XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mùa Hạ Chung Tình

Mùa Hạ Chung Tình

Tác giả: Diệp Tử

Ngày cập nhật: 04:01 22/12/2015

Lượt xem: 1341664

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1664 lượt.

t tuổi được không.” Hạ Dương nói với vẻ đau khổ.
“Đàn ông bốn mươi vẫn là hoa tươi mà, hiện tại anh mới chỉ ở trong giai đoạn nụ hoa e ấp thôi, không phải, chưa đến mức đó, mới chỉ nhú nụ thôi.” Không hiểu có phải là do ở bên Hạ Dương lâu ngày hay không mà Chung Lăng nói chuyện cũng hóm hỉnh hơn nhiều so với trước.
Gã nọ liền cười rất khoái chí.
Hai người lo việc của mình một lúc, đột nhiên Hạ Dương sực nhớ ra một chuyện, liền hỏi: “Tối em ăn gì rồi?”.
Chung Lăng thật thà đáp: “Mì gói”.
Hạ Dương bực bội: “Chắc chắn một ngày nào đó anh sẽ tống khứ hết đống thực phẩm rác rưởi của em đi”.
Chung Lăng xấu hổ cúi đầu cười trừ.
Một lát sau, Chung Lăng nghe thấy tiếng gõ cửa ở đầu bên kia, Hạ Dương liền đứng dậy: “Đợi một lát, anh ra mở cửa xem ai”.
Qua webcame, một bóng hồng váy đỏ lướt qua tầm nhìn của cô.
Nửa tiếng đồng hồ sau, Hạ Dương mới quay trở lại trước màn hình máy tính.
Chung Lăng nghĩ một lát rồi hỏi: “Vừa nãy là ai vậy?”
“Khách ở phòng bên cạnh.” Hạ Dương gõ bàn phím một lát mới trả lời.
“Vậy hả.” Chung Lăng mỉm cười. “Hình như là con gái.”
“Ờ, em ghen hả?”
“Đâu có.” Chung Lăng nói: “Còn lâu em mới lãng nhách như anh”.
Hạ Dương ngả lưng ra sau ghế miệng cười tủm tỉm: “Một cô gái Mỹ rất bốc lửa”.
“Vậy hả.” Chung Lăng vẫn không đếm xỉa gì đến.
“Em ghen à?”
Trong lúc chat với Hạ Dương, Chung Lăng còn phải tập trung giải quyết các email liên quan đến công việc: “Không”.
“Cô ấy bảo rất thích mẫu đàn ông phương Đông chính trực như anh, còn hẹn anh ngày mai đi dạo phố nữa.” Không biết có phải cố tình hay không mà Hạ Dương càng nói càng hăng.
“Vậy hả.” Chung Lăng vẫn rất thờ ơ.
“Em ghen à?” Hạ Dương vẫn không chịu buông tha.
“Không.” Giọng Chung Lăng đã nặng hơn.
“Cô ấy còn bảo…”
“Hạ Dương!” Chung Lăng lập tức ngắt lời anh. “Nếu anh còn nói nữa thì em ghen thật đấy”.
“Nếu em nói ngay từ đầu là em ghen thì anh đã không phải vất vả như vậy.”
Chung Lăng: “….”
Chưa đến mười một giờ nhưng Hạ Dương đã ngắt mạng, nói một cách mĩ miều là ngủ một giấc ngon để tinh thần sảng khoái, ngày mai giải quyết nốt các công việc còn lại, ngày kia mới không để lỡ việc lớn trở về Thượng Hải.
Chung Lăng cười nheo mắt: “Thôi, mệt rồi thì ngủ đi, đừng có vẽ voi vẽ vượn nữa”.
Hạ Dương cười hề hề: “Em cũng ngủ sớm đi”.
“Em biết rồi, lắm điều quá.” Nhưng Chung Lăng không nghe lời mà viết xong email cuối cùng, gửi thành công rồi mới quay về phòng ngủ.
Sáng hôm sau, đến công ty được một lát thì Chung Lăng bị Hướng Huy gọi sang phòng làm việc.
“Sếp có chỉ thị gì không ạ?” Trước Hướng Huy, Chung Lăng luôn tỏ thái độ không vồn vã cũng không lạnh nhạt.
Hướng Huy không để bụng mà ra hiệu cho Chung Lăng ngồi xuống nói chuyện.
Chung Lăng nhất định không chịu: “Em đứng được rồi, có việc gì sếp cứ nói”.
Không biết làm thế nào, Hướng Huy đành phải đi thẳng vào vấn đề: “Công ty điện tử Kim Bằng ở Thanh Đảo có một hợp đồng quan trọng phải đàm phán, anh nghĩ em nên đích thân đi một chuyến sẽ rất tốt”.
“Nếu em không nhớ nhầm thì Kim Bằng là khách hàng của Đường Tranh.”
Sắc mặt Chung Lăng thay đổi rất nhanh, trực giác mách bảo cô rằng đây lại là thủ đoạn tác hợp cho cô với Đường Tranh của Hướng Huy.
“Đúng là khách hàng của Đường Tranh, nhưng em có biết tổng giám đốc của Kim Bằng là người Thượng Hải không?” Hướng Huy bình thản đáp.
Chung Lăng cười khẩy: “Việc đó thì có liên quan gì đến em?”
“Em thử nói xem?” Hướng Huy lại đá quả bóng sang cho cô.
“Bộ phận thị thường đâu phải mỗi mình em biết nói tiếng Thượng Hải.” Chung Lăng phân trần, cô thực sự không muốn dính dáng gì đến Đường Tranh nữa.
“Em thử đơn cử coi.” Xem ra Hướng Huy rất vui vẻ.
“Phương Nhiên.” Chung Lăng ngẫm nghĩ một lát: “Cô ấy đủ khả năng để đàm phán thành công”.
Hướng Huy thủng thẳng đáp: “Phương Nhiên đi Bắc Kinh từ hôm trước, em quên rồi à?”
“Thế Tiểu Từ thì sao, cậu ấy hoàn toàn có thể làm được.”
“Tiểu Từ đang nghỉ sau đám cưới, em là người ký giấy phép mà, lẽ nào em định lôi cậu ấy từ Maldives1 về ư?” Hướng Huy cười đầy ẩn ý.
1 Là một quốc đảo gồm nhóm các đảo san hô tại Ấn Độ Dương.
Chung Lăng miễn cưỡng mỉm cười: “Thế… “
“Còn ai nữa?” Hướng Huy nhướn mày, ý như muốn nói nếu có người phù hợp hơn thì đã không cho gọi cô.
“Đinh… Khiết” Khi nói ra cái tên này, bản thân Chung Lăng cô cũng thấy băn khoăn.
Hướng Huy liền hỏi: “Em chắc chắn là cô ấy nói được không?”
Chung Lăng cứng họng, cô thực sự không dám chắc.
Hướng Huy mỉm cười, nét mặt hết sức bình thản.
Dường như, có vẻ rất khó tìm được người phù hợp, Chung Lăng thực sự đau đầu.
Hướng Huy đã nhận ra vẻ băn khoăn của cô, liền nói: “Chung Lăng, em không phải là người không tách bạch được việc công và việc tư”.
Rõ ràng là chiêu kích tướng, cô cũng chỉ có thể bấm bụng đớp mồi. “Vâng, để em đi”.
“Đây là tất cả tài liệu”, Hướng Huy đưa cho cô một túi giấy tờ màu đen. “Hẹn với tổng giám đốc Kim Bằng chín giờ sáng mai.”
Chung Lăng thở phào, nếu mọi việc thuận lợi, chiều m