Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mưa Gió Thoáng Qua Tôi Yêu Em

Mưa Gió Thoáng Qua Tôi Yêu Em

Tác giả: Tình Không Lam Hề

Ngày cập nhật: 04:39 22/12/2015

Lượt xem: 1341484

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1484 lượt.

t sự vô cùng miễn cưỡng.
Nhân viên bảo vệ thấy vậy, ló đầu ra khỏi bục cửa, ân cần hỏi thăm cô:
"Có cần tôi gọi xe giúp cô không?”.
Cô lắc lắc đầu.
Chàng thanh niên tốt bụng, đầy trách nhiệm rút trong túi ra một cuốn sổ điện thoại, lấy một số điện thoại trong đó cho cô:
"Đây là số điện thoại của tài xế taxi, cô có thể lưu lại sau này ra vào sẽ tiện hơn".
Sau này? Nhờ vào ánh sáng bên ngoài cánh cổng, Thư Quân khẽ sững sờ nhìn người báo vệ, hổi lâu lắc đầu nói:
“Tôi nghĩ không cần đâu, cảm ơn lòng tốt của anh".
Âm tiết cuối hơi run rẩy xuất phát từ bản năng che giấu, cô xoay người sải bước.
Chẳng có sau này.
Đây có lẽ là lần cuối cùng cô đến đây. Tối nay cô đã có được sự tự do.
Điều đó đồng nghĩa với việc cuối cùng cô đã thật rời xa anh.






Nhận thức mới mẻ
Dường như Châu Tử Hoành còn hiểu rõ cô hơn cả chính cô nữa.
Bùi Thành Vân hai ngày sau xuất viện, về nhà dưỡng bệnh được sự quan tâm chăm sóc của bạn bè. Còn anh rốt cuộc cũng chịu thỏa hiệp đồng ý để y tá riêng đến chăm sóc.
Khoảng thời gian này công việc của Quách Lâm quá bận, vì thế mà vẫn thường hẹn Mạc Mạc cùng đi đi về về nhà Bùi Thành Vân. Hôm ấy từ nhà Bùi Thành Vân về, Quách Lâm chợt nhắc:
“Này, cậu có cảm thấy gần đây Thư Quân hơi lạ ko?”
“Thật cái con khỉ cậu!” Cô giằng tay ra.
“Này, bạn học, cậu giân quá mất khôn rồi.”
“Rốt cuộc là ai lan truyền tin đồn!”
Dưới ánh hoàng hôn trăng xám mờ ảo, Mạc Mạc đang cắn môi, gò má xuất hiện tia ửng hồ đáng ngờ, bước chân càng lúc càng nhanh. Quách Lâm trong lòng khẽ xao động, tiến vài bước đã đuổi kịp nắm lấy bàn tay cô, bắt cô dừng lại đối mặt với anh.
“Cậu mắc cỡ? Việc này thật chẳng có gì ghê gớm cả.”
Cô vẫn tỏ thái độ trong sáng cởi mở, dáng vẻ lúc này thật hiếm thấy, khiến anh ta ko khỏi muốn chòng ghẹo cô.
“Họ Quách kia, cậu rốt cuộc muốn làm gì? Đừng lôi lôi kéo kéo, nam nữ thụ thụ bất thân đó, hiểu chưa?”
“Ko trong sáng thì ko trong sáng.”
Giọng điệu anh đột nhiên trầm tình, nụ cười trong mắt cũng tắt dần, đang chăm chú nhìn cô, làm không khí thoáng chốc tô điểm màu sắc mờ ảo.
Trong lòng Mạc Mạc khẽ hốt hoảng, ngón tay cử động trong lòng bàn tay ấm áp đó, thoáng chốc càng bị nắm chặt hơn.
“…Cậu muốn gì?”
Một lúc sau cô khẽ cất giọng hỏi.
Quách Lâm ko trả lời nghiêng nghiêng người đặt nụ hôn lên trán cô. Cô ngẩn người ra, đến khi anh tiếp tục nhoản nụ cười
“Hóa ra đôi lúc trông em thật ngốc.”
“Chẳng lẽ trong mắt anh em luôn thông minh sao?”
Cô chớp chớp mắt, hỏi một câu chẳng liên quan gì đến chủ đề vừa rồi.
Anh mỉm cười kéo cô đi về phía trước:
“Thật sự rất thông minh, thông minh đến mức tình cảm cũng che giấu rất giỏi.”
Cô nhìn chăm chăm bàn tay của hai người không nói gì.
Anh thở dài nói quá lời:
“Nếu em sớm bày tỏ tình cảm của mình với anh thì đâu đến nỗi độc thân đến giờ này.”
“…Đi chết đi.”
Cô ngẩn người giằng túi xách đập vào anh.
“Anh tưởng ko ai them em sao? Anh tự cao quá đấy!”
“Anh ko tự cao. Nhưng giờ anh thật sự tự hào, em lại vì anh mà ghen với Thư Quân cơ đấy.”
“Nhưng anh thật sự đối xử tốt với cậu ấy.”
“Với em thì sao?”
“Chẳng biết, hình như ko bằng.”
“Có lẽ vì c
ả 2 ta là người cùng chung chí hướng, tương đối giỏi che giấu.”Cô nhanh chóng chụp lấy trung tâm điểm, định quay lại chủ đề lúc nãy bị mất mặt:
“Xem ra là anh đã yêu thầm em.”
“Tùy em nói sao thì nói.”
Bản tính nam giới quyết định ko cố ý bàn cãi với phụ nữ về vấn đề này mà thường đi thẳng vấn đề để xác nhận sự thật:
“Dù sao thì giờ em đã là bạn gái của anh rồi. Thế nên, nếu như suy nghĩ như vậy sẽ khiến em vui hơn thì tùy em thôi.”
Quách Lâm đẩy bạn gái vào trong xe, chở cô về nhà.
“Ồ, em nhớ ra rồi”
Xe vừa chạy được nửa đường, Mạc Mạc chợt hoảng hốt nói, “từ hồi đó anh đã đặc biệt thích chòng ghẹo em rồi, khi nào cũng chống đối em, lẽ nào đó chính là biểu hiện của tình yêu?”
“Vậy anh cũng thích chòng ghẹo Thư Quân đó.”
Quách Lâm cố ý nói.
“Anh đừng đùa, ko suy nghĩ nữa.”
Mạc Mạc nói “vả lại em cũng chẳng tin anh. Tính cách của anh đâu đến mức kém cỏi thế chứ.”
Quách Lâm ko kiềm đc liếc nhìn cô, hít một hơi, nói:
“Anh nói phụ nữ như em sao mà thay đổi nhanh đến thế chứ, vừa nãy chẳng phải em ghen với Thư Quân đó ư?”.
“Em làm gì có. Nhưng mà em lại thấy rất tò mò, lâu vậy rồi anh chẳng tỏ tình với em, hôm nay bị điều gì kích động thế?”
“Em nói chuyện dễ nghe chút được ko? Anh chợt thức tỉnh ra ko đc sao?”
“Là ai khiến anh tỉnh ra vậy?”
Quách Lâm ko nói gì, hồi lâu mới đáp:
“Đời người mong manh lắm, lúc có cơ hội thì nên nắm bắt để khói phải lướt qua rồi mới hối hận.”
Anh nhân lúc dừng đèn đỏ quay đầu lại ngắt ngang cô tiếp tục hỏi:
“Để dành câu hỏi mà hỏi chị em tốt của em đi, anh đảm bảo rằng Thư Quân gần đây ko bình thường.”
Mạc Mạc tin tưởng vào trực giác của Quách Lâm, tìm cơ hội thăm hỏi tình hình gầnđây của Thư Quân.
“Tớ rất khỏe.”
Thư Quân nói.
Mạc


XtGem Forum catalog