Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Nữ Nhân Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm

Nữ Nhân Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm

Tác giả: Thủy Thanh Thiển

Ngày cập nhật: 02:57 22/12/2015

Lượt xem: 1342015

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2015 lượt.

nhịn được kêu lên.
“ Thái y!” Tư Đồ Cảnh Diễn một tay ôm lấy Thẩm Thiển Mạch, con ngươi đen như mực cơ hồ muốn phun ra lửa, Hạo Nguyệt thấy thế lập tức đi truyền thái y.
Phải biết, Hoàng Thượng của bọn họ trước giờ đều rất bình tĩnh, bất cứ tâm tình gì cũng không biểu lộ, nhưng chỉ cần động đến chuyện của Hoàng Hậu, Hoàng Thượng sẽ rối loạn trận cước, tâm tình phập phồng, thậm chí so với người bình thường còn cường liệt hơn, vậy đại khái có thể nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn đi.
“ Như thế nào?”Tư Đồ Cảnh Diễn lạnh lùng liếc mắt nhìn thái y một cái, nhìn Thẩm Thiển Mạch đau đớn mà sắc mặt trắng bệch nằm trên giường, lạnh lùng hỏi.
Thái y thấy ánh mắt Tư Đồ Cảnh Diễn, nhất thời cảm giác cân mềm nhũn, thuận thế liền quỳ xuống, lo sợ nói:” Khởi bẩm Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nương nương có tin vui”.
Có tin vui?
Thẩm Thiển Mạch và Tư Đồ Cảnh Diễn liếc mắt nhìn nhau, trong mắt cũng thoáng qua một tia vui mừng, con ngươi đen như mực của Tư Đồ Cảnh Diễn lập tức lóe ra ánh sáng, vội vàng hỏi:” Ngươi xác định?”
“ Hồi Hoàng Thượng. Hoàng Hậu nương nương đã có bầu hơn ba tháng. Vi thần suy đoán là bởi vì đi đường mệt nhọc, cộng thêm tâm lực mệt mỏi mới có thể khiến cho cuống rốn không yên dẫn đến đau bụng” Thái y nghe được lời nói của Tư Đồ Cảnh Hạo, lập tức thấp thỏm nói.
Tư Dồ Cảnh Diễn nghe được lời của Thái y, trên mặt hiện lên tươi cười. Có tin vui. Mạch Nhi có tin vui! Mạch Nhi của hắn mang thai hài tử của hắn! Vui sướng trong lòng Tư Đồ Cảnh Diễn dâng trào, đem sự mệt nhọc mấy ngày nay quên hết. Con ngươi tràn đầy thâm tình nhìn Thẩm Thiển Mạch, lúc chạm đến dung nhan trắng bệch lại mỉm cười của Thẩm Thiển Mạch, trong lòng Tư Đồ Cảnh Diễn nhói đau, nếu không phải vì hắn, Thẩm Thiển Mạch đâu cần phải đường xa mệt nhọc.
Thu lại tâm tình, Tư Đồ Cảnh Diễn liếc mắt nhìn Thái y lạnh lùng nói:” Lập tức đi viết phương thuốc, nếu thân thể Hoàng Hậu nương có nửa điểm bất trắc, trẫm nhất định sẽ lấy đầu ngươi”
“ Vâng. Vi thần lập tức đi” Thái y sờ trán đầy mồ hôi, nhìn Tư Đồ Cảnh Diễn một cái liền chạy như bay ra ngoài.
Thẩm Thiển Mạch thấy dáng vẻ hoảng sợ chạy đi của Thái y, không khỏi lộ ra một nụ cười vui vẻ, hơi nhướng lông mày, nói với Tư Đồ Cảnh Diễn” Nhìn chàng kìa, làm cho Thái y hoảng sợ như vậy”.
“ Trẫm cũng đâu phải là hù dọa hắn. Nếu thân thể của nàng xảy ra nửa điểm bất trắc, trẫm nhất định không tha cho hắn!” Tư Đồ Cảnh Diễn đi tới trước mặt Thẩm Thiển Mạch, mặt tràn đầy cưng chiều nhìn Thẩm Thiển Mạch, son sắt thề.
“ Vậy thì ta phải chú ý thân thể rồi. Làm không tốt sẽ xảy ra án mạng đó” Thẩm Thiển Mạch nghịch ngợm mở trừng hai mắt, nở nụ cười với Tư Đồ Cảnh Diễn.
Tư Đồ Cảnh Diễn thâm tình ngưng mắt nhìn Thẩm Thiển Mạch. Trên khuôn mặt tinh sảo của Thẩm Thiển Mạch khảm một nụ cười linh động, trong con ngươi đen nhánh tràn đầ ánh sáng lấp lánh. Chỉ có điều gương mặt tinh sảo như vậy, nụ cười chói mắt như vậy lại làm gương mặt của nàng càng thêm phần tái nhợt, Tư Đồ Cảnh Diễn lại mọt trận đau lòng.
Hắn chỉ cảm thấy có một bàn tay vô hình bắt lấy trái tim của hắn, làm tim hắn co rút đau đớn một trận. Đưa tay mơn trớn gương mặt Thẩm Thiển Mạch, trong lòng Tư Đồ Cảnh Diễn tràn đầy đau đớn.
Thẩm Thiển Mạch đã học được cách từ ánh mắt Tư Đồ Cảnh Diễn đọc hiểu ý định của hắn, lập tức lộ ra một nụ cười, đưa tay cầm tay Tư Đồ Cảnh Diễn, cười nói:” Cảnh Diễn sao lại có vẻ không vui như vậy? Chẳng lẽ sắp làm cha, không vui sao?”
Vừa nói vừa lộ ra bộ dáng làm nũng chu mỏ, muốn bao nhiêu khả ái thì có bấy nhiêu khả ái, phảng phất giống như là một thiếu nữ không rành thế sự.






Tư Đồ Cảnh Diễn thấy bộ dạng cố ý giả bộ tức giận của Thẩm Thiển Mạch, trong lòng mềm nhũn. Mạch Nhi hiểu rõ tâm tư hắn như thế, vì không muốn hắn tự trách nên mới cố ý giả bộ tức giận vậy đó.
Nhưng hắn sao có thể không tự trách được. Nếu không phải vì hắn, Mạch Nhi làm sao phải chịu nhiều đau khổ đến vậy. Sau này, hắn tất nhiên sẽ không khiến Mạch Nhi phải chịu khổ thêm nữa.
Trong lòng nghĩ như vậy, nụ cười tà mị đã lan tràn trên khóe môi, vén sợi tóc lộn xộn của Thẩm Thiển Mạch, vừa cười vừa nói, "Làm sao sẽ, ta cao hứng còn không kịp nữa này."
"Sinh hài tử, chàng cũng không thể chỉ thương hài tử mà không thương ta." Thẩm Thiển Mạch vươn ngón tay ra chọc chọc vào ngực Tư Đồ Cảnh Diễn, làm như lo lắng, làm như hờn dỗi.
"Sẽ không đâu." Tư Đồ Cảnh Diễn ôn nhu nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Thẩm Thiển Mạch, đôi mắt đen láy tràn đầy tình cảm nồng nàn.
Thanh Liên nghe xong, ánh mắt lóe lên sự xấu hổ và bối rối. Xảy ra chuyện gì, hình như cũng chẳng có chuyện gì cả. Vì sao lại không muốn Thiên Mạc và Lâm Vị phát sinh chiến tranh, là bởi vì, nàng không muốn trở thành địch nhân của Hạo Nguyệt. Dù rằng tên kia luôn đối nghịch với nàng, thế nhưng nàng không hy vọng ánh mắt hắn nhìn nàng có sự thù địch. Dường như chỉ chút xíu thù địch ấy đã như cây kim đâm vào tim nàng.
"Cũng không có xảy ra chuyện gì hết. Ban đầu nhiệm vụ có