Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Quân Môn Sủng Hôn

Quân Môn Sủng Hôn

Tác giả: Tử Tang Phỉ Phỉ

Ngày cập nhật: 03:33 22/12/2015

Lượt xem: 1342019

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2019 lượt.

à ông nội mới quan trọng nhất, con hy vọng mọi người sẽ tôn trọng sự lựa chọn của con.” Nói xong, anh quay đầu nhìn về phía người mẹ luôn yêu thương mình: “Mẹ, em cảm thấy thế nào?”
“Mẹ, không có ý kiến, thật ra cũng rất thích! Nhiều năm như vậy, thật vất vả Dịch Khiêm Mạch mới mang được con dâu về cho mẹ, mẹ vui mừng còn không kịp nữa là!” Sợ mình nói chuyện không có uy lực, mẹ Dịch thọt cánh tay chồng mình, cười hỏi: “Ông xã, anh thấy đúng không?”
“Ừ, Tiểu Mạch của mình thích là tốt rồi, nhà họ Dịch chúng ta không cần xem kết hôn như buôn bán, bọn nhỏ hạnh phúc mới là việc lớn.”
Tư lệnh Dịch vui vẻ đáp lời, quay đầu nhìn gương mặt lúng túng của Dịch Ngưng. “Dịch Ngưng, làm cha mẹ can thiệp quá nhiều vào hạnh phúc của con cái, ngược lại sẽ tạo nên bi kịch, ba luôn sống như vậy với hai đứa con trai, làm cha mẹ tự nhiên hy vọng con cái mình được vui vẻ. Nếu đây là lựa chọn của con, thân là người lớn thì nên tôn trọng bọn trẻ!”
“…” Dịch Ngưng quay đầu, nhàn nhạt nhìn Úc Tử Ân một cái, khẽ thở dài một tiếng, nhưng vẫn không nói gì, lại ngồi xuống.
Nếu cha mẹ đều không phản đối, người làm chị như cô lại phản đối ngược lại có vẻ vượt quá giới hạn, nếu cô nói thêm gì nữa, theo tính tình của Tiểu Ngũ sợ rằng sẽ trở mặt với cô ngay lập tức, vì một người phụ nữ mà chị em trở mặt thành thù, ngược lại không đáng tí nào.
Cuối cùng, Dịch Khiêm Mạch nhìn về phía ông nội đang ngồi trang nghiêm ở vị trí cao nhất, cười như không cười nhìn ông: “Ông nội, ý của ông như thế nào?”
Ông cụ nở nụ cười yêu thương, chống gậy đứng dậy khỏi ghế salon, một người ngồi bên cạnh vội vàng đi theo đỡ ông đứng dậy, “Ông nội già rồi, không quản được chuyện của các cháu nữa rồi. Tiểu Dịch à, cháu phải tự quyết định nhé, về phần hôn lễ…”
Ông cụ quay đầu nhìn về phía người con trai đang đứng bên trái: “Tiểu Cửu, chuyện này vợ chồng các con hãy chọn ngày đi, chớ làm quá khó coi, hơn nữa không thể thua hôn lễ của lão già họ Mộ, trước đó vài ngày ông Mộ còn nhạo báng ta đến khi nào hai anh em bọn họ mới cưới vợ, hiện tại cháu ta cũng có thể mở mày mở mặt một lần! Hai người các con đừng làm cho người ta mất mặt đó!”
“Phải…” Tư lệnh Dịch nhìn ông cụ càng già tánh tình càng trở nên trẻ con, nhàn nhạt đáp một tiếng, quay đầu nhìn về phía người con trai bảo bối đang cười tươi, bất đắc dĩ lắc đầu.






Boss lớn phía sau màn!
Chân trước của ông cụ mới vừa bước đi, mấy người con cháu đứng xem náo nhiệt đột nhiên ồn ào lên, những người cháu vô cùng ăn ý kêu lên: "Chúc mừng chú nhỏ, chúc mừng chú nhỏ!"
Vừa dứt lời, những người cháu họ ngoại cũng hô lên: "Chúc mừng cậu nhỏ, chúc mừng cậu nhỏ!"
Một hai làm ầm ĩ khiến Úc Tử Ân đỏ mặt lúng túng nhìn Dịch Khiêm Mạch một cái, rồi trốn vào trong ngực anh, lơ đãng liếc thấy bóng người đứng an tĩnh ở cửa, cô hơi sững sờ, tiếp theo là nở nụ cười nhạt với anh, giống như thoải mái, giống như không để ý gì.
Phía sau đám người ồn ào, một bóng người lười biếng đứng ở cửa cầu thang, nhàn nhạt lên tiếng: "Tiểu Ngũ."
Nghe được giọng nói kia, Dịch Khiêm Mạch ôm người trong ngực xoay lại, ngước mắt nhìn về phía người đi tới, lễ phép mở miệng: "Anh, đây là bạn gái em, bây giờ là vị hôn thê, Úc Tử Ân. Ân Ân, đây là anh tư của anh."
Liếc nhìn bóng dáng đang đi lên lầu, Úc Tử Ân nâng lên nụ cười yếu ớt nhìn người mẹ chồng trước mắt, từ nhỏ cô đã không có mẹ, có người mẹ chồng như thế này thật là tốt, cái loại thân thiết nói không ra đó làm cho cô không nhịn được mà muốn cùng bà nói chuyện vài câu
Trong thư phòng yên tĩnh tràn ngập mùi thơm, ngồi ở trên ghế làm việc, Dịch Cẩn Uyên ngước mắt nhìn về phía bóng dáng đang ngồi xuống phía đối diện mình, lấy một tài liệu từ trong ngăn bàn ra, đưa tới, "Em tự mình xem kỹ một chút đi!"
"Cái gì?" Dịch Khiêm Mạch khẽ vặn lông mày, mở tài liệu ra nhìn một chút, chợt ngẩng đầu, "Anh, anh điều tra cô ấy?!"
"Khẩn trương cái gì, nhìn bộ dáng em bao che cho người ta kia!" Khẽ cười một tiếng, Dịch Cẩn Uyên miễn cưỡng tựa lưng vào ghế ngồi, ánh mắt thâm thúy rơi vào gương mặt của Dịch Khiêm Mạch, "Tiểu Ngũ, chắc hẳn em cũng nên rõ thân phận của cô ấy, có một số việc nên cần thời gian mới hoàn thành, nếu không về sau sẽ xảy ra chuyện, lúc đó em có hối hận cũng không kịp."
"Em hiểu." Hiểu ý trong lời nói của anh, Dịch Khiêm Mạch khép tài liệu trong tay lại, khẽ cúi đầu, hình như là đang suy nghĩ gì, một lúc lâu mới mở miệng: "Anh đã từng nói với bọn họ rồi, kết hôn có nghĩa là buông tha tất cả, hay làm cho cô rời đi. Anh không thể nào để cho vợ của mình thi hành nhiệm vụ nguy hiểm như thế được."
"Em đã hiểu rõ, vậy thì rất dễ xử lý, phương diện kia, có thể không dính thì không cần dính, suy nghĩ một chút về người sắp đến đã có gia đình rồi, muốn bận tâm gì đó cũng rất nhiều, quốc gia không thiếu các người tài, em cũng nên phân biệt được nặng nhẹ."
"Em hiểu, chuyện này em sẽ xử lý!" Dịch Khiêm Mạch gật đầu một cái, từ trên ghế đứng dậy, không nói thêm gì nữa, xoay người