
Tình Yêu Kiên Cường Hơn Cái Chết
Tác giả: Tử Tang Phỉ Phỉ
Ngày cập nhật: 03:33 22/12/2015
Lượt xem: 1342014
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2014 lượt.
đến, là anh đang bảo vệ cô!
Cọ người đứng dậy, cô lật người đứng lên trên thảm lông mềm mại, cách một khoảng cách, nhìn anh. Trên mặt, ngoài kinh ngạc còn có chẳng thể tin, hơn nữa là khó có thể tiếp nhận.
“Tại sao… Tại sao có anh!” Cô lắc đầu một cái, một lát cũng không tiếp thu nổi tin tức này.
“Ân Ân, khi mới bắt đầu, anh cũng không ngờ chúng ta sẽ đi đến đây, càng không có nghĩ tới em chính là người anh tìm nhiều năm như vậy, anh vẫn cho là người kia là Lâm Tiểu Uyển, sau mới biết không phải, là em!”
Khẽ thở dài một cái, anh đau lòng nhìn cô, lúc này mới đem đầu đuôi ngọn nguồn câu chuyện kể lại cho cô.
Anh là lính
Từng nghe anh nói đến chuyện xảy ra năm năm trước, lúc này cô mới ý thức được có một số việc thật không đơn giản như cô nghĩ. Những chuyện xảy ra không quá khứ, anh luôn duy trì giúp cô, thậm chí từng để cho cô tự mình thi hành nhiệm vụ, phần lớn cũng chỉ làm chủ thu gom tin tức, mặc dù thỉnh thoảng cũng có vài nhiệm vụ nguy hiểm, nhưng bên cạnh cô chắc chắn sẽ có người cứu cô lúc nguy cấp.
Làm thế nào cũng không ngờ đến, anh chính là cấp trên trực tiếp của cô!
"Thật ra thì anh vẫn luôn phản đối việc phụ nữ làm nghề này, từng giây từng phút đều có nguy hiểm tánh mạng, nhất là khi chúng ta phải giao dịch với ma túy, dưới sự thúc giục của lợi ích kết xù, có vài người vì tiền mà không cần đến tính mạng mình. Từ khi em ly hôn, trong đầu anh liền có suy nghĩ muốn đi cùng em, cho nên một mực suy tính để cho em rời khỏi chỗ đó, mặc dù cũng là đóng góp cho đất nước, nhưng mà anh lại không muốn cầm tính mạng của em đi đánh đổi. Anh là người lính, nhưng em thì không phải, có anh, anh sẽ gánh trách nhiệm đó."
"Anh là người lính?" Đối với anh, cô vẫn cho rằng anh chỉ là một người kinh doanh nho nhã, lịch sự; lại không nghĩ rằng sau lưng anh lại có thân phận thần bí như thế, thậm chí vượt quá tưởng tượng của cô!
"Ừm!" Gật đầu một cái, Dịch Khiêm Mạch từ trên giường đứng dậy, dắt tay của cô dẫn cô đến thư phòng của anh, "Lúc anh đi bộ đội, là một người lính trong chi đội lính đặc chủng, phụ trách duy trì an ninh của vùng biên giới, sau lại xảy ra một chuyện, anh chuyển từ quân đội đến thành phố C để phát triển, từ đó bước vào giới kinh doanh, nhưng mà trách nhiệm anh gách vác trên người không thể buông xuống, vẫn đảm nhiệm việc tình báo và truy tìm những tội phạm truy nã. Anh gầy dựng tập đòan QM một phần tiền bạc chính là đưa vào hạng mục này."
"Cho nên tập đoàn QM chính là chuyên nghiên cứu về lĩnh vực này?" Mấy ngày nay cô ở công ty thấy mặc dù những thông tin phát triển của công ty rất mỏng, nhưng trên thực tế những hoạt động mà công ty đưa cho cô thì cô hiểu không nhiều, có chút thuật ngữ chuyên nghiệp hóa về triển khai hoạt động, khiến cô căn bản như rơi vào sương mù.
"Ừ, có thể nói là như vậy, QM liên quan nhiều về phương diện này, cho nên vẫn luôn do anh trấn giữ, Thụy Nhĩ và các bất động sản khác của công ty trước khi Lam Mộ Duy trở về là do người khác quản lý, mỗi năm anh chỉ xuất hiện một lần vào hội nghị thường niên. Hội nghị ba tháng một lần do CEO chủ trì, những việc lớn nhỏ khác anh đều trao quyền cho cấp dưới quản lý."
"Hoá ra là như vậy . . . . . . Nhưng QM làm nghiên cứu khoa học đó, thì việc em bên cạnh anh, chẳng lẽ anh muốn em học về những thứ nghiên cứu khoa học kia? Ngay cả ánh sáng là cái gì em còn không biết" Vừa nghĩ tới việc muốn cô làm quen với những thông số tinh vi kia, cô có chút nhức đầu, ban đầu đầu cô nóng lòng lựa chọn bên cạnh anh, thật có chút tự chuốc lấy đau khổ.
"Anh cũng không muốn để em học những thứ cao thâm huyền ảo kia, em ở bên cạnh anh chỉ cần giúp anh đối phó với khác hàng là được, học đàm phán thành thao và kỹ năng nói chuyện là đủ rồi. Thân là người quyết định, không nhất định sẽ phải hiểu biết rõ tất cả thao tác, nhưng em phải hiểu rõ mọi công việc đó như thế nào, em phải có năng lực quyết đoán để tự khống chế và giải quyết công việc." Quay đầu đi, anh nhìn bộ dáng không hiểu gì của cô, khẽ thở dài một cái, "Chuyện này không vội, về sau sẽ chầm chậm dạy em, chúng ta có nhiều thời gian."
Suy nghĩ một chút, anh làm như nghĩ đến vấn đề quan trọng, vẻ mặt thành thật nhìn cô: "Chờ ba mẹ anh tìm ngày tốt để định ngày kết hôn, chúng ta liền kết hôn đi! Về phần lễ phục trong hôn lễ, em muốn tự mình thiết kế hay mời người thiết kế từ nước ngoài về thiết kế?"
"Em đã là nhà thiết kế rồi, áo cưới trong tiệc kết hôn đương nhiên em muốn tự mình thiết kế, người ta cũng sẽ giúp anh chuẩn bị xong!” vừa nghĩ tới bọn họ sắp trở thành vợ chồng, trong lòng của cô khó nén được niềm vui và mong đợi chưa từng có.
“Vậy thì tốt, bây giờ em bắt đầu chuẩn bị là vừa, cần hỗ trợ, cứ nói với anh, không cần khách khí, biết không?” Anh giơ tay, dịu dàng mơn trớn trên gương mặt cô, giống như là đối đãi với vật bảo hiếm thấy.
“Dĩ nhiên, đến lúc đó còn phải nhờ anh làm người mẫu thử quần áo!” Hơi nghiêng người, cô cúi đầu chống lên ngực anh, mặt mày hiện lên tâm tư