Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Quân Môn Sủng Hôn

Quân Môn Sủng Hôn

Tác giả: Tử Tang Phỉ Phỉ

Ngày cập nhật: 03:33 22/12/2015

Lượt xem: 1341952

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1952 lượt.

hật sâu, anh khống chế tâm tình của mình, lạnh lùng phân phó nói: "Thông báo cận vệ tới đây xử lý, đừng làm cho cô ta chết!"
"Không có giết chết được Úc Tử Ân thật là đáng tiếc, nếu không anh sẽ cùng với tôi chịu đựng đau khổ! Dịch Khiêm Mạch, anh điên rồi...." Bị Tiểu Toa lôi đi, Lâm Tiểu Uyển giống như bất chấp mọi giá, lớn tiếng nhìn về phía Dịch Khiêm Mạch trên mặt dữ tợn là tiếng cười điên cuồng.
"Thật sao? Còn ác hơn đấy!" Quay đầu, anh nhìn Tiểu Toa trầm giọng mở miệng: "Đưa cô ta đến hắc lao đi, để cho cô ta nếm thử một chút vị sống không bằng chết!"
Quay đầu, anh khẽ hừ lạnh một tiếng, gương mặt anh tuấn dịu dàng xuất hiện một tia rét lạnh: "Cô yên tâm, cô sẽ không để cho cô chết đâu, cái tôi muốn là để cho cô sống không bằng chết!"
Quay lưng lại, anh không muốn nhìn người phụ nữ có khuôn mặt xấu xí và dữ tợn đang điên cuồng kia nữa: "Đem hết tất cả lời nói của tôi truyền đạt một cách chi tiết cho cận vệ!"
"Dạ!" Gật đầu một cái, Tiểu Toa lôi Lâm Tiểu uyển đang điên cuồng cười kia nhét vào trong xe, hình như là biết mình không có hi vọng, Lâm Tiểu Uyển lớn tiếng cười, mặt điên cuồng mà dữ tợn thấy thế nào cũng rợn cả tóc gáy!
"Dịch Khiêm Mạch....tôi nguyền rủa anh! Nguyền rủa các người cả đời này không chiếm được hạnh phúc!" Điên cuồng gào thét, nhưng âm thanh cuối cùng đã biến mất sau cửa xe.
Văn Viên cẩn thận xử lý vết thương, Dịch Khiêm Mạch đứng ở một bên nhìn mà tâm đau nhói.
"Có đay hay không?" Dịch Khiêm Mạch nắm tay Úc Tử Ân, dịu dàng hỏi.
"Không đau, đánh thuốc mê rồi." Quay đầu lại, cô thật sự không có dũng khí nhìn vết thương dữ tợn này, có chút kinh khủng.
"Thật xin lỗi, chuyện này là sơ sót của anh, anh không có đề phòng đến việc Lâm Tiểu Uyển sẽ ra tay một lần nữa." Anh cho là khi Lâm Toàn Minh mang theo khoản tiền rời khỏi thành phố C, từ đó biến mất khỏi tầm mắt của bọn họ, lại không nghĩ rằng Lâm Tiểu Uyển cả gan muốn chơi một bàn cuối, tốt xấu gì cũng đều chết chung.
"Không có việc gì, anh đừng tự trách, chuyện này không phải trách nhiệm của anh, hơn nữa đây cũng không phải là vết thương lớn, chính là vết thương trên cánh tay, thời điểm chúng ta kết hôn mặc áo cưới thì có hơi khó coi, nên khi trở về em sẽ sửa áo cưới lại...."






Trên cánh tay có một vết thương lớn như thế, sợ rằng áo cưới lộ vai của cô phải đổi thành áo cưới có tay rồi, nếu không thật đúng là không giấu được vết thương.
"Không sao, mặc kệ như thế nào, em đều là cô dâu xinh đẹp của anh." Khẽ cười, anh quay đầu nhìn về phía Vân Khâm đang chạy vội vàng, "Mua cho tôi hai vé máy bay về thủ đô vào ngày mai, chúng tôi sẽ về Bắc Kinh."
"Ngày mai trở về? Không phải nói không vội sao?" Nghe được anh nói như thế, Úc Tử Ân ngẩn người.
"Nơi này không an toàn, trước tiên anh sẽ phải đưa em về Bắc Kinh."
"Thế nhưng trong nhà em còn rất nhiều đồ phải thu dọn, hơn nữa còn chưa thu dọn sau phòng thiết kế, lễ phục cũng chưa cắt xong! Bây giờ mà trở về, em sợ rằng mình sẽ gặp rất nhiều phiền toái, nếu không để lại mấy ngày nữa đi! Hoặc là chờ chúng ta kết hôn xong thì trở về!"
Mình vì bản thân mà thiết kế bộ quần áo này, mặc dù hơi gợi cảm một chút, nhưng đây cũng là tác phẩm ưng ý nhất cuộc đời cô, đời này cứ hy vọng được một lần hạnh phúc khi lấy chồng, cô không muốn đối đãi với nó qua loa.
"Đúng vậy, anh ấy sẽ không nói gì với cậu, nhưng mà tớ có thể đảm bảo, hôn lễ vừa kết thúc, cậu sẽ bị anh ta bắt lên giường ăn sạch sành sanh!" Thẩm Bùi Bùi cười, đưa vẻ mặt mập mờ đến gần, "Cô, bộ áo cưới mà thiết kế thành ra thế này, sẽ không phải đang muốn hao tổn tâm tư người khác đó chứ?"
Sau lưng và trước ngực đều là thiết kế cổ chữ V, quả thực là dễ dàng đem quần áo của đàn ông xé nát, vừa nghĩ đến đêm tân hôn, chậc chậc, cuộc chiến này có vẻ rất kịch liệt!
Mặt Úc Tử Ân đỏ lên, lông mày vặn thành một đường, "Nhưng tớ lại không nghĩ như thế, chính là khó có được cơ hội anh nói không đồng ý, bỏ qua có thể là tiếc cả đời!"
"Đúng vậy, bỏ lỡ quả thật đáng tiếc, chỉ là, hậu quả này cậu phải tự mình đảm nhiệm! Tránh cho ngày mai không rời giường được nhé!"
". . . . . ." Cũng không biết mấy tên kia là có ý lo cho cô hay đến đến đây để giễu cợt người đang rất lo lắng như cô. Thế mà còn nhạo báng vậy, cô biết phản bác như thế nào, càng nói càng thái quá, quay đầu nhìn mình đang có chút lúng túng.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Thẩm Bùi Bùi xoay người đi mở cửa, thấy anh chú rễ đến, khẽ sửng sốt một chút.
Đứng ở cửa bên, Dịch Cẩn Uyên cũng không có đi vào, mà lễ phép giơ ngón tay lên chỉ về thời gian trên đồng hồ, "Đã đến lúc rồi, chuẩn bị một chút thì xuống dưới nhé!"
"Được!" Khẽ gật đầu, Úc Tử Ân nhận lấy hoa cô dâu do Sở Tiểu Ninh đưa tới, quay đầu nhìn mình trong gương một chút, không xác định mà đặt câu hỏi thăm dò Thẩm Bùi Bùi: "Có OK không?"
"Rất tốt, chúng ta đi xuống thôi!" Cô dâu mặc áo cưới xinh đẹp, đợi lát nữa ra sân sợ rằng sẽ đem chú rễ kích động đến chết, chỉ là vậy cũng là một lần


XtGem Forum catalog