Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Xã, Chúng Ta Cùng Nhau Làm Ruộng Đi

Ông Xã, Chúng Ta Cùng Nhau Làm Ruộng Đi

Tác giả: Chu Ngọc

Ngày cập nhật: 03:36 22/12/2015

Lượt xem: 134993

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/993 lượt.

mặt của tiểu Tô biến thành màu đen khi nhìn tiểu Tú vui vẻ mang theo túi tiền xuất phát.
Thật là, để mình nghĩ lại xem, lần cuối cùng mình đi đòi kẹo là khi nào chứ? Tiểu Tô cảm thấy bản thân mình đã hai mươi hai tuổi mà còn đi cùng đám con nít, thật sự là quá mất mặt. Vì thế tiểu Tô sống chết không chịu cùng đi. Nhưng tiểu Tú không phải là người dễ dàng bỏ cuộc như vậy, sau khi đồng ý đủ loại hiệp ước không bình đẳng mới bắt được tiểu Tô đi cùng.
Kỳ thật theo lý mà nói, năm nay tiểu Tô muốn ở nhà để chiêu đãi bọn nhóc tới cửa đòi kẹo, nhưng hiện tại nhà anh và nhà tiểu Tú đã trở thành một nhà, vì thế trong nhà tiểu Tú chuẩn bị luôn hai phần kẹo. Để bà Hảo ở nhà phát kẹo cho đám con nít, tiểu Tô lề mề theo tiểu Tú đi ra ngoài đòi chút kẹo trở về. Vài ngày trước đã mua khá nhiều kẹo lạc, lạc, hạt dưa để bày biện rồi cho nên tiểu Tú rất vui vẻ và tiểu Tô không lấy gì làm vui cho lắm tung tăng ra cửa.
Ra cửa trà trộn vào đội ngũ trẻ con đang vui vẻ chạy đi xung quanh đòi kẹo, tiểu Tú cũng cảm thấy rất thích thú! Sau khi theo bọn chúng đến nhà đầu tiên đòi kẹo, tiểu Tú đã nhận được khá nhiều. Chiếc túi lớn của tiểu Tú đã đựng được non nửa. Mỗi khi chủ nhà nhìn thấy tiểu Tú cũng đi theo tới cửa muốn đòi kẹo, sẽ cười hì hì lấy thêm vài vốc kẹo bỏ vào túi cho tiểu Tú, đôi khi người ta còn có thể buông lời nói đùa vài câu: "Tú, biết thằng nhóc nhà chú đúng không? Khi nào sang nhà, nhất định con phải cho nó nhiều gấp đôi đó!"
Trong nhà hiện tại chỉ có sáu con heo nhỏ, tiểu Tú luôn thả vào trong không gian cho hoạt động qua lại để tăng cường thể chất, thường đều là buổi tối gom lại, sáng sớm lại thả ra. Nhưng có một lần tiểu Tô đi đâu về đúng lúc tiểu Tú thả heo vào không gian suýt bị anh phát hiện, khiến cho tiểu Tú sợ tới mức thiếu chút nữa đã khai thật mọi chuyện.
Tuy nhiên trước khi thành thật khai báo mọi chuyện, tiểu Tú còn muốn thử nâng cấp không gian của mình. Cái ý nghĩ này tiểu Tú sớm có dự định, tháng chạp vừa qua, tiểu Tú đã vụng trộm mua vài loại rượu đặt ở trong vườn. Mỗi một loại rượu đều mua năm bình. Ngoài loại rượu Thiệu Hưng, còn có rượu đế, còn có cả rượu đế do nhà mình làm. Có cơ hội sẽ thử một chút.
Đêm xuống, tiểu Tú khó có lúc không dính một chỗ với tiểu Tô, mà lấy cớ lễ mừng năm mới chơi mệt nên muốn đi ngủ sớm một chút, bỏ lại một mình tiểu Tô, trở về phòng. Sau khi trở về phòng tiểu Tú cài chốt cửa cẩn thận sau đó mới đi vào không gian của mình. Xách hết số rượu đến bên gốc nho xong, tiểu Tú nghĩ đến việc có một khởi đầu tốt đẹp, cho nên đã xách bình rượu Thiệu Hưng đổ đầu tiên.
Ùng ục, ùng ục liên tục đổ bốn bình rượu Thiệu Hưng vào gốc nho xong, đang đổ bình thứ năm, tiểu Tú phát hiện mình bị không gian bắn ra ngoài, trước đây đã từng xuất hiện tình huống như vậy. Ngay khi tiểu Tú định vào lại không gian tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra, thì đột nhiên có người gõ cửa, tiểu Tú liền chạy tới mở, định nhanh chóng đuổi người rồi đi tìm hiểu nguyên nhân. Hoàn toàn quên mất việc trên tay mình còn cầm nửa bình rượu.
Tiểu Tô là một người đàn ông tốt, tiểu Tú lấy cớ lễ mừng năm mới chơi mệt muốn ngủ, vì thế tiểu Tô đau lòng. Nhớ lại việc trước kia mình từng học cách nấu canh bồi bổ sức khỏe, bị kích động nên nấu luôn một thố đem đến cho tiểu Tú uống, không nngờ khi cửa mở thì nhìn thấy tiểu Tú đang mang theo một bình rượu, không khỏi sửng sốt một chút, đây là chuyện gì vậy? Chẳng lẽ vì muốn uống rượu cho nên mới né tránh mình? Lại nghĩ tới chuyện hồi trước tiểu Tú từng một mình uống hết một bình rượu, sau đó say quắc cần câu, không khỏi thầm nghĩ, chẳng lẽ bà xã mình sắp cưới của mình là một tửu quỷ hay sao? Nghĩ đến điều này, tiểu Tô cảm thấy trước mắt đen thui.
Nhìn thấy là tiểu Tô, tiểu Tú theo phản xạ tự nhiên quăng luôn bình rượu, sau đó vẻ mặt chân chó tươi cười chỉ chén canh trên tay tiểu Tô."Đây là canh cho em uống hả?" Tiểu Tú biết rõ còn cố hỏi định dời đi lực chú ý của tiểu Tô. Tiểu Tô trầm mặt nhặt bình rượu lên, phát hiện là một bình rượu Thiệu Hưng đã chỉ còn lại có một phần ba, nhưng ở trên người tiểu Tú lại ngửi không thấy mùi rượu, tiểu Tô liền hỏi: "Tửu lượng thật là tốt! Còn chưa có đồ ăn nhắm rượu kìa!"
Tiểu Tú nép vào người tiểu Tô, cái miệng nhỏ nhắn đang cố gắng uống canh, uống rất hăng say, chợt nghe thấy câu hỏi chua lè của tiểu Tô, sợ tới mức bị sặc một chút, giả bộ như không có gì, khoát tay: "Không có, không có uống, vừa lấy vào thôi!" Tiểu Tô nhìn chằm chằm cô: "Là tại anh đến sớm quá à? Hay là chờ em uống xong rồi mới đến? Thuận tiện làm thêm cho em chút canh giải rượu?"
"Không phải như vậy mà!" Tiểu Tú thấy tiểu Tô tức đến đen cả mặt, đột nhiên cảm thấy có chút sợ, nhưng chuyện này thật là...... chỉ hai ba câu làm sao giải thích rõ ràng được? Nhưng nếu mình nói về chuyện không gian đó, người ta có tin hay không cũng là cả một vấn đề đó. Nghĩ một hồi tiểu Tú đành cắn răng dậm chân một cái, nắm tay tiểu Tô hai người cùng nhau đi vào!
Vào không gian rồi, đúng lúc số rượu tiểu Tú đổ vào phát huy tác dụng, ít nhất là phần đất lại có biến


XtGem Forum catalog