Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Chủ Là Cực Phẩm

Ông Chủ Là Cực Phẩm

Tác giả: Nam Lăng

Ngày cập nhật: 03:38 22/12/2015

Lượt xem: 1341246

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1246 lượt.

ngoan ngoãn ở nhà, hoặc là hẹn hai người bạn của em ra ngoài chơi cũng được. Tóm lại, không được đi!"
"Thực ra nguyên nhân thật sự anh không muốn em đi là gì?"
Lăng Thái vuốt chiếc cằm xinh đẹp của cô, hôn một cái lên đó, trả lời không liên quan đến câu hỏi, "Tham dự vào chuyện này, và cùng anh đến Châu Phi xem sa mạc, hai thứ chỉ được chọn một."
"..."
"Trả lời trong năm giây."
"..." Ông xã, anh cần gì phải...
"Ba, hai, một..."
"Châu Phi!"
"Rất tốt, sự lựa chọn của em, đừng có quên. Người luyện võ đã nói phải giữ lời. Ngoan." Người đàn ông ban nãy còn "ghen" chậm rãi nhếch môi, nở một nụ cười mềm mại mê hồn.
Nguy Đồng cúi đầu, cô lại một lần nữa bại trận.






Tấm Lòng Người Cha
Nhìn thấy hai người xuất hiện trước mặt, Lăng Lạc An cười.
Tuy lúc nhận được điện thoại, anh cũng đoán được sẽ là cảnh tượng này, nhưng trong lòng vẫn ôm chút kỳ vọng. Hy vọng người đến là cô, hy vọng cô không lừa dối, hy vọng còn có cơ hội cứu vãn.
Người đi theo mình chưa được một tháng, lúc này dưới ánh mắt lạnh lùng của anh không hề căng thẳng, thần thái tự tin khác thường.
Lăng Lạc An lấy chiếc bật lửa, cúi đầu châm điếu thuốc cho mình, cười châm biếm, "Thì ra thế giới này đều là chó cắn chủ!"
"Yên tâm, sếp mới của anh nhất định sẽ tìm tôi."
"Chắc chắn vậy sao?" Nhược Thần cười, "Sao tôi cảm thấy anh đang đánh cược nhỉ? Chuyện lớn như vậy, lỡ như cược thua thì sẽ khó coi lắm!"
"Cuộc đời vốn là một trận cá cược." Lăng Thái nhìn Nhược Thần một cái rồi cười, "Nhưng tôi chưa từng thua lần nào."
"Thật sự không có một lần ngoại lệ nào?"
Lăng Thái nhướng mày, "Nguy Đồng có tính không?"
"Nhắc đến nha đầu đó, cũng nên đi gặp rồi! Thế này đi, tối nay cùng ăn cơm, tôi mời hai người."
***
Một cái đầu đang tức giận, trong sảnh cafe đó, điếu thuốc đã tàn.
Một hồi lâu sau, ngón tay người đàn ông chầm chậm với tới phong thư trên bàn.
Trong phong thư là một văn bản chuyển nhượng có hiệu lực, nội dung chuyển nhượng là "Nam Uyển" mà anh kịch liệt phản đối nhưng vẫn phải giương mắt nhìn nó bị bán cho Hằng An.
Ngày tháng chuyển nhượng là ngày thứ hai sau cuộc họp báo công bố Hằng An và Lăng Thị hợp tác phát triển Nam Uyển. Thực ra Nam Uyển chưa bao giờ bị bán cho Hằng An, vì bên chuyển nhượng là Lăng Thái, bên được chuyện nhượng là Lăng Lạc An.
Trên giấy tờ chuyển nhượng đã có chữ ký của Lăng Thái và luật sư, bây giờ chỉ cần anh ký tên mình lên, miếng đất vô giá này sẽ hoàn toàn thuộc về anh.
Trong giấy tờ có kẹp một tờ giấy trắng, bên trong chỉ viết một hàng chữ: "Không cần cảm ơn ta, ta không vĩ đại như vậy, tiền mua Nam Uyển là số mà cha cháu để lại cho cháu. Đây là món quà mừng trưởng thành."
Ngón tay cầm tờ giấy trắng hơi run rẩy, sau vài phút bình tĩnh, người đàn ông cầm giấy tờ, bước nhanh ra khỏi sảnh cafe.
Trong ngăn kéo phòng chung cư, bức thư màu trắng nằm yên lặng ở đó.
Lúc bán cổ phần và dọn từ biệt thự Lăng gia ra ngoài, anh không hề quên mang theo bức thư này, cho dù anh chưa bao giờ có ý nghĩ mở nó ra. Đây là bức thư cha anh để lại cho anh, nhưng đến thời khắc này, anh mới có đủ dũng khí đọc nó.
Bức thư là do đích thân cha anh viết, viết vào sáu năm trước, sau khi ông vừa nhập viện. Bức thư đó là tình yêu thương cuối cùng của một người cha viết cho con trai.
Lăng Trọng Thăng, đó là tên của cha Lăng Lạc An, sớm đã biết sau khi ông qua đời, đứa con trai mười tám tuổi chỉ biết trốn học chơi bời của mình sẽ không có bản lĩnh gánh vác cả công ty. Vì thế lúc đó, ông đã giao con trai mình và tâm huyết cả đời cho Lăng Thái. Ông muốn Lăng Thái chỉ dạy cho anh, dùng cách khác, ép buộc anh trưởng thành, ép buộc anh hiểu chuyện. …
Lăng Trọng Thăng sớm đã biết rõ, người có dã tâm thật sự, chính là người vợ bất chính của mình. Thậm chí ông cũng đoán được hiện trạng hôm nay của Lăng Lạc An, vì thế sáu năm trước ông đã viết bức thư này. Ông hy vọng con trai sẽ có một ngày hiểu được, Lăng Thái không phải kẻ địch, mà là người nhà.
Chỉ cần anh đồng ý, chú của anh lúc nào cũng sẽ giúp đỡ anh.
Lăng Trọng Thăng nói cho anh, nếu sau khi kế thừa công ty mà tất cả thuận lợi, giấy tờ chuyển nhượng Nam Uyển anh sẽ nhận được vào năm ba mươi tuổi. Đến lúc đó, đây chỉ là một món quà, không hề có ý nghĩa gì khác.
Nhưng nếu sau khi anh kế thừa công ty mà lại bị mẹ ép từ bỏ quyền làm chủ, vậy thì miếng đất này sẽ là tài sản để anh gây dựng sự nghiệp.
Ông hy vọng con trai hiểu rằng, cuộc đời một người không thể vĩnh viễn huy hoàng yên ổn, có những trận nhất định phải đánh, có những thứ nhất định phải tự mình đoạt về. Lăng Thị là sự vất vả cả đời của Lăng Trọng Thăng ông, thậm chí là giang sơn phải đánh đổi bằng sức khỏe. Anh là con trai duy nhất của ông, giang sơn này tuyệt đối không thể lụi bại trong tay anh được.
Đúng thế, ông quá hiểu Quan Tuệ Tâm. Sau khi đoạt được Lăng Thị, bà tuyệt đối sẽ không quản lý. Mục đích đoạt lấy Lăng Thị của bà chỉ có một, chính là bán nó đi.
***
L