Old school Swatch Watches

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Phá Tan Mối Hận Gió Xuân

Phá Tan Mối Hận Gió Xuân

Tác giả: Thẩm Thương My

Ngày cập nhật: 04:06 22/12/2015

Lượt xem: 1341245

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1245 lượt.

đánh răng cũng lẩm nhẩm hát, có lúc anh bị đánh thức không nhịn được rất tức giận, cô thì cười hì hì hôn lên mặt anh, tâm tình một ngày cứ bắt đầu như vậy.
Trong quyển sách cũ còn có bức ảnh của cô thời đại học, bởi vì tập quân sự nên phải cắt tóc ngắn, hàng mi cong vút, đôi mắt rất sáng, chiếc cằm nhỏ mà nhọn, thật không biết làm mê đảo bao thanh niên. Lúc anh có cơ hội thích hợp, lập tức tiên hạ thủ vi cường. Những năm đó để có được sự chú ý của cô đối với anh là hết sức khó khăn, anh nhiều lần đi theo cô xem phim ở rạp chiếu bóng, lần nào cũng giả vờ trùng hợp, rồi còn ép mình đi nghe môn triết học mà cô chọn cho mình, cuối cùng tại một lần vào buổi diễn tập hội diễn văn nghệ của trường, anh cố ý để mình mắc thật nhiều lỗi, thì mới lấy được sự chú ý của cô.
Bởi vì anh cũng giống như đàn ông trên đời này đều thích các cô gái tóc dài tung bay, cô liền bắt đầu để tóc dài. Ngay cả khi cô mặc những bộ quần áo bình thường nhất cũng toát lên vẻ đẹp lay động lòng người. Giờ nhớ lại thời điểm ấy, đương nhiên trong mắt người đang yêu thì người mình yêu chính là Tây Thi, tình yêu tuổi trẻ chỉ vĩnh viễn tràn đầy màu sắc lung linh trong bóng mát của nó.
Anh bi ai gấp quyển sách lại, đem cất vào trong hành lý của mình. Trong tủ quần áo chỉ còn lại vài chiếc áo sơmi lẻ loi, vẫn còn lưu lại mùi nước hoa nhẹ nhàng mà Diệp Cô Dung thường dùng, rất nhẹ mà bên lâu, đó là mùi hương thơm tự nhiên hiệu Chanel, cụ thể là tặng lúc nào anh cũng không nhớ rõ ràng.
Bỗng nhiên anh ý thức được, rất lâu rồi anh đã không quan tâm đến cô.
Trong ngăn kéo thứ ba của kệ TV có một kẹp giấy tờ, anh lấy ra xem, bên trong các hóa đơn tiền điện, nước, ga cùng với các hóa đơn phạt giao thông của anh. Bên trên là thẻ bảo hành cùng với vài đồ linh tinh, trên khay đĩa còn có một số quyển tạp chí. Trên nóc tủ lạnh trong nhà bếp còn có các tờ rơi phân phối hàng của siêu thị. Có một máy vi tính trong phòng sách, cô thường lên mạng mua sắm online, trên giá sách đại đa số là sách được cô mua online.
Có một lần hai người họ nói tới chuyện kết hôn, cô hăng hái bừng bừng cùng anh nghiên cứu tìm tòi danh sách tiệc cưới, lúc đó họ viết ra một dãy dài danh sách khách mời, sau đó không dùng đến được đặt trên giá sách, giờ cũng đã dính đầy bụi.
Anh nhìn tờ giấy đó, giống như vô cùng xa vời.
Lúc đó, là người quen hoặc không quen của họ sẽ nhân cơ hội tại tiệc cưới mà gặp nhau, hôm nay ngay cả những người đó cũng không còn liên quan tới anh và cô nữa.
Nhiếp Dịch Phàm không khống chế được cảm giác run rẩy. Dường như cho đến giờ phút này, anh mới ý thức được mình và Diệp Cô Dung đã trở thành hai người xa lạ. Hai người đã từng quen thuộc với nhau như vậy, yêu thương sâu sắc như vậy, thế nhưng từ nay về sau, anh và cô sẽ không còn được ở bên nhau nữa, cô từ một người vô cùng quen thuộc trong cuộc sống của anh đã trở thành người xa lạ.
Thật vô cùng đau lòng!
Anh quăng người vào trong ghế, ôm lấy mặt, nhưng không che nổi những giọt nước mắt rơi qua kẽ tay.
***
Cuối năm, công ty theo lệ cũ tổ chức party, nhân viên có thể mang theo bạn để tham gia. Năm vừa rồi Nhiếp Dịch Phàm đưa Diệp Cô Dung đến. Năm nay một mình anh đến nên không tránh được có người hỏi đến, ngay cả sếp lớn cũng nửa đùa nửa thật hỏi ngày kết hôn của anh. Giữa họ đương nhiên chỉ là câu hỏi thăm theo phép lịch sự, nhưng Nhiếp Dịch Phàm lại bị những câu thăm hỏi đó làm cho không tiêu, anh tìm cơ hội trốn vào toilet.
Lý Giai vẫn chăm chú theo dõi Nhiếp Dịch Phàm, thấy vậy đang định đến trước buồng vệ sinh để đợi anh, lại bị Nghiêm Thế Thông kéo lại mời rượu, là người đẹp độc thân trong bộ phận, cô rất được mọi người hoan nghênh.
***
Sự phiền não của Nhiếp Dịch Phàm cũng là phiền não của Diệp Cô Dung. Bữa tiệc tất niên cuối năm cũng tổ chức, tiệc còn chưa tan, cô lặng lẽ ra về, về nhà tắm rửa xong thì đi ngủ.
Ngày hôm sau thức dậy, cô giật rèm cửa sổ nhìn xuống, trên đường phố người đông nghịt. Tết âm lịch hàng năm vừa đến, toàn bộ thành phố đều náo nhiệt, nét mặt người nào cũng vội vã, lịch trình đầy đủ, ngay cả La Tố Tố sáng sớm rời khỏi giường tối muộn mới trở về cũng khó nói chuyện được với nhau vài câu, mấy ngày trước cô ấy đã đặt mua vé máy bay, thu dọn hành lý về nhà ăn Tết.
Lúc này người ở quê chắc đang nhàn nhã đi chơi, Diệp Cô Dung thì không cần lo lắng giá vé gì cả. Hàng ngày cô lên mạng, xem tin tức, thỉnh thoảng xem vài ba đĩa phim cũ, cố không nghĩ tới những chuyện linh tinh làm mình buồn thêm, mấy ngày trước nhận được chìa khóa nhà do Nhiếp Dịch Phàm gửi tới, cô vẫn đặt trên bàn không hề động tới.
La Tố Tố trước khi đi từng đề nghị, năm mới ăn Tết kiểu gì cũng phải đến dọn dẹp nhà cửa một chút.
Cô làm tổ trên giường dựa vào thực phẩm trong tủ lạnh sống qua ba ngày, mẹ gọi điện thoại cứ giục cô về nhà. Cô xem thấy cách ngày Tết âm lịch chỉ còn một hai ngãy nữa. Buổi chiều hôm nay liền đi tàu điện ngầm về nhà để dọn dẹp.
Cô cho rằng sẽ nhìn thấy một đống hỗn độn bên trong, nhưng thật bất ngờ chính là, bên trong nhà được quét tước d