XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng

Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng

Tác giả: Hàn Dạ Sơ Tuyết

Ngày cập nhật: 03:24 22/12/2015

Lượt xem: 134965

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/965 lượt.

i xem ,có còn ai độc thân nữa không.
Băng: Anh ấy tắm rửa xong, mình hỏi.
Caro vàng xanh: chụp ảnh ,mình muốn xem bụng sáu múi.
Băng: Không chụp, kia là của mình, không cho xem.
Caro vàng xanh: muốn xem ,muốn xem.
Khoai tây buồn: +1
khoai tây buồn; có cơ bụng sáu múi cùng 16 cm ,JJ quá mạnh mẽ.
Băng: 88'>
"Ngô Ngôn ,có muốn hay không ăn bưã khuya?"
Chu Lăng nhìn đồng hồ ,mơí chín giờ bốn mươi hai phút ,bình thường lúc này Ngô Ngôn đều hơi đói ,thật là kỳ quái ở bộ đội cũng có bưã ăn khuya sao ?
Anh đói bụng làm sao bây giờ ? Nghĩ như vậy ,nên cô liền hỏi.
Ngô Ngôn ngẩn người nói:"Ở bộ đội bình thường là không có ,bất quá bọn anh luôn luôn có thể ăn cũng có thể đói ,biết đươc chỗ ăn ,liền ăn nhiều một chút , không có chỗ ăn ,thì đói vài ngày cũng là chuyện thường."
"Kia dạ dày như thế nào mà chịu đươc?"
Chu Lăng cả kinh nói ,"hoặc là no hoặc là bị đói, đối vơí thân thể không tốt."
"Không có biện pháp ,những lúc có đợt huấn luyện ,mỗi một người sẽ được trợ cấp mấy trăm tiêu vặt ,nếu tìm không thấy đồ ăn ,cũng chỉ có thể chịu."
Ngô Ngôn không muốn nói về nhưng thứ kia mà bọn họ đã ăn ,sợ ảnh hưởng đến khẩu vị của cô ,rồi vô tình nói sang chuyện khác ,"Em hiện tại đã hết đau rồi sao? Bằng không chúng ta ra nghoài ăn đi?"
Chu Lăng giật mình ,bây giờ đã không còn cảm giác đau nưã ,vội nói:
"Đi ra nghoài ăn đươc ,thuận tiện đi dạo ,anh chờ em một chút em đi thay quần áo."
Đã đến Quế Lâm hai ngày mà vẫn chưa ra nghoài, cô tuy rằng là trạch nữ ,nhưng vẫn buồn bưc .
Cô đến Quế Lâm là để chơi ,chứ không phải là đến ngủ ,xem ti vi ,cô rất nhanh thay đổi quần áo ,cô măc bộ váy liền màu vàng nhạt dài qua gối ,cầm theo cái túi sách nhỏ :
"Đi thôi ,em muốn một bưã cơm no đủ, anh xem em đều cố ý mặc bộ váy rộng thùng thình để che bụng khi ăn no căng."
Vịt bọc lá sen ,khổ qua nhồi thịt, cá hấp sì dầu..., và uống bia lạnh ,mọi thứ đều là đặc sản Quế Lâm ,hai người ăn đến cái bụng no căng.
Thật sự là ăn quá ngon cuối cùng cũng không có uổng công đến Quế Lâm "
Chu Lăng cảm thấy mĩ mãn vỗ bụng.
Ngô Ngôn không có trả lơì ,chính là đang nghi hoặc ,bơỉ vì vưà rồi ,Chu Lăng đều chỉ ăn có một ,hai miếng ,chỉ có đặc biệt rất thích thì mới ăn nhiều thêm mấy miếng ,còn lại tất cả đều vào bụng anh.
Ăn ít như vậy ,anh nhìn cũng không ra Chu Lăng làm sao mà có cảm giác thấy ăn ngon.
"Ông xã ,cái gì cũng có thể ăn ,thật là hạnh phúc a! Chu Lăng cảm thán.
Cô còn nhớ rõ thời điểm học đại học ,bởi vì cô thích ăn bánh bao không nhân ,không hay ăn bánh bao nhân thịt ,nên đã từng nói nếu có bạn trai thì tốt ,có thể đem thịt cho bạn trai ăn.
Kết quả ,có bạn nam cùng lớp liền đả kích cô ,nói đàn ông không có khả năng ăn ,làm cho cô thất vọng nửa ngày .
Hiện tại đây ông xã đúng như trong tưởng tượng của cô thật là thích ,có thể ăn ,có thể đánh ,có thể "Làm," thật là đỉnh a!
Ngô Ngôn hắc tuyến.
Hai người đi xem hết Li Giang ,liền vội vàng chuyển đến Lệ Giang ,để còn nhanh tróng trở về cho kịp hôn lễ.
Lão mẹ nhìn thấy hai người bọn họ mà bắt đầu oán giận :
"Bây giờ mới trở về ,Tiểu Lăng lễ phục cũng chưa có thử ,xem có chỗ nào không vừa ý thì đi sửa lại một chút."
Lễ phục là Chu Lăng mua ở thượng bảo đào ,một bộ váy cưới ,một váy dạ hội ,còn có trang sức và hai đôi giày ,ít phụ kiện.
Mọi thứ nhìn cũng rất được ,chất lượng tuy rằng bình thường ,nhưng ít ra nhìn qua cũng không biết rằng chỉ có sáu trăm nghàn .
Cô nghĩ không cần phải tốn tiền đi thuê lễ phục sa hoa, tiền thuê so với tiền may cũng không kém là bao nhiêu ,mà chỉ mặc có một ngày ,hơn nữa vóc dáng cô nhỏ nhắn ,cũng không dễ tìm lễ phục thích hợp ,quần áo thuê lại không thể sửa được .
Hiện tại bỏ ra mấy trăm nghàn ,áo cưới có thể giữ lại làm kỷ niệm ,váy dạ hội về sau có cơ hội cũng còn có thể mặc .
Ở phần cúp ngực và thắt lưng váy cưới thì hơi rộng một chút ,lập tức đem đi sửa lại ,,váy dạ hội thì vừa vặn ,nhưng hơi dài ,cũng cầm đi cắt ngắn một chút ,còn mọi thứ khác thì không có vấn đề gì.
Váy cưới là màu trắng , còn váy dạ hội thì màu hồng ,trừ bỏ trang sức ra ,phụ kiện tất cả cũng đều là màu hồng ,giày da cao gót đều cao mười cm ,một đôi màu trắng, một đôi màu đỏ thẫm.
Chu Lăng cầm giày lên chậc chậc nói:
" Đi đôi này ,đứng cả ngày không đau chết mới là lạ , nhưng không mua ,thì đứng với anh sẽ không cân xứng ,anh nói xem anh cao như vậy làm cái gì ."
Ngô Ngôn vốn không phải là người hay nói lời ngon tiếng ngọt ,nhưng không biết lúc này như thế nào ,lại đột nhiên toát ra một câu:
"Em đó là chim nhỏ nép vào người ,anh rất thích em nép vào người anh như vậy."
Chu Lăng mặt oanh một chút liền đỏ, vụng chộm nhìn thoáng qua ba mẹ ,nhẹ nhàng lấy khửu tay huých anh một chút ,thấp giọng nói :
"Ba mẹ còn ở đây,nói bậy bạ gì đó."
Ngô Ngôn gãi đầu ngây ngô cười .
Đến ngày mùng mười tháng một ,một chiếc xe được trang trí đủ loại màu sắc chở cô dâu chú rể đi quanh thành phố một vòng ,rồi mới đi thẳng đến nơi tổ chức lễ cưới , lão ba lão mẹ sớm đã đứng ở ngoài cửa