
Tác giả: Nam Lăng
Ngày cập nhật: 03:38 22/12/2015
Lượt xem: 1341259
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1259 lượt.
ăng Lạc An gọi điện đến, ba người đang ngồi trong phòng ăn lẩu.
Nguy Đồng nghe nói Nhược Thần mời cơm, để tiết kiệm tiền cho anh đã đề nghị đi ăn lẩu. Lúc Lăng Thái lái xe về nhà đón, cô vừa lên xe đã dúi cho Nhược Thần một đấm.
"Dám lừa em! Anh là đồ khốn!" Âm thanh rất chói tai, hai người đàn ông ngồi đằng trước đều cảm thấy đầu đau nhức.
Trên đường đến quán lẩu. Nguy Đồng nói một tràng nào là anh không về nhà, lại thay số điện thoại, cô không thể tìm được anh, hại cả nhà phải lo lắng...
Bữa tối hôm đó rất náo nhiệt, chưa đợi Nguy Đồng hỏi Nhược Thần hôm nay gặp mặt có chuyện gì, Lăng Lạc An đã gọi đến.
Hai mươi phút sau khi cúp máy, người đó xuất hiện tại quán lẩu.
Nguy Đồng nghĩ, đây có lẽ là bữa ăn cổ quái nhất trong hai mươi lăm năm sống trên đời của cô.
Lăng Lạc An từ lúc xuất hiện không nói một lời nào, có nhìn cô một cái, hiếm khi anh động đũa, cũng chỉ là nhúng qua nước dùng, nhưng mấy lần muốn cướp đồ trong chiếc muôi thủng của cô.
Nhược Thần nhẫn nại nhìn anh hồi lâu, tuy có mấy điều muốn hỏi, nhưng thấy sắc mặt Lăng Thái vẫn điềm đạm nên không nói gì nữa.
Lúc sắp ăn xong, Lăng Lạc An đột nhiên mở lời, "Nếu tôi đồng ý, có phải chú chịu nhường Nguy Đồng cho tôi?"
Đại tiểu thư Nguy gia nghe thấy nhắc đến tên mình, lập tức ném một chiếc lon bị bóp bẹp qua, "Muốn nằm mơ thì về nhà đi!"
Nhược Thần nhịn cười, nhìn Lăng Thái, người đằng sau đặt đũa xuống, ngữ điệu ung dung, có chút nghiêm túc, "Đối xử với thím lịch sự một chút."
Nhược Thần lần này không nhịn được nữa, cười lớn xoa rối tung tóc của Nguy Đồng, "Em là thím? Thật là buồn cười chết mất!"
"Nhưng tôi thật sự thích cô ấy!" Lăng Lạc An nhìn Lăng Thái, câu nói này quá nghiêm túc, khiến không khí của cả căn phòng từ từ chuyển biến, "Tôi biết chú làm những điều đó đều là vì cha tôi, tôi cũng không có tư cách gì để nêu ra yêu cầu như vậy với chú. Nhưng mà, tôi thật sự rất thích cô ấy. Đã lâu như vậy rồi, bất luận tôi làm gì, thay bao nhiêu người phụ nữ, hoặc là cố ý châm biếm chê cười đùa giỡn cô ấy, tôi đều không có cách nào quên mấy tháng ngắn ngủi ở cạnh cô ấy. Tôi không phải muốn chú nhường, tôi hy vọng chú có thể cho tôi một cơ hội cạnh tranh công bằng. Sau khi tất cả mọi chuyện kết thúc, để tôi có thể lại theo đuổi cô ấy, để cô ấy tự lựa chọn."…
"... Anh, anh muốn ăn đòn hả?" Nguy Đồng ngày càng bốc hỏa, mấy lần muốn động thủ, Nhược Thần vội kéo cô, ý bảo Lăng Thái sẽ tự có quyết định.
Lúc này, tất cả ánh mắt trong phòng đều đổ dồn vào người đàn ông có gương mặt thanh nhã. Anh lại có vẻ như không biết, vẫn chậm rãi uống nước trong ly.
Chớp mắt, anh đặt ly xuống, ngẩng đầu nhìn Lăng Lạc An, cười nhẹ, "Xin lỗi, ta rất yêu cô ấy. Vì thế, đừng nói là nhường, đến cơ hội ta cũng không thể cho cháu. Cô ấy là trưởng bối của cháu, cả đời này sẽ thế. Ngoài việc tôn kính, ta không hy vọng cháu có bất kỳ tình cảm gì khác với cô ấy."
Nguy Đồng ngây người. Vài giây sau, cô từ từ đẩy cánh tay đang kéo cô của Nhược Thần ra, vươn người, hôn nhẹ lên mặt Lăng Thái, nở một nụ cười tuyệt diễm, "Ông xã, em cũng yêu anh."
***
Nhược Thần nghĩ, có lẽ lúc Lăng Lạc An mở lời đã hiểu kết quả sẽ như thế này, cũng có lẽ, lúc đối phương nói ra những lời này Lăng Thái đã hiểu, đó chỉ là muốn nói hết ra mà thôi.
Nhưng mà, con người có lúc sẽ như vậy. Vẫn muốn nói ra những điều bản thân biết rõ không thể được, đại khái chỉ là để bản thân từ bỏ thật sự.
Tối đó, hiệp nghị của ba người đã đạt được.
Chúc Phúc Của Nhược Thần
Nhược Thần không hề biết trong phong thư lớn hôm đó Lăng Thái giao cho Lăng Lạc An rốt cuộc chứa thứ gì mà sau mấy ngày, thương trưởng thành phố Z biến đổi.
"Nam Uyển" về lý vốn bị Hằng An mua lại xuất hiện trong tay một người thần bí, đối phương sau khi tiếp nhận dự án xây dựng Nam Uyển tuyên bố sẽ tạm dừng tất cả công trình Nam Uyển.
Thời gian đó, Hằng An và Lăng Thị bị liên lụy hàng đầu. Đặc biệt là Lăng Thị, trước đó vừa đầu tư một lượng vốn lớn, bây giờ bị ép tạm dừng, kế hoạch bị rối loạn, thậm chí ảnh hưởng đến hạng mục đầu tư nơi khác.
Lăng Thị phái luật sư đại diện đến đàm phán, mấy ngày khẩu chiến, đối phương chỉ khăng khăng một điều: bọn họ không hề làm trái hợp đồng. Luật sư Lăng Thị phát hiện ra, quả nhiên hợp đồng ký không ghi rõ, lúc đầu toàn quyền phụ trách hạng mục này là chủ tịch hành chính tiền nhiệm Lăng Thái. Nhưng lúc đó ở cuộc họp cổ đông, mọi người đều bị mức lợi nhuận của bản hợp đồng hấp dẫn, ngoài ra cũng vì bên sở hữu Nam Uyển lúc đó là Hằng An cũng là bên hợp tác, không hề chú ý đến sơ hở này, mà đã ký hợp đồng sơ sót như vậy. …
Bao năm qua, vì có cùng một kẻ địch là Lăng Thái, con trai bà hầu như có thể nói là luôn nghe theo lời dặn của bà. Lăng Lạc An muốn học từ bà, muốn đuổi người đó đi, lấy lại thứ của mình, vì thế bất luận yêu cầu của bà có quá đáng thế nào, bất luận trong lòng không tình nguyện, Lăng Lạc An đều chưa từng nói từ chối.
Đáng tiếc Lăng Lạc An hông hề hay b