
Tác giả: Trúc Âm
Ngày cập nhật: 04:27 22/12/2015
Lượt xem: 1341862
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/1862 lượt.
c gì một con gấu trúc!
Tương Vũ và Khả Nhi đã là bạn cùng lớp suốt mười năm liền kể từ khi cả hai còn là học sinh tiểu học, ngay đến chỗ ngồi cũng được xếp ở gần nhau. Tương Vũ thành tích học tập bình thường, không cao không thấp so với các học sinh khác trong lớp, thường được xếp loại khá. Tuy nhiên độ nổi tiếng của Tương Vũ trong trường lại không hề thua kém Khả Nhi. Chủ yếu là bởi vì Tương Vũ có ngoại hình rất xinh đẹp, thuộc vào loại hoa khôi của trường, hơn nữa lại giỏi ca hát, nhảy múa, biết đọc thơ, kể chuyện, diễn thuyết..Nói chung chỉ cần là các hoạt động văn nghệ, làm người dẫn chương trình, ca hát...người đảm nhiệm tuyệt đối không phải ai khác mà chỉ có thể là Tương Vũ.
Thực ra xét về độ xinh xắn thì Khả Nhi chẳng hề thua kém Tương Vũ. Chỉ có điều, gia cảnh nhà Khả Nhi tương đối khó khăn, một mình Tần Tuyết Liên phải đi làm nuôi cả nhà bốn miệng ăn, thế nên Khả Nhi chẳng có tiền bạc dư dả để chăm chút cho “nhan sắc” của mình. Quanh năm suốt tháng cô chỉ mặc những bộ quần áo rộng thùng thình, mái tóc xõa tự nhiên. Phần lớn thời gian Khả Nhi đều dành cho việc học hành, thế nên sức sống và vẻ đẹp của tuổi thanh xuân đều bị chôn vùi trong sự thật thà và trầm lắng của Khả Nhi.
Gia cảnh của Tương Vũ khá hơn nhiều so với Khả Nhi. Bố Tương Vũ giờ đã là viện trưởng của bệnh viện trung tâm trong huyện. Mẹ Tương Vũ hiện đang là cục trưởng cục công thương nghiệp của huyện. Mặc dù không phải giàu có nhưng cuộc sống của gia đình Tương Vũ có thể nói là khá giả so với các gia đình trong huyện lúc ấy. Tương Vũ rất tinh tế trong việc ăn mặc. Những bộ quần áo vừa tao nhã lại rất vừa vặn giúp cho cô ấy càng trở nên xinh đẹp hơn. Cho dù là đi đâu, vẻ đẹp của Tương Vũ cũng khiến cho người khác phải ngưỡng mộ.
Hoàn cảnh sống khác nhau, sự khác biệt trong tính cách không hề ảnh hưởng đến tình bạn của hai cô thiếu nữ. Cứ mỗi lần Tương Vũ gặp phải bài khó, Khả Nhi lại vội vàng buông sách vở xuống, nhẫn nại chỉ cách giải hoặc hướng đi cho Tương Vũ. Tương Vũ biết hoàn cảnh gia đình Khả Nhi khó khăn nên mỗi khi đi mua đồ dùng học tập đều mua gấp đôi rồi tỏ vẻ khổ sở nói với Khả Nhi:
-Mình không cẩn thận nên mua quá nhiều, bỏ đi thì phí lắm! Chi bằng…cậu dùng hộ mình nhé!
Khả Nhi hiểu rõ là Tương Vũ có ý tốt nên vui vẻ nhận lấy, chưa bao giờ cô phải nói những lời cám ơn khách sáo với Tương Vũ. Mẹ của Tương Vũ là bà Trương Cương rất yêu mến Khả Nhi. Mỗi lần Khả Nhi đến nhà Tương Vũ chơi, bà thường làm cơm rất thịnh soạn để chiêu đãi Khả Nhi, cứ như thể nhà có gì ngon bà đều mang ra cho Khả Nhi ăn vậy!
Tương Vũ làm nũng nói:
-Mẹ ơi, sao mẹ thiên vị thế? Con sẽ đau lòng lắm đấy!
Mẹ Tương Vũ lườm yêu con gái nói:
-Lần sau con thử xếp thứ nhất cho mẹ xem nào!
-Oái…-Tương Vũ chạy đến bên cạnh bố, nũng nịu nói: -Bố nhìn kìa, con gái của bố bị chê bai rồi đấy!
Triệu Vĩnh Niên lấy đũa gõ nhẹ lên trán con gái rồi nói:
-Ai bảo con, không bị chê mới lạ!-nói là nói thế thôi chứ trong mắt ông tràn ngập tình thương yêu đối với con gái.
Mẹ Tương Vũ nhìn thấy vậy liền bật cười.
Khả Nhi mỉm cười nhìn gia đình hạnh phúc của bạn, trong lòng cảm thấy thật ngưỡng mộ. Cũng là con gái như nhau nhưng bố Tương Vũ coi cô ấy như châu báu, trong khi bố của Khả Nhi lại coi con gái mình như cái gai trong mắt. Cùng là đàn ông như nhau sao tính cách của họ lại khác nhau thế nhỉ?
Kì thi đại học được tổ chức vào tháng bảy hàng năm. Thi đại học lúc bấy giờ chẳng khác gì đi bộ lên trời. Chính vì thế mà tháng bảy được coi là “tháng đen tối” nhất trong năm. Một tháng trước khi thi đại học, Tương Vũ bảo Khả Nhi đến nhà cô ở, một mặt để thuận tiện cho việc ôn tập của cả hai, mặt khác lại thuận tiện cho việc đi lại vì nhà của Tương Vũ ở gần trường, trong khi đó nhà của Khả Nhi lại cách trường khá xa. Nếu đến ở nhà của Tương Vũ thì hàng ngày Khả Nhi không cần phải đi lại xa xôi dưới cái nắng hè oi ả nữa. Khả Nhi vốn không muốn làm phiền gia đình Tương Vũ. Nhưng dưới sự khuyên nhủ và thuyết phục của hai mẹ con Tương Vũ, ngay cả mẹ của Khả Nhi cuối cùng cũng gật đầu đồng ý cho con đến ở nhà bạn. Khả Nhi cũng đành phải đồng ý đến ở nhà Tương Vũ và cuối tuần về nhà một lần.
Ngày thi đang cận kề trong cái nắng hè như thiêu như đốt. Gần như tất cả mọi thí sinh dự thi đều ở trong trạng thái căng thẳng chờ đợi ngày thi. Ngày nào Khả Nhi cũng ôn tập đến tận khuya. Mỗi lần cơ thể mệt mỏi rã rời, Khả Nhi lại đứng dậy ra ngoài cửa sổ, ngẩng đầu ngắm nhìn bầu trời đầy sao, tạm thả dòng suy nghĩ trôi theo từng đám mây bồng bềnh để thư giãn tinh thần.
-Khả Nhi, cậu định thi đại học ở thành phố nào?-Tương Vũ nằm bò trên giường, nheo nheo mắt hỏi Khả Nhi.
-Bắc Kinh
-Hài, xa vậy sao?- Tương Vũ thở dài.
-Bắc kinh là một thủ đô đang được quốc tế hóa, là trung tâm chính trị, văn hóa của cả đất nước. Tớ muốn đến đó mở rộng tầm mắt!
Khả Nhi ngước mặt nhìn lên bầu trời cao rộng, hào hứng nói:
-Tương Vũ, chúng ta cùng thi nhé! Hai đứa mình lại học chung một lớp!
Tương Vũ ngáp dài một cái:
-Tớ làm gì có khả năng đó, th