XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mưu Sắc

Mưu Sắc

Tác giả: Dạ Chi Dạ

Ngày cập nhật: 03:55 22/12/2015

Lượt xem: 1341045

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1045 lượt.

cái, đè ép cảm xúc trong lòng lắng lại, cúi đầu trả lời: “Nhi thần nhất định không phụ kì vọng!”
Ba người lui xuống dưới, toàn bộ xung quanh im lặng khác thường. Nhưng đúng vào lúc này, trong hàng ngũ quan văn có một người đột nhiên đi ra, quỳ lạy ở dưới, dập đầu lớn tiếng nói: “Bẩm Ngô hoàng, vi thần có chuyện quan trọng muốn bẩm báo!”
Mọi người nhìn lên, người này chính là một trong những môn sinh đắc ý nhất của Chu thái sư – Binh bộ hữu thị lang Tạ Hàm.
Mộc Tử Ảnh cười nhẹ, lạnh lẽo đến cực điểm. 






Biến Cố Ở Đại Lễ
Trong lòng Chu thái sư mơ hồ phát hiện có điều gì đó không ổn. Tạ Hàm này đúng là môn sinh đắc ý của ông, đã vì ông mà làm không ít chuyện nhưng càng về sau này ông mới càng phát hiện, tuy người này lòng dạ độc ác nhưng lại làm việc gọn gàng, bên cạnh đó hắn còn ẩn chứa nhiều tâm tư khác nhưng lúc đó Tạ Hàm đã nắm giữ khá nhiều bí mật cho nên ông đành phải cho hắn ăn một ít ngon ngọt, nghĩ nếu thật sự làm hỏng việc vậy thì ông sẽ tìm người âm thầm trừ khử hắn. Mà Tạ Hàm lại đúng vào lúc này phản bội, hắn căn bản không cần lén lút bày mưu tính kế gì.
Trên trán Chu thái sư không biết từ lúc nào đã chảy ra một tầng mồ hôi lạnh.
Đại lễ tế trời nghiêm trang được bao người chú mục, quần thần cũng không thể tùy ý nói nhỏ vậy mà Binh bộ hữu thị lang cư nhiên mạo hiểm xúc phạm thiên uy, chúng thần đứng dưới còn đang ngẫm nghĩ, nhìn về phía Kính Nhân đế, quả nhiên thấy sắc mặt hoàng thượng bắt đầu tức giận.
Chu thái sư đương nhiên thấy được vẻ mặt Kính Nhân đế, trong lòng thở phào một cái.
Chu thái sư lăn lộn trong quan trường nhiều năm, chính là nguyên lão hai triều uy vọng cực cao, cũng là người tinh khôn nhất trong những người tinh khôn. Lúc này nhìn thấy Tạ Hàm diễn xuất, trong lòng sớm đã hiểu rõ, hai mắt ông ta nhắm lại, hôm mê bất tỉnh.
Vài đại thần xung quanh sau khi nghe lời phán của quốc sư, đã không muốn có quan hệ quá sâu với Chu thái sư, nên chỉ hờ hững giúp đỡ một chút, nói với Kính Nhân đế: “Hoàng thượng, Chu thái sư không chịu nổi mệt nhọc nên đã ngất đi rồi.”
Trong mắt Kính Nhân đế xẹt qua tia lạnh lẽo, rồi vờ ảo não nói: “Trẫm đã nhiều lần khuyên nhủ thái sư buông bỏ chức quan này đi, ở nhà nhiều hơn mà dưỡng thân mình nhưng thái sư cho dù thân mình đã mệt nhọc đến cực điểm vẫn muốn tiếp tục dốc sức vì Đại Chiêu quốc ta, lòng trung tâm này khiến trẫm phải ngợi khen lớn! Người đâu, còn không mau tới đỡ thái sư nghỉ tạm.”
Người còn chưa kịp đến đỡ thái sư, Mộc Tử Ảnh vẫn đứng yên lạnh nhạt không nói chợt mở miệng, “Hoàng thượng không cần lo lắng, trên người thần có thần dược, chỉ cần cho thái sư uống một viên, thần đảm bảo không quá thời gian một chén trà là có thể tỉnh lại.” Nói xong, lại lấy từ trong lòng ra một bình thuốc nhỏ, đưa cho thị vệ nâng thái sư.
Kính Nhân đế đến lúc này mới thở phào, “Quốc sư lúc nào cũng hóa giải ưu phiền của trẫm, trẫm vô cùng cảm kích.”
Mộc Tử Ảnh hơi cúi đầu, cũng không trả lời, tựa như đang nhận lấy hết phần cảm kích này của thiên tử.
Mọi người đối với việc này là thấy nhưng không thể trách, không phải không biết có gì không ổn nhưng năm năm này, Kính Nhân đế luôn tôn trọng như thế với quốc sư, dân chúng cũng vì vậy mà càng yên tâm tôn sùng vị thần trong lòng họ, hình tượng quốc sư Mộc Tử Ảnh cũng càng ngày càng trở nên cao hơn.
Chu thái sư đang giả bộ bất tỉnh trong lòng nhất thời nóng như lửa đốt. Quốc sư thì ai mà không tin, nếu sau khi uống xong viên thuốc mà còn không tỉnh lại sợ là mọi người đều hiểu rằng ông ta đương giả bộ bất tỉnh. Chu thái sư còn đang rối rắm không biết khi nào thì nên mở mắt mà bên kia Tạ Hàm đã bắt đầu kích động bẩm báo.
“Hoàng thượng! Hôm nay vi thần muốn khởi tấu một người, người này chính là Chu thái sư vừa mới té xỉu!” Lời lẽ của Tạ Hàm nghiêm khắc lạnh lùng, thanh âm cao cao quanh quẩn toàn bộ hiện trường.
Ngay sau đó, toàn trường yên tĩnh.
Kính Nhân đế trợn mắt nhìn, “Lớn mật! Chu thái sư là nguyên lão hai triều của Đại Chiêu quốc, tại sao ngươi lại dám nói xấu trung thần của Đại Chiêu quốc ta?!”
Chu thái sư thường lấy tên mình phát cháo cùng lương thực cho người dân ở những huyện nghèo khó, ở trong lòng dân chúng đã có một danh tiếng cực tốt. Dân chúng tin tưởng Chu thái sư là một trung thần, , phần tôn kính này cũng giống như đối với quốc sư đương triều Mộc Tử Ảnh, hay đối với Kính Nhân đế cũng vậy.
Tạ Hàm lại dập đầu hai cái thật vang, “Từng lời vi thần nói đều là sự thật! Vi thần chỉ là người đơn thế mỏng, nhiều năm qua giả vờ nghe lệnh Chu thái sư, bất đắc dĩ phải thông đồng làm bậy, từ lâu trong tay đã nắm giữ rất nhiều chứng cứ phạm tội.” Nói xong liền lấy từ trong tay áo ra một tập giấy thật dày, cúi đầu trình lên.
Kính Nhân đế đến gần hắn, không đợi thị vệ trình lên mà tự tay lấy luôn. Tạ Hàm đang quỳ xuống nhân lúc ông đang lật xem mà nói tiếp: “Chu thái sư không những kết bè kết cánh, mà còn nhiều lần âm mưu phái thích khách sát hại quốc sư đại nhân! Vụ thích khách ở Tườ