Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Phúc Hắc Cũng Phải Biết Cách

Tác giả: Thu Thủy Y Nhân

Ngày cập nhật: 03:26 22/12/2015

Lượt xem: 1341195

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1195 lượt.

r>“Cậu ta chính là một Trung y nửa nạc, nói cậu ta là lang băm cũng không oan ức cậu ta chút nào.”
“Chị dâu, lúc này có thể bắt được quả tang rồi, y thuật của em rất tốt có biết không.” Tiểu Ngô đẩy cửa đi vào, vừa đi vào trong không nhịn được oán giận, trong tay còn cầm một bình nước.
“Chị dâu uống thuốc đi, thầy em nói rồi, vì lý do an toàn, vẫn nên uống ba thang thuốc dưỡng thai trước. Đây là thang thứ hai.”
Diệp Vũ lập tức phòng bị nhìn anh, “Cậu tăng thêm lượng thuốc sao ?”
Tiểu Ngô vội vàng lắc đầu, “Không, em sợ chị đánh em.” Anh không muốn đến khoa chỉnh hình báo danh một chút nào. Tiểu bạch hoa Lý gia vẫn đang được trị liệu ở chỗ đó, đó là một bài học sống sờ sờ trước mặt.
Không phải còn mang tính giáo dục rất cao hay sao !
Diệp Vũ cau mày nhìn nước thuốc đen như mực, nghiêng đầu trợn mắt nhìn đồng chí Trung tá một cái, dùng nét mặt như tráng sĩ nói: “Để tỏ lòng sùng kính đối với truyền thống Trung y của đất nước chúng ta, tôi sẽ cố gắng nghiến răng nghiến cố uống hai thang, tôi tuyệt đối không thể phối hợp nhiều hơn. Thai tôi ổn lắm, không cần phải lo lắng chút nào đâu.”
Bây giờ bọn họ nhìn thấy thật sự cũng không cần phải lo lắng quá.
Một Trung tá nào đó nhìn nét mặt khổ sở của bà xã khi uống thuốc, có chút đau lòng. Anh một lòng tin tưởng rằng, nếu như có thể vợ anh thà đi đối mặt với côn đồ có vũ khí còn hơn phải uống thuốc bắc !
Đồng chí Trung tá đoán đúng, đời này Diệp Vũ sợ nhất là uống thuốc bắc, bởi vì khi còn bé cô đã bị dì Hai mình gây tổn thương quá nhiều, cũng biến thành bóng đen rồi.






Chuyện Tiêu Triệt phải nằm viện không thể lừa được Tiếu gia gia, nhưng cũng không có ai thông báo cho ba Tiêu mẹ Tiêu bên kia cả.
Đây là ý của ba Tiêu, dù sao bây giờ cũng đã qua giai đoạn nguy hiểm, vậy thì không cần thiết phải khiến họ lo lắng.
Diệp Vũ căn bản rất chống đối bệnh viện, nếu không cần thiết cô cũng không muốn đến.
Nhưng bây giờ Trung tá nào đó đang bị thương phải nằm viện, cô chỉ có thể nhắm mắt qua ngày chạy đến bệnh viện.
Cuối cùng, tiếu gia gia vung tay lên, dù sao cũng sắp đến ngày sinh, dứt khoát đến bệnh viện nằm luôn, thật sự không nhìn nổi cháu dâu ngày ngày phải đến bệnh viện chịu khổ sở.
“Các người không thể như vậy, tôi là phụ nữ có thai chứ không phải là mẫu xét nghiệm, không thể tóm lấy rồi lại thả ra.”
“Chị dâu chị đừng như vậy, chị là người mang thai bốn, theo tình hình hiện tại của chị thì chị có những chỗ tốt hơn những phụ nữ có thai khác.”
“Tôi thật sự không thích như vậy chút nào, thai bốn mà thôi…”
“Thai bốn thất sự không nhiều, hơn nữa trường hợp chị dâu vẫn còn giá trị nghiên cứu.”
“Hả ?” Còn là trường hợp đặc biệt ?
Tiểu Ngô cười hì hì: “Chị dâu, thầy hướng dẫn cũng chỉ muốn tốt cho chị, ông ấy thấy chị cũng sắp đến kì sinh nở, công tác chuẩn bị cho việc sinh nở cũng phải làm cho cẩn thận rồi.”
Diệp Vũ cũng không lên tiếng. Đúng vậy, dự tính mấy ngày nữa sẽ đến ngày sinh, vẫn là nên cầu mong vẹn toàn, coi như vì cục cưng trong bụng cô sẽ phải chịu khó nhẫn nhịn thêm một thời gian nữa.
Nhưng….
“Trừng mắt lớn như vậy làm gì ? Ngay cả dì Hai cũng không nhận ra ?”
Diệp Vũ bịt mắt, chuyên gia cũng có thể không phải là dì Hai Giang gia có được không ? Cô bị ám ảnh, bị ám ảnh.
Trung tá nào đó đang nằm trên giường bệnh chào hỏi, “Chào dì Hai.”
“Che mắt lại thì coi như dì không thấy được cháu hay sao ? Nhanh tới đây ngồi xuống cho dì. Cháu có biết dì và mẹ cháu tới đây chăm sóc cháu, tổn phí bao nhiêu sức khỏe không.”
“Không phải mẹ cháu nói còn có việc không đến được hay sao ?”
“Cho nên dì mới đến.” Dì Hai nói như đó là lẽ tự nhiên.
Vậy thì thật là không bằng Thái hậu tự mình tới đây chứ, Diệp Vũ châm chọc trong lòng.
“Dì Hai, dì xem, chuyện cháu sinh con đúng là rất đơn giản, dì không thể vứt hết bệnh nhân rồi đến đây như vậy được, bác sĩ cũng phải có tinh thần chủ nghĩa nhân đạo có được không ?”
“Nếu như cháu sinh một thì dì cũng không tới đâu, nhưng cháu sinh bốn, tình hình này đúng là không dễ gì gặp được. Nói gì đi chăng nữa dì cũng phải đến xem một chút, về sau mới có thể nói với bốn tiểu tử này, năm đó là bà dì nào đó đỡ đẻ cho cháu, lôi ra.”
Tiểu Trương và tiểu Ngô quay mặt ra cười trộm, dì Hai Giang với chị Diệp không hổ là người thân ruột thịt, cách nói chuyện cũng rất thú vị.”
“Dì Hai, cháu nhớ là dì cũng không phải bác sĩ phụ sản, dì đừng có mà từ chuyên gia biến thành chuyên gia cục gạch đấy. Chuyện này không thể đùa giỡn đâu.”
Dì Hai Giang trực tiếp đánh cho cô cháu gái một cái, “Cháu cho rằng dì là chuyên gia thừa nước đục thả câu sao ? Năm đó dì chuyển khoa là chuyển sang khoa phụ sản.”
“Cháu nhớ là dì làm ở khoa chỉnh hình mà.”
Tiểu Ngô giật nảy mình, khoa chỉnh hình, tiểu bạch hoa Lý gia còn đang ở trong khoa chỉnh hình đấy.
“Để dì xem chân của cháu rể dì một chút,” Dì Hai Giang vừa xem xét xương cốt Tiêu Triệt, vừa nói, ”Tiểu Vũ, cháu yên tâm, có dì Hai ở đây, bảo đảm xương của cậ