
Tác giả: Meili
Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015
Lượt xem: 1341065
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1065 lượt.
t người bình thường có thể gánh được.”
Hứa Nhiên bình tĩnh đặt lon bia xuống, anh muốn nói điều gì đó nhưng phát hiện nói gì lúc này cũng trở nên vô nghĩa. Sự sống chết của một người, sự vĩnh hằng của một người, Phi Phi, Mạnh Tuần và anh mãi mãi chính là sự kiên quyết của Phi Phi từ khi bắt đầu đã lựa chọn, mãi chính là sự cố chấp của Phi Phi đến bây giờ cũng không chịu từ bỏ. Nỗi đau đớn đến tận xương tủy, nỗi đau mãi mãi không chấm dứt, anh đã chịu đựng năm năm, không có người nào hiểu được dư vị của nỗi đau khổ này hơn anh, vậy thì anh có phải là người thực sự có tư cách để thuyết phục Mạnh Tuần thừa nhận, đảm đương?
“Thế ý của cậu là cậu muốn buông tay?” Hứa Nhiên im lặng rất lâu rồi mới nói.
Mạnh Tuần lấy lon bia trên bàn, uống hết nửa lon mới lắc đầu: “Nếu thực sự có thể dễ dàng buông tay, tôi cũng không cần tới đây. Tôi chỉ muốn cho Phi Phi một không gian, cũng cho tôi thời gian để hiểu rõ bước tiếp theo nên làm gì.”
Hứa Nhiên nhẹ nhàng nuốt ngụm bia, không biết nó có vị gì, anh lắc đầu, giải tỏa những thắc mắc trong đầu mình, tức giận đẩy vai Mạnh Tuần, cố ý làm giọng thô kệch nói: “Thế bộ dạng muốn từ bỏ này thì để cho ai xem?”
“Ai khiến cậu không bắt tôi nói? Tôi tìm cậu để nhổ nước bọt đó, được chưa?” Mạnh Tuần cau mày, xoa xoa cánh tay mình, xin lỗi: “Tay của tên tiểu tử này hình như càng ngày càng nặng! Sao, mượn cơ hội báo thù sao?”
“Đương nhiên!” Hứa Nhiên làm bộ nói thẳng. “Tôi bây giờ có thể coi là ngưỡng mộ, đố kỵ với cậu! Cậu đã dám nhổ nước bọt trước mặt tôi? Không phải là tự tìm đến cái chết sao?”
“Ngưỡng mộ, đố kỵ?” Mạnh Tuần cười đau khổ, lắc đầu, ngẩng đầu uống hết lon bia, đứng dậy quăng vỏ vào thùng rác rồi nói: “Được rồi, coi như tôi tìm đến cái chết. Bây giờ bia uống hết rồi, những lời nói vớ vẩn cũng đã nói xong, có thể cút đi ngủ được rồi!”
“Cút đi! Vẫn là phòng trước kia cậu ở nhé, cậu “tự túc” vậy, tôi không phục vụ nữa!” Hứa Nhiên hất hất đầu về phía phòng ngủ, Mạnh Tuần kéo hành lý bước về phía trước, đến cửa phòng đột nhiên nhớ ra, nói: “Đúng rồi, công ty của chúng ta gần đây thương lượng một dự án, Paul thời gian này bận không có thời gian, cậu rảnh thì hãy giúp đỡ cậu ấy!”
“Nhanh như vậy đã tìm được dự án sao?” Hứa Nhiên ngạc nhiên. “Khi tôi về nước không phải vẫn chưa nghe thấy tín hiệu gì sao? Không phải cậu lo lắng động đến người của lão già nhà cậu chăng?”
“Sao có thể?” Mạnh Tuần cho rằng không đáng, nhìn Hứa Nhiên. “Tôi đã xây dựng được một đầu mối khác.”
“Đầu mối khác?” Hứa Nhiên cau mày hỏi. “Có thể tin được không? Lão già nhà cậu không phải là người ăn chay, vị thái tử đó càng không phải là thiện tai.”
“Không thành vấn đề.” Mạnh Tuần xoa miệng. “Sớm đã dự định tự lập công ty, việc này không thể chậm trễ, đề phòng đêm dài lắm mộng.”
“Đúng vậy.” Hứa Nhiên than thở. “Thế thì cậu phải cẩn thận một chút, tôi sẽ tìm cơ hội nói chuyện với Paul!”
Sau đó Paul giới thiệu sơ qua tình hình dự án với Hứa Nhiên, thuận miệng nói một câu: “Thực sự không biết lão đại nghĩ thế nào, cậu ấy đi Mỹ không bằng cậu quay về một chuyến, tiện thể thương lượng dự án này xem nên làm thế nào.”
Hứa Nhiên nhìn Paul nói cũng chỉ có thể cười trừ, xem ra tên tiểu tử này có nhà có cửa, thực sự không sao uống rượu cùng Mạnh Tuần được nữa rồi. Anh đổi chủ đề: “Cậu nói dự án này ở nước ngoài, thế cậu và Steven không phải nên đi cùng một chuyến sao? Các cậu làm việc nên cẩn thận một chút, đừng để hai vị lão gia nhà các cậu ấy phát hiện ra.”
“Biết rồi, bọn tôi đều lên kế hoạch cả. Cậu yên tâm!”
Hứa Nhiên cười cười: “Được, thế tôi yên tâm làm phần việc của bộ phận mình. Tôi sẽ thương lượng lại với Steven, xem phần sau sẽ sắp xếp thế nào.”
“Ừm, lần này hai người các cậu quyết định, tôi thấy sau này cậu ấy bận cũng không có thời gian đến Mỹ đâu.”
“Được, tôi biết rồi.”
Ngày thứ hai, Hứa Nhiên hỏi Mạnh Tuần chút vấn đề căn bản có liên quan tới dự án, nghe Mạnh Tuần nói người này do Kha Nhã Doanh giới thiệu, không giấu nổi ngạc nhiên hỏi: “Mẹ cậu không phải đã biết việc của Đồng Phi Phi sao? Nhà họ Kha vẫn không biết cậu và Kha Nhã Doanh giả vờ yêu nhau sao?”
“Không biết.” Mạnh Tuần lắc đầu. “Tôi nói với mẹ, tôi và Kha Nhã Doanh là bạn tốt, việc này không phải giống như bà nghĩ đơn giản như vậy, để bà không nói với bố tôi. Nhưng tôi nghĩ mẹ tôi cũng không thể giúp tôi giấu quá lâu, cho nên tôi tìm Kha Nhã Doanh nói chuyện một lần, hy vọng cô ấy có thể giúp tôi giới thiệu người. Vì vậy bây giờ tôi không thể đợi, chắc chắn trước khi bố tôi phát hiện, tôi phải lập được công ty, như vậy ngộ nhỡ họ có ép tôi và Phi Phi phải chia tay, tôi cũng không để Phi Phi chịu khổ cùng tôi.”
“Do đó Kha Nhã Doanh đồng ý?”
“Đồng ý rồi. Cô ấy nói nếu tôi thực sự có thể cho Phi Phi một cuộc sống ổn định, cô ấy đồng ý giúp.”
Hứa Nhiên gật đầu: “Cho nên cậu ra ngoài tìm dự án? Tôi vốn nghĩ cậu chỉ lo lắng lão già phát hiện nên mới phải làm dự án ngoài, bây giờ xem ra cậu dự định đem Phi Phi cao chạy xa bay?”
“Ừm, nếu vụ lần này chắc chắn, tôi sẽ đưa cô ấy đi.