
Tác giả: Ái Tình Hoa Viên
Ngày cập nhật: 03:47 22/12/2015
Lượt xem: 1342230
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2230 lượt.
cả người cô
Cả một ngày, An Tuyết Thần bị ánh mắt chăm chú của Phàm Cố làm cho khó chịu, cô không biết mình có nên tìm Phàm Ngự nói về vấn đề này không, cứ để tiếp tục bị quấy nhiễu như thế này cô sẽ bị điên mất. Không một ai dám nói chuyện với cô, nghĩ lại nguyên do chỉ có thể là Phàm Ngự “ Thật là tức điên! Ngay cả em trai hắn cũng biến thái như thế! Hận chết hắn!”
Có Quan Hệ Gì?
Cả ngày An Tuyết Thần đều bị Phàm Cố nhìn chăm chú. Cái cảm giác đó thật đáng ghét. Cô nghĩ mình hẳn nên đi tìm Phàm Ngự nói cho anh ta biết về đứa em trai biến thái của mình.
Tan học nhất định phải tìm Phàm Ngự nói chuyện, cứ tiếp tục như vậy chắc cô điên mất. Không một ai chịu nói chuyện với cô, tất cả những chuyện này đều do Phàm Ngự mà ra, tất cả nên tính hết vào hắn.
Đang mải suy nghĩ, tiếng chuông tan học vang lên. An Tuyết Thần nhanh chóng thu dọn sách vở Cô hoàn toàn không chú ý đến Phàm Cố liền bước nhanh ra khỏi phòng học.
Phàm Cố vốn là muốn đi cùng cô, nhưng không nghĩ tới cô gái này hoàn toàn không để ý đến hắn dù chỉ một cái nhìn, nghĩ đến đây Phàm Cố thấy tức giận lập tức chạy đuổi theo An Tuyết Thần.
An Tuyết Thần nghe Phàm Cố hỏi như vậy, không tự chủ mà cảm thấy căng thẳng. Nên trả lời thế nào? Chẳng lẽ nói là tôi là tình nhân mà anh cậu bao. Vậy phải nói như thế nào. An Tuyết Thần rất khần trương, hai tay không tự chủ nắm chặt vào nhau.
“Nói đi chứ, cô với anh tôi là có quan hệ gi?’ Phàm Cố nhìn vẻ mặt khổ sở của An Tuyết Thần, hắn khẳng định giữa hai người bọn họ nhất định là có vấn đề, nhưng không biết tại sao mình lại để ý vấn đề đó?
An Tuyết Thần nhìn Phàm Cố, cắn môi một cái.
Đột nhiên một chiếc Maserati gransp đỗ ngay bên cạnh An Tuyết Thần làm cô sợ hết hồn.
Phàm Ngự từ bên tay lái bước xuống xe, đi đến bên cạnh An Tuyết Thần, khoác vai cô, ôm cô vào trong ngực.
Phàm Cố nhìn động tác thân mật của bọn họ, sắc mặt tái nhợt.
“Anh, sao anh lại đến đây? Đến tìm em có việc gì sao?” Mặc dù biết anh mình tại sao mà đến nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi
“Không phải, anh đến để đón bảo bối của anh.’ Mặc dù là nói chuyện với Phàm Cố nhưng ánh mắt vẫn nhìn về An Tuyết Thần.
An Tuyết Thần nhing ánh mắt của Phàm Ngự, đó là ánh mắt của sự ghen tỵ không thể nói ra, không, đó hẳn là ánh mắt của sự chiếm hữu.
“Cố, chúng ta đi trước. Em cũng chuẩn bị về nhà đi không ba mẹ lại lo lắng.” Nói xong liền để An Tuyết Thần ngồi ở phía tay lái phụ. Chiếc xe liền phóng đi bỏ lại phàm Cố đang đứng đó kông biết phải đi đến đâu. Nhất thời không biết phải đi như thế nào. Vẫn cứ đứng ở đó.
Qua một lúc lâu, nhìn chỗ hai người bọn họ biến mất, tự lẩm bẩm nói
“Thì ra là quan hệ mập mờ!”
Khó Chịu
An Tuyết Thần ngồi ở trong xe, khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn ra bên ngoài cửa xe, nhìn thái độ của Phàm Cố, cậu ta hẳn là rất xem thường mình.
Phàm Ngự liếc mắt nhìn người phụ nữ ngồi bên cạnh mình, khóe miệng hơi nhếch lên, một nụ cười tà hiện lên trên khuôn mặt tuấn tú tựa thiên sứ của hắn.
“Bảo bối, hiện tại tội muốn cùng cô đi đến một nơi.” Phàm Ngự không có nhìn cô, chỉ nhìn thẳng phía trước vừa lái xe vừa nói.
“Ơ, được.”An Tuyết Thần thực sự không hề chú ý hắn ta vừa nói cái gì, chỉ nghe thoáng qua là phải cùng hắn đi đến một nơi nào đó mà thôi.
Phàm Ngự nhìn An Tuyết Thần với bộ dáng không yên, nụ cười tà trên môi càng sâu hơn. Nếu lát nữa cô vẫn giữ cái dáng vẻ không quan tâm như thế này thì càng tốt.
Không biết qua bao lâu, chiếc xe dừng lại, An Tuyết Thần ngồi thẳng người nhìn trước mắt mình là một cái khách sạn. Phàm Ngự bước xuống xe, An Tuyết Thần liền tháo đai an toàn cùng bước xuống xe, đuổi theo Phàm Ngự.
Phàm Ngự để An Tuyết Thần ôm cánh tay mình cùng đi vào thang máy.
“Anh đưa tôi đến chỗ này làm gì?’An Tuyết Thần thấy lạ liền mở miệng hỏi
Phàm Ngự siết chặt hông của cô, đôi mắt phượng ánh bạc từ từ tiến sát lại gần cô.
“Dẫn cô đi hưởng thụ nơi đẹp đẽ nhất trên thế giới này.”Hơi thở nhàn nhạt phun trên mặt An Tuyết Thần. Khiến An Tuyết Thần cảm thấy nhiệt độ xung quanh bỗng giảm mạnh xuống.
Mặc dù cảm thấy có điều gì đó bất thường nhưng An Tuyết Thần vẫn kiên trì đi theo.
Cửa thang máy mở ra, Phàm Ngự cũng buông cô ra, một mình bước ra ngoài. An Tuyết Thần theo thật sát đằng sau.
An Tuyết Thần cùng Phàm Ngự bước vào một căn phòng, nói chính xác hơn là một hồ bơi.
"Ngự, bên này, mau tới đây." vừa mở miệng nói chuyện là một người phụ nữ nước Nga, tóc màu vàng kim,trên người mặc bộ bikini màu hồng phấn, làm thân hình hình chữ S hòa toàn lộ ra ngoài
“Ngự, sao giờ này mới tới? Người ta đợi anh thật là lâu nha.’Nói xong liền đem cả nửa bầu ngực lộ ra bên ngoài dán chặt vào Phàm Ngự.
Phàm Ngự nhìn người phụ nữ trong ngực mình, cô ta là người đi theo mình được lâu nhất, là người biết tiến biết lùi, hơn nữa cô ta cũng rất biết cách phục vụ đàn ông.
“Người đẹp. Không phải là tôi đã đến đây rồi sao?” Vừa nói vừa dùng tay xoa bóp một bên ngực chọc cho người phụ n