
Tác giả: Tô Hành Nhạc
Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015
Lượt xem: 134272
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/272 lượt.
bị lời này kích động, “Nếu không phải như vậy thì thật khó để giải thích. Ha ha, không ngờ Thập đệ của ta lại là một người như vậy, ta còn tưởng hắn cầu xin Phụ hoàng phế bỏ Thái Tử là có ý lấy lui làm tiến.. Vậy hiện tại hắn đang ở đâu, ngươi giấu hắn ở đâu rồi?”
“Tô Đạt.” Bắc Đẩu đáp, nhăn mày lại, người đâu rồi? Một lúc sau, hắn phát hiện ra có điểm không thích hợp, quay đầu nhìn lại, liền thấy Bùi Cẩn đang thích thú nhìn mình.
“Bắc Đẩu tiên sinh, ngươi muốn tìm cái gì mà đảo mắt liên tục vậy?” Bùi Cẩn trêu chọc.
Bắc Đẩu nghiêm sắc mặt, nghiêm túc nói, “Trong mắt có hạt cát, ta đang cố đẩy nó ra ngoài.”
“Phì..!!.” Bùi Cẩn phun một ngụm trà ra ngoài, nở nụ cười, nửa ngày sau mới mở miệng nói tiếp, “Ngươi tìm đồ đệ bảo bối của ngươi thổi giúp đi. Mà thôi, ngươi đừng tìm, nàng đang nghiên cứu ngũ hành bát quái với Tiểu Ất ở hậu viện, ngươi đi tìm lại… Này, này, ngươi đừng có đi nhanh như vậy, ta còn chưa nói xong đâu! Ngày mai ta tiến cung, ngươi nhớ phải chuẩn bị tốt đấy!!”
Nhìn Bắc Đẩu biến mất nhanh như một làn khói, Bùi Cẩn lắc đầu cười, mới có vài ngày mà đã như vậy, Bắc Đẩu tiên sinh phát xuân thật là hù chết người ta!
Sau khi chạy đến hậu viện, thấy Tiểu Tư ngồi sát bên cạnh Tiểu Ất, ánh mắt Bắc Đẩu liền lạnh xuống.
“Ngươi, cùng ta về phòng!” Bắc Đẩu ném lại một câu liền xoay người rời đi.
Về đến phòng, Tiểu Tư có điểm buồn bực, “Bắc Đẩu tiên sinh, ngài có chuyện gì sao?”
Bắc Đẩu trầm mặc hồi lâu, đỏ tai nói, “Trong mắt ta có hạt cát, ngươi thổi giúp ta một chút.”
Tiểu Tư: “…”
…
Miệng vết thương của Nhan Thế Ninh dần tốt lên, vừa dưỡng thương vừa dưỡng thai, các loại thuốc bổ thi nhau được bưng lên. Qua nửa tháng, khí sắc của nàng ngày một tốt lên, thân thể cũng đẫy đà thêm, sờ lên rất có cảm xúc. Có điều Bùi Cẩn cũng chỉ có thể sờ cho đỡ nghiện, bởi vì Bắc Đẩu nói, không nên sinh hoạt vợ chồng!
Nhưng kiều thê trong ngực, bảo hắn làm sao mà nhẫn nhịn đây? Vì vậy, mỗi lần hơi thân mật một chút, phía dưới của Bùi Cẩn lại lập tức biểu tình! Mà càng trêu chọc Nhan Thế Ninh, hắn càng thêm động tình, nhưng lại không thể đột phá bước cuối cùng!!! A a a, hắn nên làm cái gì bây giờ đây?
“Ái phi ~” Ban đêm, trong màn gấm, Bùi Cẩn dùng ánh mắt đầy lửa nóng nhìn Nhan Thế Ninh cầu khẩn.
Nhan Thế Ninh biết rõ ý tứ của hắn, kéo chăn lên không nói gì, nhưng gương mặt giấu trong chăn lại đỏ bừng. Bùi Cẩn muốn sờ tay của nàng, lại bị nàng tránh như tránh rắn rết.
“Ái phi ~ ~” Ánh mắt của Bùi Cẩn cực kỳ đáng thương.
“Không đồng ý!” Giọng nói của Nhan Thế Ninh truyền ra từ trong chăn.
“Một lần thôi ~ ~”
“Không cần!” Nhan Thế Ninh xoay người.
“Hừ, một chút cũng không quan tâm ta! Qua sông rút ván! Vong ân phụ nghĩa!” Bùi Cẩn bực tức nói.
Nhan Thế Ninh quay lại, thấy dáng vẻ buồn bực của hắn thì chớp chớp mắt, có chút do dự. Nàng đang định lên tiếng thì Bùi Cẩn lại quay đầu lại, tiếp tục ra vẻ đáng thương, “Ninh muội, cầu muội thương xót ta ~ ~”
Nhan Thế Ninh lập tức nằm sấp giả chết, nhớ tới tư thế này sẽ đè lên thai nhi, nàng lật người một cái, tiếp tục giả chết.
Bùi Cẩn thấy nàng cự tuyệt, hậm hực, “Đứa bé này thật đáng ghét!”
“Có ghét cũng là con của chàng!”
“Nàng nói thế là không đúng rồi, đừng quên trích máu nhận thân cũng có thể không tan vào nhau!” Bùi Cẩn oán hận nói, có điều còn chưa kịp nói hết lời đã bị đạp xuống giường.
“Đêm nay không cho phép chàng ngủ trên giường! Bùi Cẩn, chàng là tên khốn khiếp!”
Một lát sau, Bùi Cẩn khoác áo choàng bị đuổi ra khỏi phòng. Tiểu Ất canh giữ bên ngoài, thấy vẻ mặt chủ tử nhà mình bi thương thì liếc mắt nhìn Tiểu Giáp một cái, rất không hiền hậu nở nụ cười.
“Ngươi còn cười nữa ta liền tính sổ với ngươi!” Bùi Cẩn nhìn thấy, cả giận nói. Lần trước Nhan Thế Ninh bị thương, nói thế nào Tiểu Ất cũng có công bảo vệ, cũng bởi vì có hắn mà vết thương của Nhan Thế Ninh mới chưa đến mức quá nguy hiểm, hơn nữa Tiểu Ất còn ôm bắp đùi Nhan Thế Ninh cầu xin tha thứ, vì thế Bùi Cẩn cũng chỉ trừng phạt tượng trưng một chút mà thôi! Lúc này, thấy hắn dám cười trên nỗi đau khổ của người khác, Bùi Cẩn không nhịn được mà lớn tiếng đe dọa.
Tiểu Ất vừa nghe lại tưởng thật, khuôn mặt tươi cười trong nháy mắt liền biến thành bộ dáng như cha mẹ chết. Thấy chủ tử có vẻ giận dữ thật thì dè dặt lên tiếng, “Vương gia, có chuyện này tiểu nhân không biết có nên nói không.”
“Có chuyện thì mau nói.”
Tiểu Ất đảo con ngươi một vòng, nói, “Kỳ thật, cái kia, vương gia… sau khi mang thai ba tháng, cẩn thận một chút là có thể.”
“…” Hai mắt Bùi Cẩn sáng rực lên, “Thật không?”
Tiểu Ất gật đầu liên tục.
“Sao ngươi biết?” Bùi Cẩn hồ nghi.
“Tại hạ nhìn thấy trong sách của Bắc Đẩu tiên sinh. Vương gia biết rồi đấy, bây giờ tại hạ đang cố gắng rèn luyện để tiến bộ mà.” Tiểu Ất cười vừa nịnh bợ vừa thành thật.
Bùi Cẩn vừa nghe xong, lập tức dựng ngược lông mày lên, “@/#*! Bắc Đẩu ngươi lại lừa gạt lão tử!”
Lần trước là bảy ngày thành nửa tháng! Lần này lại dứt khoát là một năm!
Thấy chủ tử nhà mình hung hăng m