watch sexy videos at nza-vids!

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Phu Quân, Kiềm Chế Chút!

Phu Quân, Kiềm Chế Chút!

Tác giả: Tô Hành Nhạc

Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015

Lượt xem: 134269

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/269 lượt.

êm nữ nhân khác vào phủ Hiền vương, vậy không phải sẽ náo loạn sao?
Bùi Cẩn rối rắm, như thế nào mới có thể khiến Diên Đế bỏ đi ý định vừa rồi đây? Nói cự tuyệt chỉ sợ là không thể, nhưng nếu nói ra chuyện Nhan Thế Ninh đã mang thai, chỉ sợ sau này sẽ…
Đột nhiên, một sự kiện lóe lên trong đầu Bùi Cẩn. Lời vừa rồi của Diên Đế chính là muốn hắn sinh nhiều con, như vậy, Phụ hoàng sẽ không phải là người hạ âm quỳ!
Nhận thức này khiến tâm tình đang căng thẳng của Bùi Cẩn được buông lỏng một chút, sau đó, hắn liền chuyển ánh mắt về phía hai mẹ con Mục quý phi…
Đang lúc Bùi Cẩn đang âm thầm tính toán, ngoài điện lại truyền tới tiếng cấp báo.
“Bệ hạ, chúng thần lĩnh mệnh nghênh giá, nhưng lại không hề phát hiện ra tung tích của Thập Điện hạ trên đường. Đến dãy Long Ngâm, lại phát hiện Thập Điện hạ bị người giết hại, vứt xác xuống vực sâu!”
Người cấp báo nói xong, Diên Đế cảm thấy như sét đánh giữa trời quang, “Ngươi nói cái gì?”
Thấy long nhan đại biến, người cấp báo run rẩy, “Bẩm bệ hạ, chúng thần cũng không dám xác nhận.”
“Không dám xác nhận? Một người đang tốt như vậy sao lại không thể xác nhận?” Sắc mặt Diên Đế vừa trắng vừa xanh.
“Bởi vì, bởi vì… bởi vì tứ chi những thi thể kia đều bị bẻ gãy, hơn nữa dãy Long Ngâm lại nhiều sói hoang, có, có thi thể đã bị gặm cho biến dạng hoàn toàn..”
Tứ chi không còn… Hoàn toàn biến dạng.. Diên Đế nghe thấy mấy chữ này thì run rẩy cả người, thời gian xung quanh như ngừng lại, trong đầu không ngừng hiện ra tám chữ này.
Đến khi ngọc bội và con dấu quen thuộc xuất hiện trước mặt, Diên Đế lập tức co quắp ngã ngồi xuống long ỷ.
“Bệ hạ, những thứ này được tìm thấy tại dãy Long Ngâm.”
Khuôn mặt tươi cười của Bùi Lâm hiện lên ngay trước mắt, quấn tã, bi bô tập nói, tập tễnh học đi… Từng cái từng cái hiện lên, rõ ràng như vậy, chân thật như vậy. Một người con trai ôn thuận thông tuệ như vậy sao có thể bị người tàn sát, bị sài lang gặm cắn chết không toàn thây đây? Diên Đế cảm thấy tim đau đớn như bị dao cắt, gầm thét với cả cung điện, “Là ai giết nó? Là ai giết Thái Tử của trẫm?”
“Thái Tử của trẫm! Thái Tử duy nhất của trẫm!”
Nước mắt lăn dài, Diên Đế nhớ lại lúc mình cự tuyệt không gặp Bùi Lâm, vốn tưởng rằng không bao lâu nữa Bùi Lâm sẽ trở lại nhưng lại không ngờ rằng lần này đi, lại thành sinh tử chia cách!
“Tra cho trẫm! Trẫm muốn đem kẻ đó bầm thây vạn đoạn! Bầm thây vạn đoạn!”
Cung điện hoa lệ, phiêu đãng cõi lòng tan nát phẫn nộ và tiếng gầm thét tuyệt vọng, tất cả mọi người có mặt đều biến sắc.
Mục quý phi và Thất Vương đổ mồ hôi lạnh sau lưng, bởi lúc gầm thét, Diên Đế đều nhìn bọn họ bằng ánh mắt tức giận. Đúng là bọn họ có lý do sát hại Thái Tử, nhưng chuyện này không phải do bọn họ làm! Rốt cuộc là ai? Là ai đã làm?
Bùi Cẩn cũng kinh hãi, nhưng là kinh hãi vì Diên Đế lại có tình cảm sâu sắc với Bùi Lâm như vậy. Phụ tử tình thâm, phụ tử tình thâm.. Đều là phụ thân, đối mặt với con trai, sao có thể khác nhau một trời một vực như vậy..
Trong lúc đó, một ý niệm hoang đường xuất hiện trong đầu Bùi Cẩn: Nếu như người chết là hắn, liệu Phụ hoàng có khóc không?
Nhưng rất nhanh, ý nghĩ này đã bị Bùi Cẩn tiêu diệt sạch sẽ, hắn bắt đầu cảm thấy buồn cười. Cho dù Phụ hoàng có thâm tình với Thập đệ như thế nào đi nữa, ai biết Thập đệ có lạnh nhạt với ngài hay không?
Bởi vì sự thật là không có ai giết Thái Tử, mà là Thái Tử tự giết chính mình!
Vương Phúc Niên ở bên cạnh cũng toát mồ hôi dầm dề. Mấy ngày nay Bùi Cẩn không vào cung, hắn còn chưa kịp nói bí mật kia cho Bùi Cẩn, như vậy thì ai đã giết Thái Tử?
Chẳng lẽ Cửu Vương đã biết từ trước?
Diên Đế giận dữ mà luống cuống, mọi người thức thời lập tức lui ra. Trước lúc đi, Bùi Cẩn nhận được ánh mắt của Vương Phúc Niên, hắn lập tức thả chậm cước bộ, quả nhiên không lâu sau, Vương Phúc Niên liền đi theo ra ngoài.
Ngoài điện, thủ vệ nghiêm ngặt, có nhiều tai mắt, không tiện để nói chuyện, Bùi Cẩn thấy Vương Phúc Niên liền tiến lên ra vẻ bắt chuyện, “Phụ hoàng ta sao rồi?”
Vương Phúc Niên lắc đầu, “Tức giận công tâm, vừa rồi Bệ hạ đã dùng thuốc rồi, có lẽ sẽ khá hơn một chút!”
“Vậy làm phiền Vương tổng quản chăm sóc Phụ hoàng nhiều hơn.” Bùi Cẩn nói xong liền chắp tay thi lễ.
Vương Phúc Niên vội vàng vịn lấy, “Nô tài không dám nhận!”
Trong lúc nói chuyện, Vương Phúc Niên liền chuyển tờ giấy trong tay mình vào tay Bùi Cẩn.
“Vậy bản vương liền cáo từ trước.”
Đợi đến lúc lên xe ngựa, Bùi Cẩn mới mở tờ giấy kia ra, đến khi đọc hết nội dung, ánh mắt trầm xuống.
.. “Không biết sao Thập lại biết chuyện ngày mười sáu là do ngài gây nên. Trước ngày đi nhờ ta chuyển lời, coi chừng Cửu. Đã giữ lại. Thập không thể lưu.”

Không khí trong tẩm điện của Mục quý phi cũng có chút ngưng trọng.
“Chương, Bùi Lâm là con phái người giết?” Mục quý phi nghi hoặc nhìn con trai mình, bởi lòng dạ của Bùi Chương vốn luôn độc ác, không có chuyện nào là không dám làm.
Bùi Chương vội vàng lắc đầu, “Cho dù nhi thần muốn mạng của hắn đi nữa thì cũng sẽ không ra