Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Mưu Sắc

Mưu Sắc

Tác giả: Dạ Chi Dạ

Ngày cập nhật: 03:55 22/12/2015

Lượt xem: 1341046

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1046 lượt.

ng Vân tự cùng với mũi tên vừa rồi, theo vi thần đó đều do Chu thái sư làm ra!”
Lời này vừa nói ra, bầu không khí yên lặng như bị xé rách, có cái gì đó nổ bùng ra, nhất là dân chúng bên ngoài khi nghe lời này, khiếp sợ rất nhiều nhưng giận dữ còn hơn thế nữa.
Tạ Hàm làm như không nghe thấy nói tiếp: “Chu thái sư từng âm thầm thu mua lương thực và vải vóc của các lương thương bố thương, khống chế áo cơm dân chúng, thắng được món lợi kếch sù, dùng việc phát cháo cho dân để che giấu sự hám lợi của mình. Nếu có lương thương bố thương nào không chịu nghe lời sẽ bị Chu thái sư lấy lí do mưu phản để chiếm đoạt toàn bộ gia sản! Từ lúc quốc sư đại nhân xuất hiện, Chu thái sư nhìn trúng uy vọng của quốc sư, có ý mượn sức quốc sư đại nhân.” Nói đến đây lại theo bản năng liếc nhìn Mộc Tử Ảnh một cái, phát hiện khuôn mặt của người nọ có chút xanh trắng, bỏ qua khó hiểu trong lòng tiếp tục nói: “Chắc bởi vì quốc sư đại nhân từ chối không giúp Chu thái sư, Chu thái sư lại kiêng kị quốc sư cho nên mới mấy lần phái người đến giết, cũng may quốc sư có thần tiên phù hộ mới tránh được bao nhiêu lần ám sát. Không chỉ thế này, còn có…”
Sau khi nghe xong, Kính Nhân đế mặt rồng đại biến.
Chu thái sư đang té xỉu rốt cuộc cũng không giả bộ nổi nữa, sau khi đã suy nghĩ kỹ bèn từ từ mở mắt, nghe được những lời tố cáo của Tạ Hàm, liền kích động hoảng sợ quỳ xuống trước mặt Kính Nhân đế, kêu khóc: “Hoàng thượng, vi thần thực oan uổng! Tên tiểu nhân Tạ Hàn này oán vi thần bình thường không có chiếu cố hắn cho nên mới làm giả chứng cớ muốn bôi xấu trong sạch của vi thần. Lòng trung thành của vi thần đối với hoàng thượng có trời đất chứng giám, vạn mong hoàng thượng điều tra cẩn thận, trả lại công bằng cho thần! Nếu hoàng thượng dễ dàng tin vào lời nói của tiểu nhân, thần nguyện đâm đầu chết ở chỗ này, chứng minh trong sạch của vi thần!”
Tay Kính Nhân đế run run cầm một xấp giấy dày chứng cứ phạm tội, giận dữ quát: “Trẫm cũng không muốn tin tưởng Tạ Hàm dễ dàng nhưng chứng cớ trên tay trẫm vô cùng xác thực, thái sư còn muốn nói dối nữa sao?”
Chu thái sư chỉ không ngừng dập đầu kêu oan, tuổi ông ta đã già, bộ dáng đáng thương kia khiến người ta rất tin vào việc thực sự ông ta bị oan, hơn nữa lại có thêm rất nhiều đại thần không ngừng bước ra cầu xin, Kính Nhân đế chỉ hạ lệnh đem nhốt vào đại lao Hình bộ, không cho người nào đến thăm cũng sai người điều tra kĩ càng việc này. Thực ra, số đại thần cầu xin đều là người được Chu thái sư cắm vào, nếu không phải lo lắng việc Chu thái sư mà đổ thì bọn họ sẽ bị liên lụy theo thì ai dám có lá gan gánh lấy cơn tức của hoàng thượng.
Ngoại trừ việc ngoài ý muốn này, hết thảy mọi thứ ở đại lễ tế trời đều coi như viên mãn. Đại lễ chấm dứt, bách quan tụ tập thành từng tốp rời đi, đáng tiếc có những thứ lại không thể rời đi được. Chỉ trong vòng một ngày, các loại tin tức xấu xí về Chu thái sư đã truyền khắp kinh đô, sau đó từ từ truyền đến khắp các châu huyện…
Con ngươi lạnh lẽo của Mộc Tử Ảnh rốt cuộc cũng xuất hiện ý cười, hắn nghiêng đầu nhìn vết máu trên cánh tay mình, nhìn theo Kính Nhân đế đang ngồi trên long liễn đã đi xa không khỏi cười lạnh một tiếng. Ở trong mắt người khác, hắn là tiên nhân được thần phù hộ, một mũi tên độc không thể làm hại tới hắn mà ở trong mắt Kính Nhân đế, hắn đã dần mất hết tác dụng, sống chết của hắn đã không còn liên quan gì đến ông ta. Nếu không phải hắn đã sớm có chuẩn bị, lúc này độc đã xâm nhập vào phủ tạng, không thuốc nào cứu được! Kẹp một túi máu heo trong nách, lại thêm thính lực của hắn rất tốt, chỉ cần nghiêng người tránh thoát mũi tên độc kia, rồi ép mạnh túi máu, tạo một vết thương giả là được.
Mộc Tử Ảnh biết rõ, vị đế vương có bề ngoài nhân nghĩa kia thực ra đã sớm không thể chấp nhận sự tồn tại của hắn, uy vọng thanh danh của hắn chính là do Kính Nhân đế tạo nên nhưng không có một đế vương nào sẽ dễ dàng tha thứ cho một thần tử có danh vọng còn cao hơn cả mình. Chẳng qua
Kính Nhân đế chỉ muốn hắn làm quân cờ đối phó với Chu thái sư, nếu không phải bởi vì chuyện của hắn với Thấm Nhi, sau này Kính Nhân đế nhất định sẽ lấy mạng của hắn. Hắn có thể lấy Lê Thấm, có thể làm phò mã Đại Chiêu quốc, sau này sẽ cùng một lòng với hoàng thượng, công chúa, sẽ cam tâm tình nguyện giúp tân hoàng đăng cơ. Khi hắn làm phò mã sẽ không còn là vị tiên nhân trong mắt người khác như cũ, mà là một phàm nhân sinh động, lực ảnh hưởng cũng dần dần nhỏ đi.
Kính Nhân đế đã sớm sắp xếp xong, chẳng qua hắn là biết thời biết thế, trong khi ông ta tính kế, hắn cũng tính kế lại ông ta.
“Công tử, người bị thương sao?” Triệu Ly nhíu mày nhìn vết máu trên cánh tay Mộc Tử Ảnh, lo lắng hỏi một câu. Chu thái sư đã bị bắt, chứng cứ phạm tội đủ để khép ông ta vào tội chết, công tử rốt cuộc cũng có thể báo thù, hắn cũng cảm thấy hả hê. Nhưng hắn không muốn công tử chỉ vì báo thù mà dùng cả tính mạng của mình. Mộc gia nay chỉ còn có công tử mà thôi.
“Triệu Ly, ta không sao, trở về thôi.” Mộc Tử Ảnh nhẹ nhàng đẩy hắn một cái sau đó lên kiệu đi theo
sau long li