
Tác giả: Xuân Thiên Bất Khai Hoa
Ngày cập nhật: 03:39 22/12/2015
Lượt xem: 1341333
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1333 lượt.
tôi còn tưởng nhân viên bán hàng đa cấp nào cơ, vừa rồi thật có lỗi, mời anh vào..."
Mặt Tần Nhiên chẳng hề biểu lộ cảm xúc, lúc bước vào, đôi mặt anh tiện thể quan sát xung quanh căn phòng
Trình Mai Mai cười híp mắt, nhìn Tần Nhiên, sau đó bảo anh ngồi xuống, còn nhiệt tình rốt cho anh một chén nước nóng
"Nhàn không giàu có gì nên không có nước trà, anh uống tạm vậy"
Giọng Tần Nhiên lạnh nhạt
"Không sao"
"Ha ha.."
Trình Mai Mai khẽ cười, thầm hận không thể ném người đàn ông này ra ngoài cửa sổ.
"Đồng Nhan đâu..."
"Có hẹn...."
Trình Mai Mai không mặn không nhạt nói
"Đang đi tìm cha dượng cho Cách Lạp"
Tần Nhiên cười thản nhiên
"Vậy...Cách Lạp đâu...."
Trình Mai Mai cười sung sướng
"Đương nhiên cùng đi, người đàn ông kia đối xử khá tốt với Cách Lạp, anh ta coi Cách Lạp như con ruột mình vậy, Cách Lạp cũng rất thân thiết với anh ta, có khi còn thân hơn cha ruột ý chứ...”
Khuôn mặt Tần Nhiên vẫn mang theo nét cười như cũ, đôi mắt phượng sắc bén, lạnh lùng. Tuy anh biết rõ người phụ nữ này đang nói dối, nhưng cô ta vẫn thành công chọc giận anh.
Anh chợt nhớ lại buổi tối hôm trước, cậu bé ấy nằm trên vai Trác Chính Dương, còn anh ta thì nắm lấy bàn tay cô, lúc ấy không biết anh đã tức giận tới cỡ nào, rõ ràng cô ấy là người phụ nữ chẳng có quan hệ gì với anh nữa nhưng lại luôn có thể dễ dàng làm rối loạn tâm trạng của anh.
Trình Mai Mai liếc nhìn Tần Nhiên, giọng điệu nhởn nhơ
"Không biết Tần tổng tới nhà có việc gì...."
Tần Nhiên im lặng, rồi đứng dậy
"Nếu cô ấy không ở nhà, vậy lần sau tôi tới"
Trình Mai Mai nói luôn
"Lần sau không phải tới nữa, nhờ phúc của anh mà khu vực này của bọn tôi tuần sau phải chuyển đi rồi, ba mới của Cách Lạp muốn đón hai mẹ con nó về căn nhà lớn hơn, nếu anh đến gặp Nhan Nhan thì như vậy không được tốt cho lắm, tuy người đàn ông kia rất rộng lượng...."
Cô nghe nói tên nhóc kia muốn thuê nhà hộ bọn cô, với lại, anh ta cũng có thể coi như là ba mới của Cách Lạp còn gì.
Tần Nhiên không trả lời Trình Mai Mai, mặt anh lạnh lẽo hơn, bỗng nhiên, anh nhìn thấy mấy tờ giấy trên bàn trà, trên đó viết rất nhiều, tuy chữ viết không được đẹp cho lắm, nhưng anh có thể thấy được người viết đã chăm chỉ luyện chữ thế nào.
"Là Cách Lạp viết đấy, gần đây nó đang luyện chữ..."
Trình Mai Mai giải thích, giọng điệu đắc ý.
Tần Nhiên hơi ngẩn người, khẽ rung động, anh nói với Trình Mai Mai
"Làm phiền cô rồi"
-
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới tiếng cười nói, giọng nói trẻ con trong trẻo của Cách Lạp vang lên:
"Dì Mai, mở cửa nhanh lên, con về rồi đây"
Trình Mai Mai thầm than trong lòng, thật ra, cô định nhân lúc Đồng Nhan và Cách Lạp không có nhà thì kích động Tần Nhiên một chút rồi đuổi anh ta ra khỏi nhà. Bây giờ, Đồng Nhan và Cách Lạp đã về, cảnh tượng chốc nữa bọn họ đụng nhau sẽ cẩu huyết cỡ nào, cô ấy chắc chắn sẽ kinh ngạc, chưa kịp đánh đã bại trận rồi.
Trình Mai Mai đang rầu rĩ, thì bên ngoài cửa vang lên tiếng rút chìa khóa, Đồng Nhan nói với Cách Lạp
"Không phải mẹ nói với con rồi sao, nếu dì Mai mà đang ngủ thì không phải con đã lỡ đánh thức dì ấy rồi còn gì"
Hôm nay, Cách Lạp chơi rất vui vẻ, giọng thằng bé vẫn còn rất hưng phấn
"Con chỉ muốn dì ấy mở cửa nhanh để con còn khoe Transformers với dì ấy thôi mà ..."
Nó dừng lại, rồi nói tiếp
"Đúng không, ba Trác...."
Nghe được câu này, Trình Mai Mai hưng phấn, liếc nhìn gương mặt cứng đờ của Tần Nhiên, sau đó bật cười chạy ra mở cửa. Khi cô nàng đang định mở cửa thì cánh cửa đã mở ra trước.
Đồng Nhan nhìn nét mặt Trình Mai Mai giống như vừa mới làm xiếc đi trên dây rồi không cẩn thận bị ngã, sau đó lại phát hiện phía dưới dây thép là tấm đệm rất xốp và dầy.
Cô đang định hỏi Trình Mai Mai rốt cuộc xảy ra chuyện gì, thì chợt phát hiện Tần Nhiên đang đứng bên cạnh ghế salon.
Không cần hỏi , cô hiểu.
Trác Chính Dương ôm Cách Lạp đi vào, đứng đối diện Đồng Nhan đang bất động, nói
"Nhan Nhan, anh chợt phát hiện Cách Lạp nặng hơn lần trước một chút, em xem, con chúng ta lớn nhanh nhỉ"
Tối nay, Cách Lạp đã nhận anh làm cha nuôi, thằng bé lập tức ùa theo anh đùa giỡn, nó dường như rất vừa ý người cha này thì phải.
Trác Chính Dương ôm Cách Lạp, quay người lại, anh hơi ngẩn người, nhưng lập tức nở nụ cười
"Hóa ra là Tần tổng hạ cố đến chơi "
Dừng lại, quay sang nói với Đồng Nhan
"Nhan Nhan, lấy cho Tần tổng chén trà đi"
Đôi mắt Trình Mai Mai híp lại không còn khe hở nào
Cách Lạp cúi đầu, sau đó chậm rãi đi vào phòng vệ sinh.
Đồng Nhan đi qua, dắt tay Cách Lạp
"Nào, mẹ giúp con bật nước nóng..."
-
Đồng Nhan dắt tay Cách Lạp tới phòng tắm, phòng tắm rất nhỏ, phía trên bồn rửa mặt để vật dụng hằng ngày được để rất ngay ngắn, gạch tráng men trên tường đã có chút ố vàng, ống dẫn nước lộ ra phía góc phòng, tất cả mọi thứ đều chứng tỏ căn nhà này đã cũ lắm rồi.
Đồng Nhan giúp Cách Lạp bật nước, rồi dùng tay thử nước. Một tay C