Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhà Bên Có Sói

Nhà Bên Có Sói

Tác giả: Cố Diệp Mạn

Ngày cập nhật: 03:05 22/12/2015

Lượt xem: 1341140

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1140 lượt.

nh liếc nhìn cô, cô nhóc tim lại càng đập mạnh, mặt lại càng đỏ hơn. Hắn thản nhiên quay sang, nhấc chân đạp lên cái khăn tay trắng tinh đó, một dấu giày in đậm lên….Bước chân thậm chí không ngừng lại dù chỉ một chút, vội vàng đi đến cầu thang, nói chuyện với một cô gái với khuôn mặt xinh đẹp vừa mới đi xuống lầu. Rắc rắc, trái tim dễ vỡ của người nào đó loảng xoảng rơi đầy đất….
Bỏ mặc nữ sinh với cái khăn đó, vành mắt đỏ hồng, nhìn bạn Hiểu Manh nhà mình nắm tay cô gái kia bỏ đi… Hắn đi xe đạp, vạt áo sơ mi trắng bị gió thổi bay bay, cô gái với khuôn mặt đáng yêu kia chạy lại, nắm lấy thắt lưng hắn trèo lên xe, được chở đi rồi. >*<
***
Hồi đầu tháng ba, Tần Nhiễm thích Tô Ức- bạn học cùng lớp, liền đem tâm sự con gái kể cho khuê mật tỷ tỷNam An Lâm.. Luôn thích hành động, Lâm lâm lập tức xúi cô đi thổ lộ, không bắt tận tay thề không bỏ qua…
Hôm ấy, Cố Lãng đang xử lý công việc ở thư phòng, thấy con trai mình vẻ mặt nghiêm túc đi tới, cân nhắc nhìn nó: “Làm sao vậy? Manh.”
Cố Hiểu Manh run lên một chút. Ba hắn, quả rất mạnh mẽ, đáng tiếc là, thỉnh thoảng cũng rất buồn nôn! Mỗi lần ba gọi hắn, đều khiến cho hắn…. thẹn thẹn thùng thùng. Đằng hắng vài tiếng, hắn bắt đầu báo cáo tình hình: “Ba, Tiểu Nhiễm yêu sớm.” Dừng lại một chút, bỏ thêm một câu: “Là Lâm Lâm tỷ xúi giục đó.”
“Hả?” Cố Lãng sờ sờ cằm,”Quả nhiên con gái lớn không giữ được trong nhà.. Thằng nhóc kia thế nào?”
Cố Hiểu Manh quả nhiên không phụ kỳ vọng của cha hắn, ”Thằng kia tên là Tô Ức, nhìn nó phát ghét, thành tích không tốt bằng con, dáng người thì lùn hơn con, chẳng bằng ai trong nhà chúng ta hết. . . . . .”
“Dừng lại!” Cố Lãng nhìn sâu vào hắn, “Manh, con có thể thay đổi đối tượng so sánh được không? Cứ tiếp tục tả như vậy, ba hơi bị nghi ngờ thành tích ngữ văn của con đó.”
Cố Hiểu Manh vẫn rất thản nhiên, phun ra đặc điểm đặc biệt: “Không ít nữ sinh thích nó.”
Cố Lãng ánh mắt đắc ý nhíu mi, “Con gái mình quả nhiên có bản lĩnh. Manh, con quá bảo thủ rồi! Ba con hồi bằng con đã có rất nhiều bạn gái.” Nhìn đứa con vẫn bất vi sở động, hắn thở dài, xoa xoa trán, “Nhìn con thế này, ba thật là lo quá đi. Sợ là mẹ con lúc mang thai từng sống ở nhà bác cả, có khi nào bị tính tình lãnh đạm của hắn ảnh hưởng tới không?” Anh lại nhìn xuống đứa con trai, cười xấu xa, ” Con trai, không có bạn gái, tuổi trưởng thành của con xem ra chán lắm đó.”
Cố Hiểu Manh vẫn im lặng nhìn trời, thản nhiên nói: “Ba, ba không sợ mẹ nghe được sao?”
Vừa nghe đến Tần Tiểu Mạn, Cố Lãng vội vàng chấn chỉnh thái độ, trấn tĩnh một hồi mới hỏi: “Con trai, vậy cha mẹ của tên nhóc kia là ai?”
“Ba hắn là Tô Lê Thâm, mẹ hắn. . . . . .” Còn chưa nói hết câu, Cố Lãng kích động đẩy ghế đứng dậy, “Tần Nhiễm đâu? Ba phải giáo huấn nó một phen, còn nhỏ mà không lo học hành cho tốt, cứ học người khác nói chuyện yêu đương!”
Ngươi được lắm Tô Lê Thâm, âm hồn bất tán. Tưởng cùng Tiểu Mạn của ta không thành nên để con trai ngươi dụ dỗ nữ nhi của ta sao, không có cửa đâu! >*<
Muốn đọc truyện hay vào ngay Thích Truyện:
Hôm nay, lúc Cố Hiểu Manh mới vừa tắm xong bước ra, liền thấy người hắn ghét nhất ngồi ở trước bàn, đang lật xem sách của hắn.
“Tới đây làm gì? Không biết gõ cửa hả.” Hắn đi qua, đem sách đang cầm trong tay Nam An Lâm lấy về, mất hứng nói.
“Thật không biết lễ độ mà, tiểu quỷ” Nam An Lâm đã là học sinh cao trung, nhìn thằng nhóc Hiểu Manh mới 13t này ngứa mắt vô cùng. Hai đứa từ bé đã không thân thiết với nhau. “Nghe nói mày dám phá hoại tình yêu trong sáng của Hiểu Nhiễm? Hiểu Nhiễm nói nó bị anh nó mách lẻo!”
Cố Hiểu Manh khuôn mặt đờ ra, mở tủ tìm quần áo, “Không có việc gì thì cút đi.”
“Mày dám nói với tao như vậy sao? !” Lâm Lâm tức giận ghê gớm. Cô nhíu nhíu đuôi mắt, đi đến phía sau chọt chọt vào người hắn, “Này, thằng nhóc, không phải mày luyến muội tình kết đấy chứ? Xem ra, không muốn nhìn em gái ở cùng một chỗ với người khác nên mới đê tiện đi ngáng chân chứ gì?” Ánh mắt của cô càng ngày càng đáng khing, thấy hắn chỉ quấn cái khăn tắm ngang thắt lưng liền nhìn xuống, “TUổi mày, ZW bao giờ chưa?” Nói cho tao xem, đối tượng là ai vậy?” Nói xong lại hoảng sợ lùi lại vài bước, “AAA, mày là cầm thú, không phải mày có ý nghĩ không an phận với em gái đó chứ?”
Cố Hiểu Manh đột ngột quay đầu lại, hung ác trừng mắt nhìn cái con nhỏ đang ngồi nói hươu nói vượn! Lâm Lâm bị hắn dọa, trượt chân, ngã ngồi xuống đất, vẫn cố cãi bướng. “Mày, mày dám đánh tao, tao mách ba tao đó!”
Cố Hiểu Manh cúi người xuống, ánh mắt sắc lẹm nhìn cô, cái bà này, già mà không kính, bây giờ còn dám lấy cái chuyện này ra mà đùa giỡn! Hiểu Nhiễm nhìn trúng thằng nhỏ kia, loại như nó được mấy phần tin cậy, đi theo nó chỉ bị tổn thương thôi! “Bà còn đáng khinh hơn được không!”
Lâm Lâm mở to mắt nhìn hắn. Cố Hiểu Manh ánh mắt mơ hồ, chẳng biết thế nào lại chui vào trong áo Lâm Lâm, từ trên cao nhìn xuống, thấy rõ nội y màu lam, bao vây lấy khối gì tròn tròn, mịn mịn…. Kích thích thần kinh quá đi = =!
Lâm Lâm đẩy hắn một cái, phủi phủi tay


Lamborghini Huracán LP 610-4 t