
Tác giả: Tổng Công Đại Nhân
Ngày cập nhật: 03:51 22/12/2015
Lượt xem: 1341656
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1656 lượt.
đối đãi tiểu thư như khách quý!"
"Hả?" Vương Hiểu Thư nhíu mày, cảm thấy hứng thú, "Anh nói chuyện giữ lời?"
"Đương nhiên!" Yusuke Miyazaki nghiêm túc nói, "Không dám giấu giếm, thực ra tôi là con trai thống đốc Tsugini Miyazaki của Phân Tử, tuy rằng cô sẽ không tin nhưng những gì tôi nói đều là thật, bọn họ có thể làm chứng."
Bốn người đứng sau Yusuke Miyazaki lập tức phụ họa gật đầu, biểu cảm trấn định khí thế bức người, nhóm người tinh anh này mà cũng lạc đường? Thật mới lạ. Vương Hiểu Thư nhìn bọn họ, liền nhớ tới Tsugini Miyazaki.
Cô nhớ mang máng, Tsugini Miyazaki trong nguyên tác là người đàn ông trung niên tuổi lớn nhất có quan hệ với Y Ninh, bởi vì thân là thống đốc, thành công cướp đi danh ngạch vốn thuộc về con hắn, năm mươi tuổi gia nhập hậu cung của Y Ninh. . . Đương nhiên, sau khi gặp Z, tất cả hậu cung mà Y Ninh sở hữu đều biến thành mây bay, tuy rằng cuối cùng ả không thể bắt được Z.
Nhưng mà, cái tên của vị thống đốc này làm cho người ta không thể nhìn thẳng, cô cũng không cảm thấy người Nhật Bản có gì không tốt, thân ở tận thế không quan trọng quốc tịch, hơn nữa ở trong thịt văn tận thế Mary Sue sách quốc ngữ và anh ngữ ở nơi nào cũng thông dụng, không khác gì bật cheat, cô không cần lo lắng ngôn ngữ không thông, nhưng. . . Tsugini Miyazaki thì không liên quan gì chứ? Cảm thấy như luôn quên điều gì đó.
Z thấy Vương Hiểu Thư luôn im lặng, sau khi phân tích tự nhận định là cô muốn đồng ý, lập tức hạ giọng cảnh cáo, "Không được đáp ứng hắn, cô và bọn họ vĩnh viễn không có khả năng trở thành cùng một loại người, cho nên đừng hướng tới cái gọi là chân thiện mỹ nữa, lập tức. . ."
"Lên xe đi, phía trước chỉ có thể ngồi một người, để Miyazaki tiên sinh lên đi, chỉ đường cho tôi luôn. Bốn người khác ngồi ở mặt sau hết đi." Vương Hiểu Thư sắp xếp người của Phân Tử lên xe, hoàn toàn không đếm xỉa tới lời của Z vang lên từ dưới mông mình.
Hướng tới chân thiện mỹ? Cô hoàn toàn không cần hướng tới, cô đã có sẵn rồi!
Z cảm thấy quan hệ giữa hắn và Vương Hiểu Thư giống như tiến vào một khu vực đầy địa lôi, đi tới đâu cũng có thể nổ tung, không có cách nào ở chung hòa bình. Hắn cũng không nhiều lời, so với công phu ngoài miệng, năng lực ra tay của hắn càng mạnh.
Z cúi người mở ra ngăn kéo tủ đầu giường, ngăn kéo tủ này nhìn từ bên ngoài thì thật bình thường, nhưng bên trong là máy tính công nghệ cao, được mở ra bằng vân tay. Z ấn ngón trỏ xuống, mở khóa lấy một bộ ống kim và những lọ thuốc được gói kín bên trong, khóe miệng nhếch lên.
Vương Hiểu Thư vừa lái xe theo hướng Yusuke Miyazaki chỉ vừa nghĩ, Z có phải đã tắt hình ảnh đi rồi không? Hắn hiện tại đang làm gì? Sẽ không tức giận bởi vì lời vừa rồi của cô chứ? Nhưng tức giận thì tức giận, dù sao hiện tại cũng không cần máy móc hướng dẫn, có người rồi. . . Nhưng mà, vì sao cảm thấy bất an không yên.
". . . Ừm, vị tiểu thư này, xin thứ cho tôi lắm miệng, nhưng tôi phải nhắc nhở cô, cô lại đi nhầm đường rồi." Khóe miệng Yusuke Miyazaki giật giật, lễ phép nói.
Vương Hiểu Thư chậc lưỡi, không nghĩ đến tên biến thái kia nữa, vô cùng chuyên chú lái xe.
Tuy rằng lúc trước máy hướng dẫn cho thấy xe đã tiến vào khu vực Phân Tử, nhưng khoảng cách thực tế còn xa, Vương Hiểu Thư cùng năm người của Phân Tử đi cả một ngày, thẳng đến gần năm giờ chiều mới thấy ngọn hải đăng của Phân Tử ở xa xa. Cô thở phào, mệt mỏi chống eo.
Bốn người đàn ông ngồi chen lách ở mặt sau xe cũng không tốt hơn Vương Hiểu Thư bao nhiêu, bọn họ hít vào nhiều mà thở ra thì ít, nhưng vì ngại có Yusuke Miyazaki ở đây mà không dám nói gì. Bọn họ từng chủ động yêu cầu lái xe, nhưng bị Vương Hiểu Thư cự tuyệt, lí do là cô không muốn chen chúc cùng ba người đàn ông. Yusuke Miyazaki tỏ vẻ hắn có thể nhường chỗ ghế lái phụ, nhưng Vương Hiểu Thư vẫn không nhúc nhích như trước.
Có thể cho mi mới là lạ, phía dưới mông là Z. . . Không, là máy hướng dẫn của Z, ngộ nhỡ hắn bật hình ảnh lên, bị bọn họ nhìn thấy không phải là xong rồi? Hơn nữa tại tận thế, bảo trì nguồn điện đã là nan đề vô cùng lớn, huống chi là đồ công nghệ cao như vậy? Bị phát hiện có khi sẽ coi cô như thịt gà mất.
Vương Hiểu Thư uể oải nhìn chằm chằm đường phía trước, mí mắt không ngừng đánh nhau, mệt nhọc điều khiển, kết quả lại đi nhầm đường mấy lần, quẹo tới quẹo lui khiến đầu cô choáng váng, cô mơ màng nhìn phía trước, bỗng nhiên thấy một chiếc xe việt dã land rover màu xám bạc chặn ngang phía trước.
"Hả?" Vương Hiểu Thư không tin dụi dụi mắt, lại nhìn chiếc xe vẫn đứng ở trước.
Cô không khỏi nhìn về phía Yusuke Miyazaki ở ghế lái phụ, Yusuke Miyazaki im lặng suy nghĩ, xem ra không chỉ mình cô thấy nó.
"Dừng xe trước." Yusuke Miyazaki thận trọng nói. "Chiếc xe kia trông thật mới, ở đây thật không phù hợp, con đường này chúng ta đã từng đi qua, vốn không có gì cả."
"Có phải là người của căn cứ đi tìm các anh không?" Vương Hiểu Thư suy đoán.
"Không. . ." Yusuke Miyazaki nói, "Xe cao cấp lại bảo tồn hoàn chỉnh như vậy, ở nơi này vô cùng trân quý, bọn họ ra ngoài sẽ không