Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Người Yêu Kẹo Ngọt

Người Yêu Kẹo Ngọt

Tác giả: Xảo Lạc Chi

Ngày cập nhật: 03:11 22/12/2015

Lượt xem: 134891

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/891 lượt.

br>“Ôi chao, cháu yêu, cuối cùng ta đã tìm được cháu rồi, cháu có biết để tìm được cháu ta đã phải lần mò trong bể người khổ sở thế nào không? Cháu yêu...”
Ai nói cho tôi biết, cái người kì quặc đột nhiên chạy đến nắm chặt lấy tay tôi rồi khóc mếu máo này là ai với!
Cái người đột nhiên xuất hiện này mặc quần áo rất kì quặc, bộ quần áo màu đỏ có rất nhiều đường viền phát ra ánh sáng lấp lánh, từ trên vai buông xuống rất nhiều dải lụa, trên chiếc eo nhỏ có thắt một chiếc dây lưng có gắn một miếng ngọc phỉ thuý nhiều màu sắc, một chiếc váy ngắn giống như váy dùng trong múa ba lê nhưng ở bên trái lại gắn một cái nơ bướm rất to, bên dưới chiếc nơ bướm được nối với hai dải dây băng, chúng cứ đong đưa theo từng cử động của bà ta: ngón tay nhỏ nhắn thon dài đang đặt ở cạnh miệng, trên gương mặt nhỏ nhắn thanh tú đôi mắt lúc cười lại nheo thành hình trăng lưỡi liềm sáng lên iấp lánh, trên mái tóc xoăn gắn... gắn rất nhiều kẹo? Chính là kẹo! Tôi dám khẳng định rằng, thực sự tôi đã ngửi thấy mùi hương kẹo hảo hạng.
“Tôi không phải là người kì quặc!” Người kì quặc đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào tôi với ánh mắt oan ức, cứ như là tôi đã khiến cho bà ta phải chịu rất nhiều oan ức vậy.
Tôi kinh hãi che lấy miệng, sao bà ta lại biết tôi đang nghĩ gì nhỉ? Rõ ràng tôi không hề nói ra miệng mà!
“Ta là thần tiên, ta có thể đọc được suy nghĩ của cháu! Hèm hèm!”
Cái người kì quặc này đúng là không hể danh là một người kì quặc, một giây sau đã thay đổi sắc mặt. Thứ ánh sáng thần thánh đó từ người bà ta toả ra giữa khắp không trung, nếu không phải bà ta nói những lời kì dị như vậy, thì tôi đã bị thứ ánh sáng thần thánh đó làm cho mê hoặc rồi.
Tôi đang định nhẹ nhàng rút nhẹ tay tôi ra khỏi tay bà ta, nhưng tay bà ta cứng như thép nắm chặt lấy tay tôi không rời. Tôi run rẩy nói: “Rút cuộc bà... bà là ai?” Người kì lạ lập tức nhảy giật người lên, một tay chỉ lên không trung, một tay khác đặt ở trước ngực, nhón chân trái lên cao, ngước lên bầu trời, với một giọng đậm chất kinh phật dõng dạc nói: “Dù sao ngươi cũng đã thành tâm thành ý cầu xin thỉnh giáo, vậy thì ta sẽ đại phát từ bi nói cho ngươi...”
Tôi xoa xoa cổ tay đau nhói vì bị bà ta nắm quá chặt, tôi lủi lại một bước, xem ra tôi gặp phải một người điên rồi, tuyệt chiêu khi gặp phải người điên là - Chạy! Tôi lợi dụng lúc bà ta vẫn đang mải mê lảm nhảm, lập tức quay người, nhấc bước lên, chạy thôi! Ối? Sao tôi không thể nào tiến lến phía trước được nhỉ? Tôi cố gắng dùng hết sức để chạy! Không phải chứ! Lẽ nào tôi cân nặng của tôi đã nặng đến nỗi không nhấc chân chạy được nữa? Sao lại cảm thấy cổ bị thắt chặt nhỉ? Tôi quay đầu lại nhìn, cái bà điên đó thò tay ra, đang túm chặt lấy cổ áo tôi, nhìn tôi cười. Tôi cúi đầu nhìn xuống thấy hai chân tôi vẫn đang chạy, bỗng cảm thấy sợ đến nỗi hồn siêu phách lạc! Đúng là hai chân của tôi vẫn còn đang chạy, nhưng tôi lại không thể tiến thêm được bước nào, vì thực ra chân của tôi đang quẫy đạp giữa không trung! Trời ơi! Chuyện gì đang xảy ra thế này! Chân tôi dừng lại, không cử động nữa, vì chúng đã cạn kiệt sức lực, bây giờ chỉ lủng lẳng ở đó yếu ớt run rẩy.
“Haiz... ta đã nói ta là thần tiên, sao ngươi không tin hả?” Cái bà kì quặc này... à không, bà tiên này, bà ta đẩy tay ra , lúc bà ta đẩy tay ra, cơ thể của tôi bị mất đi chỗ dựa, bỗng rơi bịch xuống mặt đất. Tôi lẩy bẩy ngồi nhỏm dậy, quan sát nhất cử nhất động của bà tiên. Thực ra thì tôi chẳng muốn nhìn chút nào! Tôi muốn bỏ chạy! Nhưng cơ thể tôi chẳng còn chút sức lực nào, ôi trời... ai đến cứu tôi với.
Bà tiên nhìn dáng vẻ của tôi, chán nản lắc đầu, một viên ngọc trên đầu của bà ta theo sự cử động bị rơi xuống, lăn đến bên cạnh tôi. Một hương thơm ngào ngạt toả ra khắp nơi, mùi hương ngào ngạt nhưng êm dịu này vây quanh tôi, mùi hương mang theo sự vỗ về và vui vẻ đó khiến cho đôi chân đang run rẩy của tôi từ từ dịu lại.
Ồ? Sao cái này lại giống “Công chúa Feodora” sáng tạo mới nhất của Hull bậc thầy làm kẹo người Đức thế nhỉ? Niềm đam mê với kẹo, đã khiến tôi vứt bỏ mọi sợ hãi, từ từ thò tay ra, cẩn thận nắm lấy sản phẩm kiệt tác đó vào trong lòng bàn tay. Ánh sáng này, màu sắc này, mùi hương này, tất cả sao mà tuyệt mĩ đến vậy!
“Ha ha ha ha, bảo bối mới của tôi thật đẹp.” Không biết từ lúc nào bà tiên đó đi về phía tôi, khẽ mỉm cười nhìn “Công chúa Feodora” đang nằm trên tay tôi, dùng một giọng nói vừa lạnh lùng nhưng lại tràn đầy sự ấp áp và kiêu ngạo nói với tôi: “Mỗi một viên kẹo, đều là bảo bối của ta, đều là niềm tự hào của ta.” Những lời lẽ đậm chất kinh phật của bà ta vang lên khiến tôi kinh ngạc, nhưng giọng nói đó lại ẩn chứa một tình cảm rất sâu sắc và nồng nhiệt nên khiến tôi không cảm thấy hoài nghi về những lời của bà ta.
Có lẽ tình yêu đối với những viên kẹo mà bà ta bộc lộ ra khiến tôi có cảm giác thân thuộc, tôi không còn cảm thấy sợ hãi nữa. Tôi từ từ co rúm người lại ra phía sau, khe khẽ hỏi bà ta: “Bà, bà đúng là tiên thật sao?”
“Ồ ha ha...” Bà ta đột nhiên nhảy xổ về phía trước, lại đứng với tư thế như lú