
Yêu Em Lần Nữa, Được Không Anh?
Tác giả: Ngải Mễ
Ngày cập nhật: 03:12 22/12/2015
Lượt xem: 1341048
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1048 lượt.
nh đang muốn trút giận lên mình. Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán. Về sau chúng tôi thường xuyên cãi vã vì những chuyện nhỏ nhặt. Cuối cùng anh nói với tôi rằng: Chúng ta chấm dứt ở đây thôi!
Một lần, tôi nói chuyện điện thoại với bạn gái anh, nói với cô ta rằng người mà anh yêu là cô chứ không phải là tôi. Trong party tốt nghiệp của tôi, anh có đến góp mặt. Đó là lần cuối cùng tôi gặp anh. Sau lần đó anh có gọi điện cho tôi, nói rằng mẹ anh qua đời, còn nói đến chuyện người ta giới thiệu cho anh vài cô gái, trong đó có một cô ăn xong liền ném khăn lau tay lên bàn, anh lập tức cảm thấy cô đó bẩn thỉu, không hợp với mình.
Tôi thật sự từng yêu anh. Anh rất thông minh, cũng có thể rất lãng mạn. Lúc đó anh nói cả đời này sẽ không bao giờ kết hôn bởi cô ta chính là vợ của anh. Tôi cũng nói tôi sẽ không kết hôn. Giờ nghĩ lại cứ ngỡ như đang kể về chuyện về một ai đó…
Còn nhớ rất rõ dáng vẻ của anh. Thân hình anh không tồi, làn da mịn màng quyến rũ, tôi đặc biết thích vuốt ve anh. Còn nhớ có một buổi tôi đến phòng thí nghiệm của anh, trong phòng không có ai khác, lúc vòng tay ôm anh, tôi đã thò tay vào vuốt ve tấm lưng anh. Anh đột nhiên nổi giận, nói rằng tôi không tôn trọng anh. Thật là kì quái!
Năm tốt nghiệp đó, đến Vancouver thăm một người bạn lúc nhỏ, tôi đã gặp được một anh chàng vô cùng đẹp trai tại party, là người đẹp trai nhất mà tôi từng date (hẹn hò): dáng người cao ráo, bờ vai rộng, thân hình rắn chắc, ánh mắt sắc sảo… Anh mời tôi khiêu vũ, tôi “kiêunhận lời. Thực lòng tôi rất thích anh.
Về sau, tôi gặp anh lúc đang chơi bóng chuyền với bạn. Anh thường giả bộ vô tình chạm vào tay tôi, về sau anh nói với tôi rằng anh chấm cho bàn tay tôi 100 điểm. Trước đó tôi chẳng bao giờ để ý, hóa ra bàn tay mình lại đẹp đến như vậy, cũng chưa từng có ai nói với tôi điều này.
Cùng nhau đi trượt tuyết, anh chạm tôi, tôi chạm anh… rồi cả hai yêu nhau.
Về sau, đúng hôm tôi chuẩn bị về nước, bạn của bạn có làm một bữa cơm mời tôi đến dự. Hôm đó tôi rất mong anh cũng có mặt nhưng đáng tiếc tối đó anh phải đi làm. Đang buồn bã vì nghĩ rằng cả đời này chẳng thể nào gặp lại anh nữa thì đột nhiên nghe thấy tiếng chuông cửa, tôi nghĩ chắc chắn là anh. Quả nhiên đúng như vậy! Nhìn thấy anh, cả người tôi như muốn bay lên vì sung sướng.
Tối đó tôi uống hơi nhiều bia nên phải đi vệ sinh liên tục. Đám bạn trêu tôi nhớ đến bạn trai rồi nên mới như vậy, chẳng hiểu bọn họ liên tưởng cái kiểu gì nữa.
Cơm no rượu say rồi, một bọn bốn người đổi địa điểm, đến một quán bar tiếp tục uống rượu. Nhìn thấy anh đang say đắm nhìn tôi, khuôn mặt quá đẹp trai khiến cho tôi không thể không mê mẩn. Sau đó anh bắt đầu đưa tay lên vuốt ve làn môi tôi, tôi hoàn toàn đắm chìm trong giấc mộng.
Sau đó, gần như là cùng một lúc, chúng tôi chồm đến… hôn nhau say đắm. Đó là nụ hôn tuyệt vời nhất trong đời tôi. Thứ cảm giác vấn vương, nóng bỏng ấy… thực sự đang tồn tại!
Chúng tôi không phải đang hôn nhau, nên nói rằng chúng tôi đang làm tình trong trạng thái còn nguyên quần áo trước bàn dân thiên hạ.
Về sau chúng tôi tạm biệt đám bạn, dắt tay nhau ra khỏi quán rượu. Anh dẫn tôi về nhà anh. Anh rất muốn, tôi cũng rất muốn. Nhưng tôi không làm, chỉ nói một câu: “Chúng ta vẫn chưa mấy quen biết”. Anh chỉ cười.
Nhưng chính bởi vì nụ hôn và đoạn phim lãng mạn ở Vancouver mà tôi đã bay đến chỗ anh mấy lần (lúc ấy anh vẫn chưa lấy được thẻ nhập cư vĩnh viễn ở Canada, đi không tiện). Chúng tôi đi trượt tuyết ở khắp nơi, dạo công viên, nói chuyện, ăn uống, câu cua ở biển, ngắm cảnh trên núi… Phong cảnh ở đó đẹp không đâu sánh bằng. Còn nhớ chúng tôi đã từng lái xe đến vài khu trượt tuyết nổi tiếng cách đó khá xa. Trên đường đi chúng tôi có dừng lại nghỉ ngơi, phóng tầm mắt ra xa, phong cảnh như ở chốn bồng lai: Hai ngọn núi màu vàng giữa biển ẩn hiện giữa làn mây trắng muốt, những làn gió thổi qua kéo mây cùng nhảy múa, những làn sóng biếc nhấp nhô vỗ vào vách núi. Đó chính là phong cảnh đẹp nhất mà tôi từng được ngắm.
Đó là những ngày tháng tươi đẹp, mặc dù chúng tôi vẫn chưa chính thức đi làm, thậm chí tôi còn nợ nần chồng chất. Nhưng tôi chưa bao giờ lo lắng về chuyện tiền bạc. Dường như tôi sinh ra không phải là để lo lắng về tiền bạc mà chỉ để lo nghĩ đến chuyện tình yêu.
Về sau, tôi phát hiện mình mang thai đứa con của anh. Chẳng nghĩ ngợi nhiều, mẹ dẫn tôi đi phá thai. Anh gửi tiền đến cho tôi, gọi điện an ủi tôi. Gã bác sĩ phá thai cho tôi trông thật kì dị, dáng người thấp thì thôi không nói đến, anh ta rất đen, mặt mũi cũng kì lạ, trông chẳng khác gì một con tinh tinh đen. Các máy móc trong phòng làm việc đều là loại cao cấp.
Về sau, chúng tôi bàn chuyện kết hôn. Ban đầu tôi làm visa dành cho chồng chưa cưới cho anh. Trong thời gian ấy anh về nước một chuyến, sau khi quay lại anh nói rằng anh không muốn đến nữa, hỏi xem tôi có muốn tiếp tục nữa hay không. Tôi rất đau lòng nên quyết định thôi, tự mình điều trị vết thương cho mình.
Còn nhớ có một lần trong khách sạn ở khu trượt tuyết, bên ánh lửa đỏ rực trong