pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ngốc Thê

Ngốc Thê

Tác giả: Đường Nhân

Ngày cập nhật: 03:05 22/12/2015

Lượt xem: 134645

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/645 lượt.

vã đi gặp vị hôn phu của nàng như vậy sao? Chẳng lẽ nàng đã quên nàng hiện tại đã là thê tử của hắn ? Vô luận Chu Thành đến với mục đích gì, đừng mơ tưởng từ Minh Nguyệt sơn trang mang đi nàng.
Thủy Liên liếc nhìn người dưới ghế, biết hắn nhất định là hiểu lầm, phân vân không biết lại hướng hắn giải thích rõ ràng như thế nào.
Thượng Quan Ngân nhìn chăm chú vào bóng dáng nàng rời đi, khuôn mặt tuấn tú thâm trầm khó dò, chỉ có hai đấm nắm chặt tiết lộ hắn giờ phút này cực kì tức giận.
——— —————— —————— —————— ————————
Trên đường đi đến đại sảnh đường có một tảng núi giả tương đối yên lặng trấn giữ, Thủy Liên lúc này mới dừng lại bước chân, toàn thân đối mặt với người phía sau.
“Liên Nhi, nàng có biết ta tìm nàng hơn nửa năm, tìm có bao nhiêu khổ!”
Chu Thành từ khi ở đại sảnh thượng nhìn thấy nàng, nhịn một bụng lời muốn nói, hiện tại cuối cùng cũng có thể nhanh phun ra.
Cẩn thận nhìn thiên hạ tựa hồ trổ mã đẹp hơn, ánh mắt lưu luyến si mê không thể từ trên người nàng dời đi. Này nửa năm qua trằn trọc hỏi thăm, mới dễ dàng tra được đến đây, chính là không nghĩ tới nàng nhưng lại đã gả làm vợ người.
“Thành ca, cám ơn huynh đối với ta quan tâm.”
Thủy Liên ôn nhu nói cảm ơn, nét mặt tinh tế biểu lộ một chút cười khẽ, nếu là nhìn kỹ sẽ phát giác tươi cười kia lại có chút xa cách.
“Cứ như vậy? Liên Nhi, chẳng lẽ nàng không có gì nói muốn nói với ta sao? Vì sao nàng lại biến thành Minh Nguyệt sơn trang phu nhân? Ta thì sao? Đừng quên nàng là vị hôn thê của ta, nàng làm sao có thể bội tín gả người khác kia!”
Chu Thành kích động kêu lên, vì tìm nàng, hắn mất bao nhiêu tâm lực, hiện thời lại thành công dã tràng.
“Thành ca, bội tín không phải ta, huynh sớm đã có cô nương mình thích, vì sao còn muốn hướng ta cầu hôn? Huynh cưới ta nguyên nhân chủ yếu, chỉ là vì tài phú Thủy phủ ta đi?”
Con mắt sáng trong suốt nhìn thẳng hắn, tiếng nói trầm nhẹ nói nhỏ, trong lời nói không một tia oán hận, vẻn vẹn là kể lại một sự việc. Có lẽ chính mình cũng không thương hắn đi, mới có thể bình tâm tĩnh khí mà đối diện lừa gạt của hắn như vậy.
Chu Thành thân hình xoay mình chấn động, nghẹn họng trân trối nhìn nàng, trong khoảng thời gian ngắn không nói lên lời.
“Đêm cha ta bị giết hại, cũng chính là đêm trước khi chúng ta thành thân, ta chạy trốn tới Chu phủ đi tìm huynh, vốn là nghĩ hướng huynh cầu cứu, nhưng là ta lại nhìn thấy huynh ôm một vị cô nương, còn nghe được đối thoại của các người. Huynh là vì ta Thủy phủ tài phú, mới có thể tiếp cận ta nghĩ cưới ta, căn bản không phải thật tình thích ta.”
Nếu không phải lúc ấy liên tiếp đả kích quá lớn, nàng cũng sẽ không thất thần đến mức không phát giác phía sau có người, làm cho đầu bị thương thành cái ngốc tử. Nhưng nếu không có biến cố ngày đó, nàng cũng sẽ không cùng Thượng Quan Ngân gặp nhau. Có lẽ hết thảy đều là duyên phận tốt.
“Liên Nhi, ta thừa nhận ngay từ đầu tiếp cận nàng là có mục đích, nhưng đến cuối cùng ta là thực sự yêu thương nàng! Nàng ôn nhu xinh đẹp làm ta không thể tự kềm chế, bằng không ta vì sao còn muốn đau khổ tìm nàng nửa năm nay đây?”
Chu Thành sốt ruột giải thích, cho dù nàng đã làm vợ người, hắn vẫn cứ là không muốn mất đi nàng.
“Quá muộn, hiện thời ta đã làm vợ người, Thượng Quan Ngân đối đãi vô cùng tốt, ta không thể phụ hắn.”
Thủy Liên lắc đầu than nhẹ, lúc trước nàng thừa nhận chính mình đối hắn là có chút thích, bằng không cũng sẽ không đáp ứng việc hôn nhân này, nhưng này phần thích vẫn là không đủ thâm sâu, ít nhất không giống nàng cùng Thượng Quan Ngân, từng chút từng chút kéo dài thành yêu.
“Nhưng là nàng thương hắn sao? Ta đã hỏi thăm rõ ràng, lúc ấy nàng bị thương thành cái ngốc tử, mới có thể hồ lí hồ đồ gả cho hắn, mà lúc này nàng đã phục hồi như cũ, nàng có thể xác định chính mình là thương hắn sao? Mà không phải vì báo ân?”
Chu Thành vội vàng muốn vãn hồi nàng, hãy còn cho rằng nàng ở lại đây, chỉ là vì báo ân, đối Thượng Quan Ngân cũng không cảm tình.
“Ta thập phần khẳng định ta thương hắn.”
Thủy Liên khuôn mặt nhỏ nhắn có phần kiên định, con mắt sáng trong suốt lại là lộ ra ánh sáng. Không thể đối mặt Thượng Quan Ngân nói những lời này, ngược lại nàng có dũng khí đối hắn nói.
Chu Thành một mặt chịu đả kích quá sâu, bước chân lảo đảo.
Hắn vẫn là đã muộn, hai người nhất định là hữu duyên vô phân.
“Thành ca, ta thực cảm tạ huynh đối ta quan tâm, cũng thật cao hứng huynh tới đây gặp ta.”
Thủy Liên hướng hắn nở rộ một chút lúm đồng tiền mê người, tươi cười không giống xa cách lúc trước, lúc này là thật tâm cảm tạ.
“Liên Nhi, sự đã thành kết cục đã định, ta chúc nàng cùng Thượng Quan Ngân bạch đầu giai lão.”
Cho dù là không nguyện, nhưng chỉ cần nàng có thể có được hạnh phúc, điểm phong độ giúp người thành toàn ước vọng ấy, hắn vẫn phải có.
“Cám ơn huynh, Thành ca.”
“Có chuyện ta phải nói cho muội, Nhị nương muội bị bệnh, muội không muốn trở về xem nàng? Nàng thực nhớ mong tỷ muội hai người các ngươi.”
“Cái gì? Nhị nương bị bệnh!”
Thủy Liên nghe vậy