XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nếu Anh Nói Anh Yêu Em

Nếu Anh Nói Anh Yêu Em

Tác giả: Meili

Ngày cập nhật: 03:35 22/12/2015

Lượt xem: 1341059

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1059 lượt.

nh bật cười. “Em tin anh, anh nhất định sẽ làm được!”
Sau tối hôm đó, Hạ Tiểu Quả toàn tâm toàn ý tập trung vẽ tranh. Ngoài thời gian lên lớp, anh dường như không đi ra ngoài, đóng cửa trong phòng, chuyên tâm vẽ, còn Kha Nhã Doanh một ngày ba bữa mang cơm đến cho anh. Cô dường như đã hiểu được, khi Tiểu Quả đã tập trung điên cuồng vào vẽ, đừng nói đến việc anh tự nấu cơm, có bày đồ ăn trước mặt, nếu không có người thúc giục, anh rất có thể cũng quên không ăn. Như vậy nên Kha Nhã Doanh không có thời gian đến tìm Đồng Phi Phi, cô không biết, sau tối hôm bà Mạnh và cô nói chuyện, bà Mạnh lại đi tìm Đồng Phi Phi.






Bà Mạnh đến nơi ở của Đồng Phi Phi. Vừa bước vào, bà nhìn thấy những bức ảnh của Tống Quân An treo trên tường. Lông mày khẽ cau lại, thậm chí bà không ngồi xuống, đứng giữa phòng của Phi Phi, hỏi: “Tôi nghe nói cô và Nhã Doanh là bạn tốt?”
“Vâng, cô ấy là bạn học cấp ba của cháu. Sau này chúng cháu cùng thi đỗ một trường đại học, nhưng năm thứ ba Nhã Doanh đi du học ở Nhật, học xong nghiên cứu sinh mới quay về.” Ngày trước Đồng Phi Phi đã nghe Nhã Doanh nói qua, ngày bà Tống mất bà Mạnh cũng biết việc cô giả làm bạn gái của Mạnh Tuần, nên khi đối mặt với bà Mạnh, cô thấy rất lo lắng. Bây giờ thấy bà không muốn ngồi xuống chiếc ghế cô đưa, trong lòng càng thấy lo lắng, chỉ biết đứng bên cạnh, thận trọng trả lời.
Bà Mạnh gật đầu: “Nhã Doanh là cô gái rất tốt, bất luận về gia thế, học vấn, hay khí chất, đều rất xứng với Tiểu Mạnh nhà tôi.”
Đồng Phi Phi ngây người, định nói thì bà Mạnh nhìn những bức ảnh của Tống Quân An một lượt, khẽ nói: “Đây là người bạn trai đã mất của cô? Tôi nghe nói mấy năm nay, cô luôn đến chăm sóc mẹ cậu ta?”
Đồng Phi Phi cúi xuống khẽ nói: “Vâng!”
“Tôi biết lúc bắt đầu là Tiểu Mạnh muốn cô giả vờ làm bạn gái. Nó làm việc không biết suy xét, không nên để một cô gái như cô làm những việc như vậy. Nhưng bản thân cô cũng quá thiếu thận trọng! Những việc như thế, cũng có thể tùy tiện đồng ý được sao? Tôi nghe nói cô cũng đăng ký thông tin trên mục môi giới hôn nhân? Việc này để cho những người đi xem mặt cô biết được, không phải người ta sẽ nói cô là một kẻ lừa đảo sao?”
Đồng Phi Phi bị bà Mạnh chất vấn đến cứng họng, không nói được câu nào. Cô không thể nói cô chỉ là người môi giới thuê, vốn chỉ là lừa đảo, như vậy cô không xứng đáng như cách suy nghĩ của bà Mạnh. Bà nhìn Đồng Phi Phi im lặng, thấy mình nói chưa đủ lý lẽ, bèn nói thêm: “Cô đã đăng tin tìm bạn trên trang môi giới hôn nhân, vậy cô cũng không có ý định sẽ yêu Tiểu Mạnh, đúng không? Bây giờ cô giả làm bạn gái tôi đã biết, cô cũng không phải tự làm khó mình nữa. Huống hồ bây giờ nhà Nhã Doanh cũng biết việc nó và Tiểu Mạnh yêu nhau, cô đã là bạn tốt của Nhã Doanh, tôi nghĩ cô cũng hy vọng giữa hai chúng nó không xảy ra việc gì phiền phức. Về phía Tiểu Mạnh, tôi sẽ nói với nó, lúc đầu nó đã muốn tìm Nhã Doanh làm bạn gái, bây giờ người ta khó khăn lắm mới có thể tiếp nhận nó, cũng nên quý trọng một chút. Nếu nó cứ tiếp tục miễn cưỡng tiếp nhận tình cảm thiếu hụt của cô, sau này nó cũng đau khổ! Tôi tin cô không phải là người con gái xấu, cho nên tôi mới nói với cô những lời này, hy vọng cô không vì sai lầm của bản thân mà làm tổn thương người khác!”
Không nên vì sai lầm của bản thân mà làm tổn thương người khác? Câu nói của bà Mạnh giống như cái tát giáng mạnh vào mặt Đồng Phi Phi. Sắc mặt cô đột nhiên trắng bệch, cô ngẩng đầu nhìn bà mạnh, giọng nghẹn ngào: “Cháu… cháu không có…”
“Cô không có sao? Bố mẹ mất do tai nạn máy bay trên đường về tổ chức sinh nhật cho cô, đúng không? Bạn trai cô vì muốn đến Quý Châu thăm cô mới xảy ra việc ngoài ý muốn? Bà nội cô vì chăm sóc cô mệt nhọc nên mới bị bệnh rồi chết? Mẹ của bạn trai cô vì lo lắng cô xảy ra chuyện, bị ngã ở nhà nên mới qua đời?” Từng câu từng chữ bà Mạnh hỏi giống như những chiếc đinh đâm thẳng vào tim cô.
Nhìn bộ dạng ngây ngô của Đồng Phi Phi, bà Mạnh đứng dậy, nói câu cuối cùng: “Loại người như cô, nói theo người xưa thì gọi là “thiên sinh đới khắc”[2'>. Coi như cô không có ý hại người, nhưng họ đều vì cô mà chết là sự thực. Cho nên, đừng nói bây giờ cô nhớ nhung bạn trai cũ, coi như cô thực sự có tình cảm với Tiểu Mạnh, tôi cũng tuyệt đối không đồng ý cho cô và nó ở bên nhau! Tiểu Mạnh sống ba mươi năm nay đều không bệnh không tật, nhưng từ sau khi yêu cô, nó mệt mỏi, dạ dày cũng bị xuất huyết phải đưa vào bệnh viện, sau đó, đưa cô đi Nhật cũng gặp phải động đất rồi bị thương ở đầu, tiếp theo vì mẹ cô mà bị lấy máu suýt nữa khiến nó xảy ra chuyện vì mất máu quá nhiều. Nó còn muốn nhảy lầu cùng cô! Đồng Phi Phi, không phải cô muốn ép chết Tiểu Mạnh mới cam tâm sao? Lẽ nào cô thực sự muốn Tiểu Mạnh trở thành người thứ sáu chết vì cô?”
[2'> Sinh ra đã khắc với mọi người






Mạnh Tuần lần này đến Mỹ năm ngày, trong năm ngày anh rất ít gọi điện thoại cho Đồng Phi Phi, thậm chí nhắn tin cũng rất ít. Lúc đ