Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nhất Kiến Chung Tình

Nhất Kiến Chung Tình

Tác giả: Giản Anh

Ngày cập nhật: 04:00 22/12/2015

Lượt xem: 134520

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/520 lượt.

Bình, rồi lại nhìn Tôn đại phu, rồi lại quay sang Diêu Thuấn Bình, cuối cùng lại không nhịn được mà nhìn lão đại phu…
Thật sự!
Khung cảnh này rất quen thuộc.
“Mục cô nương, ngươi hiện tại cảm giác như thế nào?” Vì để xác định chắc chắn, lão đại phu lên tiếng.
Căn cứ vào việc người mang thai sẽ trở nên trì độn, hơn nữa vừa tỉnh mộng cho nên Mục Khuynh Tâm đáp lời theo kiểu ông nói gà, bà nói vịt “ ta giống như vừa trải qua một giấc mộng rất dài”
“Mộng?” Diêu Thuấn Bình đưa ra nghi vấn
Trầm mặc, Mục Khuynh Tâm không nói, hồ nghi nhìn hắn.
Không biết có phải bị ảnh hưởng của cảnh trong mơ vừa rồi không, mà lúc này nhìn thấy Diêu Thuấn Bình, lại cảm thấy có chút quá giống nhau…
“Hiện tại không nhớ ra được” mỉm cười suy yếu, nhớ lại sự việc trước khi hôn mê liền có chút nóng vội cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể hỏi “ đứa nhỏ? Hài tử của ta không có việc gì chứ?”
Khi Diêu Thuấn Bình ôm nàng đến y quán của Tôn đại phu, vừa lúc gặp được Tôn đại phu đang định đi theo Phúc Phúc để cứu người, có thể nghĩ đến tình cảnh hỗn loạn lúc đó, mà sau khi xem qua mạch tượng của nàng, Tôn đại phu sắc mặt nghiêm trọng nói nàng bị động thai khí, cần phải an thai tĩnh dưỡng.
Vừa nghe động thai khí, vốn là dễ dàng lo lắng, nàng càng thêm nhiều tưởng tượng nhưng lại không thể quá hoảng loạn, bởi vì nếu vậy sẽ ảnh hưởng không tốt cho đứa nhỏ trong bụng. Sau đó lão nhân gia nói một tiếng “thật có lỗi”, nàng chỉ nhìn thấy hắn cầm lấy ngân châm, tiếp theo thì nàng mất đi tri giác cho đến khi tỉnh lại, cũng không biết tình huống như thế nào.
“Không có việc gì .” Bừng tỉnh không phát hiện khóe mắt lướt qua có chút đăm chiêu, Diêu Thuấn Bình ôn thanh trấn an “ người này là Tôn đại phu y thuật rất cao, ngươi ngủ một giấc là do hắn dùng châm, làm vậy là để ổn định thai nhi, hiện tại không thể động nên ngươi tạm thời ở lại đây một đêm”
“Tình thế bức bách, bởi vì Mục cô nương cảm xúc không ổn định sẽ ảnh hưởng rất lớn tới Mục cô nương, cho nên bất đắc dĩ mới làm Mục cô nương hôn mê, xin thứ tội” lão đại phu lên tiếng.
“Tôn đại phu trăm ngàn đừng nói như vậy, làm phiền người giúp Khuynh Tâm giữ lại đứa nhỏ, Khuynh Tâm thực cảm kích” phút chốc tiếng nói ngừng lại vì Mục Khuynh Tâm cảm giác cạnh có vật gì mềm mại giật giật.
Ban đầu không chú ý tới, cho đến lúc này, Mục Khuynh Tâm mới phát hiện cảm giác ấm áp dễ chịu không phải do bị chẩm mà là bên cạnh có một vật sống.
“Nương……” một cái đầu tròn vo toát ra từ áo ngủ bằng gấp, tiếp theo tiểu Tập Chi với vẻ mặt ngái ngủ.
Vừa nhìn thấy nàng, Mục Khuynh Tâm thần sắc không tự giác mềm mại vài phần
Trong mộng…… Nàng có một đứa nhỏ, chỉ là nhỏ hơn tiểu oa nhi trước mắt một chút nhưng bộ dáng nho nhỏ này, còn có đồ chơi làm bằng đường…đều giống nhau như đúc.
“Đệ đệ, Chi nhi bảo hộ nương, bảo hộ đệ đệ.” Bởi vì phụ thân đã công đạo nên tiếu oa nhi không dám tùy tiện bám vào người mẫu thân, chỉ có thể vươn bàn tay bé nhỏ mập mạp sờ lên bụng mẫu thân.
Nhìn thấy bộ dáng đáng yêu đó, tâm của Mục Khuynh Tâm như bị hòa tan.
Từ ban đầu, đối với thiên hạ nho nhỏ này, lý trí cho nàng biết không nên dành quá nhiều tình cảm. Sau lại được Miêu Nhân Hoàng nhắc nhở mà tâm sinh cảnh giác, nàng tự nói với bản thân, phải có sự phòng bị với hai cha con này.
Tuy nhiên, đối với phụ thân thì còn có thể chứ thiên hạ nho nhỏ này, nàng không có biện pháp, chuyện này cho tới giờ đều không nằm trong phạm vi khống chế của nàng.
Trời mới biết vì sao?
Đối mặt oa nhi này, nàng chính là không thể khống chế tâm của mình, luôn bị nhất cử nhất động của tiểu oa nhi này làm liên lụy, lúc này thấy tiểu Tập Chi bày ra bộ dáng muốn bảo hộ nàng, làm cho nội tâm của nàng mênh mông dậy sóng, làm cho nàng cảm thấy vì tiểu oa nhi này có thể trả giá bằng cả sinh mệnh của mình.
“Nương không sợ……” bàn tay nhỏ bé mềm mại lại nắm lấy tay nàng trấn an, nhẹ nhàng vỗ về âu yến “ bại hoại tránh ra, tránh ra…”
“Chuyện hôm qua đã làm kinh động đến Miêu cô nương, nàng giận dữ đến nổi trận lôi đình đem ba người kia khẩn cấp đuổi ra khỏi trại “ Diêu Thuấn Bình nhẹ nhàng đỡ Mục Khuynh Tâm ngồi dậy.
Mục Khuynh Tâm mặc kệ ba kẻ không liên quan, nàng chỉ muốn ôm lấy tiểu Tập Chi, nhưng ngại thân mình không khẻo nên chỉ yêu thương vuốt hai gò má của nàng, giống như đang đùa nghịch một con mèo nhỏ.
Thiên hạ nho nhỏ cũng rất thông minh, bởi vì cha đã công đạo phải bảo vệ đệ đệ, không thể áp lên người mẫu thân cho nên rất nhu thuận ngồi sát bên cạnh.
“Uống chén thuốc dưỡng thai trước đi” Diêu Thuấn Bình lên tiếng, phá vỡ khung cảnh mẫu tử đầm ấm.
Đệ tử của Tôn đại phu cũng rất lanh lợi, vừa nghe đã lập tức mang chén thuốc còn nóng vào, chờ Diêu Thuấn Bình đỡ người ngồi dậy liền đưa chén thuốc tới.
Mục Khuynh Tâm nhìn Diêu Thuấn Bình cầm chén thuốc thổi thổi để làm giảm bớt độ nóng, còn làm ra vẻ muốn uy nàng muốn làm trong lòng nàng lại nảy sinh nghi vấn.
Nàng ở lại nơi này một đêm, vậy…
“Tôn đại phu nói ngươi sẽ sớm tỉnh lại nên ta mới sai Phúc Phúc trở về t


Teya Salat