Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Một Ngày Làm Thầy, Cả Đời Làm Chồng

Một Ngày Làm Thầy, Cả Đời Làm Chồng

Tác giả: Hồ Ly Đi Ngang Qua

Ngày cập nhật: 03:29 22/12/2015

Lượt xem: 1341433

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1433 lượt.

hực đơn cũng phải cao cấp như vậy không?
Lâm Thư cắn răng, liếc mắt nhìn Tô Mặc, thầm nghĩ, địch không động, ta không động, trong lòng lại luống cuống, lúc này cần phải giả bộ điềm tĩnh, mỉm cười điềm đạm. Chờ anh gọi món trước, sau đó gọi một phần giống như vậy. cô lập tức bị "cái khó ló cái khôn" của mình làm cho đắc chí.
"Tiểu Thư, em cầm thực đơn lộn ngược rồi......" Đúng là Tô Mặc hoàn toàn không hiểu "lòng của đàn bà", cực kỳ tàn nhẫn phá vỡ hình tượng.
Mặc dù bề ngoài cô bình tĩnh nhanh chóng quay ngược thực đơn, ngược lại trong lòng điên cuồng ba giây: "Tôi xé nát hồn anh"
Sau đó, liền mỉm cười nịnh nọt: "Ngay cả tiếng pháp thầy Tô cũng biết, thật là giỏi nha"
"Tôi không biết" Tô Mặc nhàn nhạt nói.
"Vậy sao thầy biết em cầm ngược, còn...." Lâm Thư quẫn, rõ ràng lật giở thực đơn một cách kinh khủng.
Bình nứt không sợ vỡ, ít nhất cũng phải chết minh bạch một chút.
Tô Mặc đưa mắt nhìn, cười nói: "Tôi biết em cầm ngược, là vì số trang của em ghi ở phía trên" Lâm Thư liếc mắt nhìn không chớp mắt vào con số nhỏ, im lặng.
"Còn về phần tại sao tôi biết thực đơn......." Anh kéo dài giọng, đem thực đơn ở trong tay mở ra trước mặt cô: "Bởi vì thực đơn có hai bản, quyển tôi cầm, là quyển tiếng trung"
Khốn kiếp! Lâm Thư giận, thực đơn của cô rõ ràng là do anh ta đưa, Tô Mặc, anh đùa giỡn tôi!
Cô thật sự muốn lấy H2SO4 hắt lên trên mặt người nào đó ngồi phía đối diện! Để cho anh ta cười đến sáng lạn, cho anh ta cười đến độ nở đầy hoa!
Tôi, tôi, tôi.......
"Ha ha, thầy Tô thật là thú vị" Thôi, con gái tốt không chịu thiệt trước mắt, trong tình huống không có năng lực chiến đấu thắng được kẻ thù, nhịn!
Lâm Thư kiềm chế lắm mới ăn xong bữa cơm, năm đó thi vào trường đại học cũng chưa từng nhàm chán như vậy, khó khăn lắm mới đợi được đến lúc kết thúc, cô lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm một cái, cầm túi chuẩn bị rời đi.
Không ngờ: "Tiểu Thư chuẩn bị đến trường sao? Tiện đường, để tôi tiễn em một đoạn"
"Cái này........ không cần phiền đến thầy đâu" Lâm Thư ngoài cười nhưng trong không cười.
"Không cần khách khí như vậy, chúng ta cũng đã là quan hệ này rồi"
Rốt cuộc là quan hệ gì chứ........ Lâm Thư điên cuồng chảy mồ hôi, ông trời, cầu xin ông cho sự nhầm lẫn này đi đến chung kết đi!
"Không được, không nên phiền đến thầy giáo Tô, cách đây không xa có một trạm xe buýt, em tự mình đến trường học là được rồi" Lâm Thư bày ra dáng vẻ một thục nữ tiếp tục mỉm cười cứng ngắc.
Xoay người, nhẹ nhàng đóng cửa, sau đó cô chạy như điên chạy ra khỏi Thượng Ý Vi.
Bên ngoài gió bắc rét lạnh thấu xương, Lâm Thư nhanh chóng mặc chiếc áo khoác vào, lạnh run, vẫn không quên gọi điện cho bà Thi: "Mẹ à, mẹ muốn hại chết con gái mẹ sao?"
"@#&!%....."
Bà Thi:....... (Đã xảy ra chuyện gì vậy?)
Đợi một lúc lâu, xe buýt vẫn chưa tới, nhưng Lâm Thư đã lạnh cóng đến mức ngón tay run lên, lúc này, một chiếc xe chậm rãi dừng lại ở trước mặt.
Cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt mà Lâm Thư muốn đánh vô số lần trong buổi tối nay: "Tiểu Thư, mặc dù cảnh người đẹp đứng trong gió lạnh khiến người ta cảm thấy rất mỹ lệ. Nhưng mà, nghe thầy khuyên một câu, giữ gìn sức khỏe, em không cần phải hi sinh lớn như vậy vì thầy, biết không?"
Nói xong, vẻ mặt "Bi thống" kéo cửa kính lên, nghênh ngang rời đi.
Để lại Lâm Thư ở trong gió rét tiêu điều hỗn độn. Tô Mặc là một tiểu nhân nham hiểm.....
Thực sự Tô Mặc đã khiến cho cô hiểu được một chuyện, đi xem mắt cần phải cư xử thận trọng.






"Các cậu chắc chắn không biết hôm nay tớ đã trải qua việc gì đâu." Lâm Thư đẩy cửa phòng ký túc xá ra, bộ dạng nửa sống nửa chết, gào lên.
Không ngờ tới việc ba người kia đang ngồi thành một vòng tròn, hoàn toàn không ngẩng đầu nhìn cô lấy một chút xíu nào.
"Có cần phải hoa hoa lệ lệ lờ tớ đi như vậy không? Đan len à?" Lâm Thư vẻ mặt ai oán, lúc này cũng quên việc kể khổ.
Ở nơi nào đó đã bị Tô Mặc đả kích trầm trọng, kết quả về đến ký túc xã cũng bị đối xử lạnh nhạt.
Liễu Yên Nhiên chậm rãi ngẩng đầu: "Cậu nói đúng rồi đấy, bọn tớ đang muốn học đan len" Nói xong liền cúi xuống, không để để Lâm Thư kịp nói câu nào.
"Hả....... Chỉ có chút chuyện như vậy à" Lâm Thư vô tình lắc đầu.
"Cậu còn dám nói chỉ có chút chuyện thôi à" Tiếu Đồng lao về phía trước, nhanh chóng đưa tay lên cổ Lâm Thư, ra sức lắc cái thân thể nhỏ bé "gầy yếu" của Lâm Thư: "Việc này có liên quan đến số phận tình yêu của chị đây, bọn người không có tình cảm như các cậu làm sao có thể hiểu được"
"Khụ khụ ..... Nữ vương tha mạng" Lâm Thư hai mắt hiện ra toàn sao Kim: "Tớ giúp cậu, tớ giúp cậu, vẫn không được sao?"
"Cậu? Được sao?" Tiếu Đồng buông lỏng "Bàn tay tội ác" ra, ánh mắt quét từ trên xuống dưới Lâm Thư vài lần, nghi ngờ nói.
Lâm Thư từ trước đến nay tôn trọng "chủ nghĩa hành động", lúc này tìm được một đầu của sợi len, bắt đầu quấn quấn, không bao lâu, một quả cầu len trơn nhẵn hiện ra.
"Đan kiểu xương cá được không?" Lâm Thư quay đầu hỏi


Duck hunt