
Tác giả: Liên Liên
Ngày cập nhật: 04:37 22/12/2015
Lượt xem: 1341015
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1015 lượt.
dáng vóc nhỏ nhắn và tình cảm chân thành của cô.
Cô quá ngây thơ đơn thuần làm cho anh có cảm giác mình đối với tình yêu không còn sợ hãi nữa,cảm thấy không xứng với cô gái quá ngây thơ thuần khiết này.
Anh sợ chính mình sẽ làm ra chuyện có lỗi với sự chân tình của cô. . . . . .
Bạn đang đọc truyện tại
“Cậu thật sự thích con bé đó?"
Đang uống nước, Tư Đồ Tĩnh đến phòng bếp đổ ly đá, lại đụng đầu Đỗ Như Hủy người cũng vừa từ phòng ngủ đi ra, chị dâu yêu quý của anh.
“Ừ?" Không dài dòng, anh hạ giọng nhỏ đến không thể nghe thấy, tùy ý trả lời.
“Tôi đang nói đến cô bé Nhật Bản đó." Đỗ Như Hủy bước đến, không cho Tư Đồ Tĩnh đi qua, nói thẳng vấn đề của cô.
“Cô ấy quả thực rất đáng yêu." Tư Đồ Tĩnh hiện lên nụ cười vui vẻ. Uống xong nước, anh đặt ly xuống đi lên lầu.
“Cậu rõ ràng không hề thích nữ cô gái này, tại sao phải miễn cưỡng chính mình?" Đỗ Như Hủy theo phía sau Tư Đồ Tĩnh lớn mật ôm lấy vòng eo của anh, không cho anh rời đi.
"Chị dâu, tôi thích loại con gái thế nào, cùng chị có liên quan gì sao?" Tư Đồ Tĩnh thốt lên lời cuối, lạnh lùng hỏi người đàn bà phía sau .
Nép vào tấm lưng ấm áp của anh, Đỗ Như Hủy phát hiện mình vẫn còn yêu người con trai này, rất yêu.
“Tôi. . . . . .tôi đang nghĩ đến. . . . . ." Lúc bọn họ vẫn còn có tình cảm với nahu. . . . . .
Đỗ Như Hủy cho rằng dựa vào tình cảm trước đây, Tư Đồ Tĩnh nên biết ý tứ của cô, mà trên thực tế Tư Đồ Tĩnh thật sự biết rõ.
"Từ lúc chị quyết định gả cho anh tôi, tôi cùng chị đã không còn chuyện dây dưa." Đẩy đôi tay ở thắt lưng ra, Tư Đồ Tĩnh lãnh đạm, xoay người, đối với tình nhân cũ đang ở phía sau không nói thêm câu nào, nhanh chóng bỏ đi.
“Cậu. . . . . ." Đỗ Như Hủy dùng ánh mắt phức tạp chăm chú nhìn bóng lưng Tư Đồ Tĩnh, lại không dám gọi anh lại .
★★★ ★★
Điện thoại trong túi rung không ngừng, Hồng Diệp cảm thấy thực phiền.
Bởi vì đó là mẹ cô bảo quản gia gọi điện thoại cho cô, không phải của Tư Đồ Tĩnh, cho nên cô không muốn bắt điện thoại, nhưng lại sợ quản gia mách với mẹ, cho nên hay là tan học gọi lại sau đi, hỏi quản gia đã xảy ra chuyện gì sao lại nhất định phải tìm cô.
"Phu nhân tìm tiểu thư, mời tiểu thư lập tức gọi điện thoại cho bà." Giọng nói lạnh lùng từ đầu kia di động truyền đến.
Hệ thống điện thoại tại Nhật Bản và Đài Loan không giống nhau, có điện thoại như cô cũng không có ích chi. Hơn nữa cô là con gái, một mình ở Đài Loan, Lâm Nghi Trinh không yên tâm, cho nên kiên trì mời quản gia biết tiếng Nhật đến làm bạn.
"Còn có chuyện khác sao?" Chậc, cái thanh âm này làm cô nhớ tới một người, làm cô không thoải mái lại không thể lảng tránh ghét như quỷ sứ.
Chỉ là không nghĩ tới khi đến Đài Loan, còn có thể đụng tới người mang giọng này?
Hồng Diệp trong lòng rất rõ ràng, quản gia ghét cô. Chính là không biết vì sao rõ ràng ghét người Nhật Bản, lại muốn đến theo lệnh triệu tập nhà Tá Đằng làm quản gia? Chuyện xưa nói ra dài dòng, chính là cô vội vàng yêu đương, không rảnh cùng bà già này nói chuyện.
"Không ạ." Lưu Mạc Châu ngắn gọn trả lời.
“Bye ." Hồng Diệp điện thoại cũng không cùng bà nhiều lời, lập tức cúp điện thoại đi đến trạm điện thoại quốc tế công cộng gọi về Nhật Bản .
Cô gọi điện thoại về̀ nhà, nhanh chóng chuyển tới tay Lâm Nghi Trinh .
“Học kỳ sau kết thúc nhanh chóng quay lại cho mẹ ! Không được tiếp tục ở lại." Biết là con gái gọi điện thoại, Lâm Nghi Trinh không nói hai lời, lập tức căn dặn.
"Vì sao?" Hồng Diệp không dám tin, thét chói tai. Tình yêu của cô đang tiến triển thuận lợi đúng như dự kiến, làm sao bảo cô quay về Nhật Bản được?
"Kêu con trở về thì trở về! Sao hỏi nhiều vậy chứ?" Lâm Nghi Trinh cũng cao giọng, không vui hỏi lại.
“Con không muốn! Con cùng a Tĩnh tình cảm rất tốt, không muốn trở về đâu!" Hồng Diệp rất không thích cách chuyên chế của mẹ cô, ra sức cự tuyệt.
“Mẹ bắt con phải trở về!" Lâm Nghi Trinh tức giận.
“Con không muốn! Mẹ, tình cảm của chúng con thật sự tốt lắm. . . . . ." Nói không chừng khi cô tốt nghiệp trung học sẽ gả cho a Tĩnh . . . . . .
Không muốn nghe con gái vì tình yêu mà bị hủy hoại, Lâm Nghi Trinh nhanh chóng phá vỡ giấc mộng của cô
" Nó đối với ai tình cảm cũng tốt lắm, đồ lăng nhăng đó ! Con chỉ là mới yêu đương, nó sẽ đem con làm bạn tình miễn phí trên giường! Mau mau trở về, mẹ sẽ cùng cha tìm người tốt hơn cho con." Muốn tìm hiểu về Nhà Tư Đồ ra sao, đối với nhà Tá Đằng mà nói rất đơn giản, không quá khó khăn. Huống chi con gái bà ở Đài Loan, xảy ra chuyện, ai có thể giúp nó chứ?
"Mẹ, mẹ hồ đồ rồi! Mẹ không được tùy tiện hạ nhục anh ấy!" Hồng Diệp cầm lấy phone, lên giọng với mẹ cô bên kia đầu dây.
Nghe thấy con gáiđang phẫn nộ xen lẫn đau lòng, Lâm Nghi Trinh dừng lại vài giây, mới mở miệng, " Mẹ không nói hồ đồ đâu."
Phía trước là đống thông tin về Tư Đồ Tĩnh rơi xuống, cũng không bởi vì không tìm được người mà dừng lại, bà vẫn bảo bọn họ tiếp tục điều tra sinh hoạt cá nhân của anh.
Sau khi bà thu được tư liệu, lật xem rõ ràng, hơn mười tờ báo cáo, bà m