Pair of Vintage Old School Fru

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Quân Môn Sủng Hôn

Quân Môn Sủng Hôn

Tác giả: Tử Tang Phỉ Phỉ

Ngày cập nhật: 03:33 22/12/2015

Lượt xem: 1342013

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/2013 lượt.

của một cô gái nhỏ, hạnh phúc kiều mỵ mà mê người.
“Ừ, đi nghỉ trưa đi, buổi tối dẫn em đi ăn những món em thích.” Nói xong, anh ôm cô đứng dậy, mang cô ra khỏi thư phòng.
Mang cô vào phòng ngủ của mình, khi ngồi lên giường mềm mại, Úc Tử Ân mới ý thức được đây không phải là căn phòng trước kia mình dùng, không khỏi sững sốt.
“Đừng khẩn trương, em không muốn làm cái gì, sẽ không làm cái đó, cũng muốn danh chánh ngôn thuận. Ngủ đi, anh cũng cần nghỉ ngơi một lát.” Nói xong, anh ôm cô tựa vào gối, giọng nói dịu dàng từ đỉnh đầu truyền đến: “Chỉ là muốn ôm em mà thôi…”
Ân tình tựa vào trong ngực anh, trong không gian đều là hơi thở thơm mát của anh, bên tai loáng thoáng còn có thể nghe được tiếng tim của anh, cô đột nhiên cảm thấy hết sức an tâm.
Có lẽ cho tới nay, điều cô muốn chỉ là vòng tay ấm áp này mà thôi.
Ăn cơm tối xong đưa Úc Tử Ân trở về biệt thự, Dịch Khiêm Mạch cũng không có ở lại thêm, mặc dù rất muốn ở chỗ này cả buổi tối. Nhưng anh biết, mấy người lớn trong nhà, khẳng định vẫn còn đang ở nhà đợi anh về để hội thẩm, cho nên tối hôm nay anh không thể không trở về.
Quả nhiên, anh mới vừa bước vào phòng khách một cái liền thấy trong phòng khách đông đảo người ngồi đợi, buổi sáng có Ân Ân ở đây, có mấy lời bọn họ sẽ không nói trước mặt cô, hôm nay cô không có ở đây, sợ rằng tất cả đều muốn nói với anh!
Khẽ cười một tiếng, anh đổi giày đi vào phòng khách, như không có chuyện gì xảy ra ngồi xuống bên cạnh mẹ Dịch, nghiêng đầu liếc nhìn mấy người anh chị, cuối cùng mới đem tầm mắc nhìn đến ông nội và mẹ không chút để ý hỏi: “Mọi người đặc biệt hài lòng với đứa con dâu mà con trai mẹ mang về không? Không cần nói những lời gạt người, nơi đây không có người ngoài.”
“Cái gì lời nói qua loa, mẹ không có nói là đứa con dâu hôm nay con mang về mẹ không hài lòng mà, bây giờ mẹ hận không được để con kết hôn sớm một chút, sớm một chút để cho mẹ có cháu trai ẵm bồng, nhiều năm như vậy con thật vất vả mới chịu mang vợ về, hơn nữa còn là một cô gái xinh xắn biết nghe lời như thế, mẹ còn có cái gì không hài lòng, huống chi người là con chọn, về sau cũng sẽ sống qua ngày với con, chính con cảm thấy hạnh phúc là tốt rồi, mẹ sẽ không bắt bẻ con dâu. Coi như cô đã cưới hai lần rồi, mẹ cũng có cái khả năng ngăn chặn những lời đồn đãi nhảm, con cũng chớ xem thường mẹ!”
“Mẹ, con nào dám xem thường mẹ, lúc mang Ân Ân trở về, trong lòng con cũng không để ý nhiều, chỉ sợ mẹ không thích!”
“Chuyện như vậy không phải là mẹ có thích hay không, con thích thì mẹ cũng sẽ thích, mẹ rất tin tưởng vào ánh mắt của con, đúng không ông xã?!” Quay đầu, mẹ Dịch liếc nhìn chồng mình, sau khi lấy được cái gật đầu của ông, vỗ nhẹ vào mặt của con trai bảo bối: “Tiểu Dịch, mẹ và cha con đã thương lượng cả một buổi trưa rồi, ngày kết hôn của các con nên vào tháng sau, ngày Quốc Khánh tất cả mọi người nghỉ, nhiều người sẽ náo nhiệt hơn một chút. Không phải ông nội đã nói là phải hơn nhà họ Mộ rồi sao, cho nên phải tìm chút thời gian chuẩn bị một chút, không thể quá gấp rút.”
“Được, con nghe mẹ.” Gật đầu một cái, Dịch Khiêm Mạch an tĩnh đồng ý.
Suy nghĩ một chút, mẹ Dịch tiếp tục nói: “Vậy con rút ra chút thời gian mời ba của Ân Ân ra ngoài ăn cơm, hoặc là chúng ta bay đến thành phố C, để gặp ông ấy, thương lượng một chút về hôn sự, còn có bà ngoại của Ân Ân, cũng phải đi chào hỏi một tiếng, không thể là mất mặt nhà họ Dịch.”
“Được, khi về con sẽ nói với chú ấy một tiếng, đến lúc đó sẽ hẹn thời gian.”
“Ừ, Ân Ân là nhà thiết kế, quần áo mặc trong lễ cưới nên do chính mình thiết kế thì tốt hơn, mẹ sẽ không nhúng tay vào, chuyện hôn lễ còn thừa lại, mẹ sẽ tìm mọi người giúp, hai người các con chỉ cần an tâm đợi đến ngày kết hôn là tốt rồi!”
“Được, cám ơn mẹ!”
“Hai mẹ con có gì phải cám ơn, mẹ vẫn chờ hai đứa con sinh cháu đích tôn cho mẹ!”
Dịch Khiêm Mạch khẽ cười, không nhịn được nhạo báng: “Nếu là cháu gái thì thế nào?”






Cẩn thận
"Cháu gái thì mẹ vẫn thích, mẹ không có con gái, nên cũng sẽ thương cháu gái! Con có biết không, mấy ngày trước ba con đi câu cá với Bác Mộ, hai bảo bối của ông cũng ở đấy, ba con ôm con của người ta mà không chịu buông ra! Hai đứa trẻ của nhà họ Mộ quả nhiên rất đáng yêu, khó trách ngươi bác Mộ lại cưng chiều như vậy, mẹ nhìn cũng thích !"
Ngồi một bên cũng bị đâm, mặt mũi tư lệnh Dịch có chút không nhịn được, lúng túng trợn mắt nhìn vợ mình một cái: "Phu nhân, lúc đi ai hận đến độ không thể ngoắt cháu người ta mang về nhà? !"
Rõ ràng trong nhà có hai đứa con trai, đến bây giờ lại chẳng có một đứa cháu để ôm, bọn họ làm cha làm mẹ đúng thật là có chút khổ tâm!
"Haizzz, rõ ràng chính ông ôm mãi không chịu buông tha, thế mà còn dám đổ thừa. . . . . ."
". . . . . ." Nhìn quanh năm suốt tháng ba mẹ vì việc lớn, việc nhỏ mà tranh chấp, Dịch Khiêm Mạch bất đắc dĩ cười cười, "Ba mẹ, các người đừng cãi cọ, con và Ân Ân cố gắng một chút, để hai người sớm có cháu bồng?!"
"Ý của cậu cháu