng trong bóng đêm mù mit không nhìn ra phương hướng kia, tiếng hắn phẫn nộ đau khổ, giống đao xuyên qua u tối, lại giống như dây xích trói chặt nàng, lôi kéo nàng, đem nàng trở về hiện thực thống khổ.
Mới tỉnh lại, cơn đau như đao cắt trong bụng, lại nổi lên.
Nhưng lần này, Hắc Trọng Minh ôm chặt nàng, nửa ngồi ở trên giường, nửa chống đỡ nửa thân trên của nàng, ở gần sát bên nàng.
Mẫu Đơn không có khí lực phản kháng, chỉ có thể cầm lấy áo sơmi của hắn, đem mặt vùi vào trong ngực hắn, thống khổ run run, mồ hôi lạnh ứa ra.
Một lúc lâu sau, viện trưởng cùng y tá ở một bên, mới như tỉnh mộng, chạy nhanh đến, thay bao tay giải phẫu mới, đỡ đẻ giúp nàng.
Hắc Trọng Minh ôm lấy nàng, nắm chặt tay nàng, ở bên tai nàng mở miệng.
“Em chịu đựng một chút, có nghe hay không?” Cảm giác được đau đớn cùng với sự run rẩy của nàng, yết hầu hắn co rút nhanh, ngực nóng, chỉ có thể lặp đi lặp lại lời nói
“Không được buông xuôi, không cho phép em buông xuôi. . .” Nước mắt cùng mồ hôi của nàng làm ướt ngực hắn, nàng thậm chí còn há miệng dùng sức cắn hắn, nhưng hắn hoàn toàn không để ý, ít nhất nàng còn có sức cắn hắn.
Có lẽ là vì vừa ngất, khiến cơ thể nàng trầm tĩnh lại chút ít, khiến nàng lại một lần nữa dùng sức


Old school Swatch Watches