Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nghiêm Bên Trái Quay

Nghiêm Bên Trái Quay

Tác giả: Nhất Ngột

Ngày cập nhật: 02:54 22/12/2015

Lượt xem: 1341725

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1725 lượt.

trí trong nhà. Mặc dù bên ngoài căn nhà ba tầng này là thiết kế theo kiểu phương tây, nhưng trong đại sảnh và nội thất bên trong lại bày biện theo lối phương đông. Một bộ đồ dùng gia đình bằng lim vô cùng hấp dẫn mắt người thể hiện rõ địa vị của chủ nhà. Kệ giả cổ phân chia đại sảnh thành hai phần, phía trên bày đồ sứ cổ mặc dù xinh đẹp và tinh xảo nhưng cũng không nhất định là đồ thật.
Tống Mộ Thanh nghe được một tiếng hừ, lập tức thu lại tinh thần, hết sức chăm chú ứng đối với ông cụ có thể nói là thân kinh bách chiến duyệt vô số người ở trước mặt này.
“Nghe nói…” Ông dừng gậy chống trong tay một chút, chậm rãi mở miệng: “Là cô chủ động ở cùng một chỗ với cháu ngoại tôi.”
Tống Mộ Thanh không nhịn được giật lông mày. Lời này rất khó trả lời, ông cụ đã tra cô cho rõ ràng rồi. Nói không thì là nói láo, nói đúng, thì có nghi ngờ là có mưu đồ khác. Thậm chí nếu như cô nói “Vâng”, tiếp đó ông cụ sẽ nói những gì rồi.
Cô thoáng chút trầm ngâm, rồi mở miệng: “Là cháu chủ động đưa ý, nhưng Lận Khiêm cũng đã thận trọng suy tính rồi sau đó mới đồng ý.”
Cô cố ý nhấn mạnh hai chữ “thận trọng”, chính là muốn nhắc nhở ông cụ, nếu anh có nghĩ tới, trải qua thời gian dài suy tính “thận trọng” như vậy, Lận Khiêm cũng không phải là không biết. Huống chi, theo Diệp Hoài Nam lén lút tiết lộ, ông cụ Trương âm thâm hết sức hài lòng với đứa cháu ngoại này, thường xuyên tán dương anh có chủ kiến, suy tính vấn đề chu toàn.






Chấn Hoa không khỏi ngẩng đầu lên, không biến sắc quan sát cô bé này một chút. Dù sao cũng là những gia đình nhỏ bé ở bên ngoài kia, diện mạo và phong cách cũng không so được những đối tượng xem mắt mà lão thủ trưởng xem xét cho Khiêm Tử. Nhưng trên người cô gái này lại cho người khác một cảm giác khác biệt, hơn nữa sự can đảm và suy nghĩ cũng không tệ. Theo ý ông mà nói, đứa bé như vậy vừa vặn xứng với Khiêm Tử. Nhưng đây cũng chỉ là cái nhìn của ông mà thôi.
Mấy năm nay lão thủ trưởng có chút điên rồ với chuyện lớn cả đời của Khiêm Tử, trong lòng luôn có cảm giác không ai sánh bằng cháu trai ngoại của mình, cần phải tìm một cô gái tốt nhất thế giới cho nó. Nhưng chọn tới chọn lui không phải không ghét bỏ bộ dáng người ta thì cũng là tính tình không được, hoặc cảm thấy chức vị cha người ta không cao, thanh danh mẹ không tốt. Nói tóm lại, cảm thấy ai cũng không xứng với Khiêm Tử. Nhưng đột nhiên lại xuất hiện cô bé họ Tống này, muốn gia thế không có gia thế, không có chút gì để cho người ta hài lòng, vì vậy lão thủ trưởng nóng vội. Tuy nói những người trước cũng không vừa mắt của ông, nhưng cũng coi là tạm được, nói thế nào cũng tốt hơn cô bé này.
Ông cụ cảm giác mình đã coi thường cô bé này, câu nói đầu tiên đã bị ngộp. Nghe phòng bên cạnh truyền đến tiếng cười thanh thúy, khóe miệng giật giật khinh thường khẽ hừ một tiếng, liếc mắt thấy Lý Chấn Hoa còn lộ ra vẻ mặt mấy phần tán thưởng đối với Tống Mộ Thanh, càng thêm bất mãn ho khan một tiếng.
Đều nói già trẻ trẻ già, lão nhân gia người giống y một đứa bé, phải dụ dỗ ông. Lý Chấn Hoa lập tức thu lại vẻ mặt, cúi đầu, vẻ mặt hết sức nghiêm túc đứng ở bên cạnh ông cụ. Nghiễm nhiên một bộ nhân viên bảo vệ tiêu chuẩn, không hề liếc mắt nhìn Tống Mộ Thanh một cái.
Ông cụ nâng ly trà lên, chậm rãi uống một hớp. Không biết làm sao, đột nhiên cảm thấy trà này có chút không vừa ý, đắng chát vô cùng. Nhíu nhíu mày, đặt mạnh một cái để ở một bên. Chén trà bị đặt mạnh xuống, rơi cộp một cái lên trên mặt bàn, nước trong ly cũng tràn ra một chút.
“Cô…”
“Ông làm nhiều chuyện như vậy cũng chỉ là cảm thấy, đối với Lận Khiêm cháu là gánh nặng. Không có gia thế bối cảnh, bản thân cũng không có năng lực gì, không chỉ không có bất kỳ trợ giúp gì đối với tiền đồ, mà cũng có thể làm liên lụy tới anh ấy. Nói cho cùng, ông buộc cháu rời khỏi anh ấy cũng chỉ là vì tốt cho anh ấy…”
“Cô biết là tốt rồi. Chỉ cần cô bảo đảm sau này không liên lạc với nói, có thể tùy ý đưa ra yêu cầu. Tiền cũng được, quan hệ cũng được, đây đều là những thứ hiện tại cô cần.” Ông cụ nói.
Tống Mộ Thanh không phủ nhận, hai thứ ông cụ nói này hiện tại đối với một công ty mà nói thì chính là bùa cứu mạng, nhưng so với Lận Khiêm, một công ty thì có coi là gì chứ?
“Ông nói rất đúng, nhưng mà ông đã quên một chuyện, tiền tài và quan hệ mà ông nói, Lận Khiêm cũng có thể cho cháu.”
Mẹ Lận Khiêm để lại một phần di sản cho anh thừa kế, căn nhà vùng ngoại ô kia chính là dùng một phần nhỏ di sản đó để mua. Tuy nói hiện tại địa vị của anh ở doanh trại còn kém xa ông cụ Trương và Sư trưởng Trương, nhưng nhiều năm như vậy, cũng có một đám người quen, tích lũy các mối quan hệ của mình.
“Tất nhiên, cháu và anh ấy ở cùng nhau cũng không phải là vì hai thứ này.” Cô nhìn qua Lý Chấn Hoa đi qua một bên nghe điện thoại, tầm mắt lại trở lại trên người ông cụ Trương, bình thản nhìn ông, tuyệt không đỏ mặt mà nói: “Cháu yêu anh ấy. Cho nên mục đích của cháu và ông đều giống nhau, muốn cho anh ấy hạnh phúc, để cho cuộc


XtGem Forum catalog