
Tác giả: Miêu Diệc Hữu Tú
Ngày cập nhật: 03:53 22/12/2015
Lượt xem: 1342068
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2068 lượt.
au đó hiểu rõ gật đầu, cười chúc mừng nói: “Khó trách…… Mặc dù thật đáng tiếc không thể hợp tác cùng cô, nhưng vẫn muốn chúc mừng cô!”
Tang Đồng đứng lên cùng hắn bắt tay một cái: “Xin thay mặt tôi tạ lỗi với đạo diễn Marcellus, hi vọng tương lai có thể cùng ông ấy hợp tác!”
Tang Đồng tiễn vị phiên dịch kia xong, liền đi gian phòng tìm Hàn Tả Tả.
Trong căn phòng chật ních, một đoàn âm nhạc gào khóc thảm thiết rung trời truyền đến, chấn động thiếu chút nữa Tang Đồng tông cửa bỏ chạy.
Tang Đồng vừa tiến vào, lập tức bị mọi người cùng nhau vây quanh, ồn ào muốn cô hát một bài.
Micro bị nhét vào trong tay, Tang Đồng bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đi theo âm nhạc hát lên.
Một khúc hát lên, mọi người nghe say sưa ngon lành, rối rít hầm hừ kêu cô tiếp tục, Tang Đồng dở khóc dở cười đuổi bọn họ, ngồi trong góc gởi nhắn tin cho Lạc Hưởng Ngôn, nói cho hắn biết số phòng, để cho hắn sớm một chút đến đón mình.
Lương Tiểu Nghệ ý cười không ngớt bưng hai ly rượu đến bên cạnh Tang Đồng ngồi xuống: “Như thế nào? Giá trị con người tăng cao, ngay cả đạo diễn Marcellus cũng không mời nổi rồi hả? Hay là cô xem thường vai phụ nho nhỏ, chỉ nhận diễn vai chính thôi sao?”
Tang Đồng mặt không thay đổi cất di động, lạnh lùng nói: “Lương Tiểu Nghệ, tin tức thu được thật nhanh ah! Lần trước dạy dỗ còn chưa đủ sao?”
Lương Tiểu Nghệ nhíu mày, ánh mắt âm trầm, không nhìn ra sắc mặt, chớp mắt khôi phục hoàn toàn bộ dáng dịu dàng đáng thương: “Làm thật lợi hại, Lạc Hưởng Ngôn thủ đoạn một tay che trời, phòng công tác của chúng tôi bị chèn ép không còn một con đường trở mình. Lần này cùng anh trai về Mỹ, chính là vì đem phòng công tác đấu giá đổi lấy tiền mặt…… Vất vả kinh doanh nhiều năm như vậy, trong một đêm liền bị phá hủy không còn một mống! Tang Đồng, giáo huấn như vậy, sao có thể chưa đủ ah!”
Tang Đồng nhíu nhíu mày, chuyện này cô cũng không cảm kích, nhưng nếu Lương Tiểu Nghệ nói như vậy, xem ra nhất định là Lạc Hưởng Ngôn âm thầm làm một ít động tác.
Lạc Hưởng Ngôn từ trước đến giờ có thù tất báo, lần này nhịn lâu như vậy mới động thủ với Lương Nguyên, đoán chừng nhất định xuống tay không chút lưu tình.
Chỉ là Tang Đồng một chút cũng không đồng tình với bọn họ, dù sao Lương Tiểu Nghệ trước đây không lâu còn muốn hại chết cô!
“Bán phòng công tác rồi, về sau muốn cùng anh hai bắt đầu lại từ đầu…… Tang tỷ tỷ, hi vọng phòng công tác này có thể trả lại những gì tôi nợ chị, từ nay về sau, mọi người nước giếng không phạm nước sông, sẽ không còn bất cứ quan hệ nào nữa, được chứ?”
Tang Đồng yên lặng nhìn cô ta: “Cầu còn không được!”
Lương Tiểu Nghệ cười một tiếng, giơ lên ly rượu trong tay đưa tới trước mặt cô: “Vậy…… Hai chúng ta hãy cạn ly rượu này, bao nhiêu ân oán xóa bỏ hết!”
Tang Đồng liếc mắt nhìn ly rượu trước mặt, cười như không cười nhìn về phía Lương Tiểu Nghệ, chậm rãi mở miệng: “Rất nhiều năm về trước, uống một ly rượu bỏ thêm chút thuốc, thiếu chút nữa không thể tỉnh lại…… Từ đó về sau, tôi sẽ không tùy tiện uống bất cứ thứ gì người khác đưa cho! Huống chi…… Còn là Lương Tiểu Nghệ cô đưa cho tôi đây!”
Lương Tiểu Nghệ sắc mặt lập tức cứng đờ, trong mắt ánh sáng điên cuồng chợt lóe lên, ôn nhu mà cười: “Thế nào, hoài nghi ly rượu này có vấn đề?”
Tang Đồng nhún vai một cái: “Có vấn đề hay không tôi không biết…… Lương Tiểu Nghệ, cô đồng ý chúng ta về sau sẽ không còn bất cứ liên hệ gì, trước đây có thể làm nhiều tổn thương tôi như vậy, dựa vào cái gì mong muốn trong nhất thời xóa bỏ hết thảy! Không cùng cô tính toán là nể mặt Lương Nguyên, nhưng tôi…… Tuyệt đối sẽ không tha thứ!”
Tang Đồng nói xong những lời này, cảm giác điện thoại di động trong túi chấn động, liền không quan tâm sắc mặt của Lương Tiểu Nghệ, cầm điện thoại lên đi ra ngoài nghe.
“Tả Tả cậu ở đâu?”
Mặc dù Tô Vĩ và Tang Đồng hát có dễ nghe đi nữa, trong cái bầu không khí này không ai còn nghiêm túc thưởng thức, cũng chỉ là góp vui mà thôi.
Hát xong, Tang Đồng cầu xin tha thứ: “Vậy được rồi chứ!”
“Không được, uống một chén!”
“Còn phải là rượu giao bôi —— Tang Tiểu Đồng phải an ủi một chút Tô Thiên Vương bị thương tâm ….!”
Tang Đồng dở khóc dở cười nhìn ly rượu bị nhét vào trong tay: “Thật không được, không thể uống rượu……”
Vì bảo bảo trong bụng, Tang Đồng nói gì cũng không nguyện uống.
Tô Vĩ vì cô hoà giải: “Tốt lắm tốt lắm, mọi người đừng làm rộn! Hát còn chưa đủ sao, còn muốn khi dễ cô nương người ta, mấy đại lão gia các người cút sang một bên đi ——“
Mọi người nhất quyết không tha, Tang Đồng không thể làm gì khác hơn là thỏa hiệp: “Vậy…… Uống đồ uống được chứ?”
“Nơi này là chỗ nào nha, muốn uống đồ uống khác cũng không có đâu a!”
“Đúng vậy! Tang Tiểu Đồng quá không nể mặt điiii——“
Tang Đồng bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng nói: “Thật sự không thể uống…… Như vậy đi, chỉ uống một chút được chứ?”
Tang Đồng đem rượu bên trong ly sớt bớt hơn phân nửa: “Cầu xin các vị bỏ qua cho, s