
Thuốc Độc Của Người, Kẹo Ngọt Của Tôi
Tác giả: Hoàng Phủ Vũ Nguyệt
Ngày cập nhật: 03:42 22/12/2015
Lượt xem: 134526
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/526 lượt.
hấy bà ta rất cao quý. Nhưng hôm nay lại nghe được bà ta giết chồng bỏ con thật là không thể tin nổi.
“Không thể nào như thế được, không phải cô đã…” Đinh Tư Bình run rẩy không nói được hết lời.
“Đã chết rồi phải không?” Qúy Linh nói.
“Phải bà không thể ngờ đứa bé bị bà vứt xuống sông vẫn còn sống phải không? Bà không ngờ tôi phước lớn mạng lớn như thế, có thể là do ba tôi linh thiêng phù hộ nên tôi mới có thể sống đến ngày hôm nay, để giờ này đối mặt với bà.”
“Thế nào? Bà vì một người đàn ông giàu có mà giết chồng con, rồi sinh ra hai đứa nghiệt chủng đến chúng nó đến giày vò tôi. Cuộc đời tôi bị mẹ con bà giày vò như thế bà có vui không?” Nước mắt đã bắt đầu rơi trên gương mặt nhỏ nhắn của Qúy Linh.
“Cô… cô nói bậy… tôi không biết cô là ai?” Đinh Tư Bình không thừa nhận những gì cô ta nói. Có đánh chết bà, bà cũng không thừa nhận.
“Bùm.” Đúng lúc đó, màn hình bự giữa đại sảnh đột nhiên xuất hiện rất nhiều hình ảnh. Trên đó chụp ba người, hai người lớn và một đứa bé gái khoảng 5 tuổi. Chỉ cần nhìn sơ qua là có thể biết người phụ nữ trong bức hình là Đinh Tư Bình, còn người đàn ông thì không phải là Bùi Dập Viễn.
“Bà cảm thấy món quà của tôi như thế nào?” Một giọng nói trẻ con vang lên. Mọi người cùng nhau ngoảnh đầu lại thì thấy Lâm Dật đang bế một đứa bé sơ sinh trong lòng từ từ tiến tới.
“Phải thừa nhận là hồi trẻ bà cũng đẹp thật nhưng lòng dạ thì đen tối quá. Chồng mình mà cũng giết, còn ném con gái mình xuống sông. Thật là quá ác độc. À, tôi có thứ này hay lắm mọi người cùng xem đi,” Lâm Dật nói xong thì những hình ảnh trên màn hình biến mất thay vào đó là giấy chứng nhận kết hôn ghi rõ là Đinh Tư Bình và Qúy Duy. Đến lúc này thì bà ta không còn gì để nói.
“Tất cả đều là thứ ông ta đáng phải nhận. Còn cô không nên tồn tại trên đời này.” Đinh Tư Bình mạnh miệng nói, bà không phục, tại sao chỉ trong nháy mắt mọi việc lại thay đổi nhanh như thế. Bà sắp mất tất cả mọi thứ chỉ vì người phụ nữ trước mắt này.
Hai câu nói ngắn gọn nhưng lại như ngàn vạn con dao đâm thẳng vào tim Qúy Linh: “Phải, tôi không nên tồn tại trên đời này. Bà nói đúng.”
Qúy Linh cảm thấy thật mệt mỏi. Thì ra tình cảm mà ba dành cho bà ta, bà ta lại không coi ra gì. Còn cô, thì ra không nên có mặt trên đời này, Hai chân cô mềm nhũn muốn ngã xuống đất. Lâm Dương vội vàng lao tới, bế cô lên bỏ lại một câu: “Con xử lý đi.” Rồi đi thẳng ra ngoài.
“Hai người họ đều đáng bị như vậy, Thật là ti tiện, hèn mọn…” Đinh Tư Bình tiếp tục đứng đó la lớn như muốn chứng minh cho người khác thấy bà là người vô tội. Mọi việc bà làm đều hợp lý hợp tình.
“Gia đình bà thì cao quý lắm sao?” Lâm Dật lớn tiếng, cậu bé vừa vuốt ve khuôn mặt tròn mũm của bảo bối vừa nói, không thèm liếc nhìn đến thứ người dơ bẩn kia,
“Thằng nhóc kia, mày thì biết cái gì mà nói hả?” Đinh Tư Bình la lớn.
“Đúng! Tôi chỉ là một thằng nhóc, nhưng tôi biết nhiều hơn bà. Sẵn đây tôi có một đoạn phim rất hay muốn cho mọi người cùng xem, mọi người hãy thưởng thức nhé.” Lâm Dật nhàn nhạt nói.
Sau đó, màn hình bắt đầu trình chiếu những thước phim đáng sợ. Người ta thấy Bùi Ngân Diệp đang chủ động giao hoan với một con chó, tiếng rên rỉ phóng đãng không ngừng vang vọng khắp nơi làm người ta đỏ mặt tía tai.
Lâm Dật che đôi mắt của bảo bối lại, cậu không muốn bất cứ thứ gì làm ô nhiễm bảo bối của cậu. Cậu bé nhanh chóng bước ra ngoài, mất hút giữa đám đông người để lại Đinh Tư Bình chứng kiến những cảnh dâm ô, nhức mắt nhất.
Màn hình tiếp tục chiếu tới cảnh Bùi Ngân Diệp bị lũ dòi rết hành hạ còn những lời thú tội của cô ta. Thì ra vì nhàm chán mà cô ta đã đi quyến rũ đàn ông có vợ. Người đó không ai khác chính là chồng của Qúy Linh và là chồng chưa cưới của cô ta. Nhưng cô ta không chịu mang tiếng làm kẻ thứ ba nên đã tìm người hãm hiếp Qúy Linh, rồi đổ tội cho cô ta ngoại tình, đánh đuổi ra khỏi nhà. Tất cả quá trình chồng của Qúy Linh đều biết nhưng hắn bị tiền tài và quyền thế của Bùi Ngân Diệp làm cho chói mắt nên làm ngơ tất cả mọi chuyện. Lúc đó, Qúy Linh đã mang thai.
Sau đó là tới Bùi Ngân Tuyết, mọi người thấy cô ta không ngừng ra vào các quán bar, khách sạn, mỗi lần đều đi với mỗi người khác nhau, Không cần nói thì cũng biết là cô ta vào đó làm gì,
Bùi Dập Viễn đột nhiên xuất hiện trên màn hình, thì ra ông ta cũng vung một số tiền lớn để chơi gái còn mua bán thuốc lắc, hàng cấm… Và gần đây là đi Macao đánh bạc mà bị nợ ngập đầu.
Lâm Dương hoảng sợ, hắn sợ cô sẽ nghĩ quẩn, bỏ hắn mà đi. Hắn trầm giọng nói: “Không, em không được nghĩ thế. Nhờ có em trên đời anh mới biết thế nào là tình yêu, Tiểu Dật mới cảm nhận được tình yêu thương của người mẹ, còn có nếu không có em thì làm sao có bảo bối chứ?”
Qúy Linh nghe hắn nhắc đến bảo bối thì mặt tối sầm lại, cô nói: “Bảo bối… không phải là con của anh.”
“Không, con bé là con anh.” Lâm Dương quả quyết nói. “Em không cần nghĩ nhiều. Anh chỉ cần em ở hiện tại, bảo bối sẽ là con anh, còn những chuyện trong q