Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Tác giả: Mặc Bảo Phi Bảo

Ngày cập nhật: 03:36 22/12/2015

Lượt xem: 134798

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/798 lượt.

gia cầm.”
Wwwwk: “Ta kháo….. quên mất.”
Cố Thanh ngồi nghe, cứ như nghe kịch truyền thanh, trong đầu nháy mắt phác họa ra hai nam nhân căm tức nhìn Đàu Bài, hối hận đã ăn thịt….. còn một người…. ừ, Đầu Bài đại nhân đang buồn ngủ hâm nóng tôm…..
“Ta nói, ba nam nhân các ngươi thật quá đáng a,” Đậu Đậu Bã Đậu kháng nghị, “Có ba nữ nhân và hai nam nhân còn chưa ăn cơm nè……”
“Vậy có gì quá đáng đâu,” Tuyệt Mỹ tới gần mic, nhắc Bã Đậu, “Đầu Bài khi đói, rất đáng sợ đó a…… Để hắn ăn xong rồi chơi tiếp, ngoan.”
Đậu Đậu Bã Đậu hừ hai tiếng: “Được rồi……” Cô ấy dừng vài giây, bỗng kích động, “Thanh Thanh, Thanh Thanh, Đầu Bài Đàu Bài, Tuyệt Mỹ Tuyệt Mỹ, Phong Nhã Phong Nhã, weibo weibo……”
Nói chuyện cũng không hoàn chỉnh rồi.
Bất quá cô ấy kích động như thế, mọi người đều kích động.
Có thể khiến Đậu Đậu Bã Đậu kích động, tuyệt đối trừ bát quái chỉ có bát quái.
Mọi người cơ hồ làm cùng một động tác, cầm điện thoại, mở weibo.
Trong nháy mắt Cố Thanh mở trang web ra, suýt đứng máy.
Số lượng @ kinh người.
Lần này cô thông minh rồi, lập tức chuyển đến weibo của Đàu Bài……
Có một người viết một câu post khá phổ biến:
“Nếu @Thương Thanh Từ @Tuyệt Mỹ Sát Ý @Wwwwk chịu chuyển phát weibo này, ta sẵn lòng gửi cho mỗi người weibo lưu tin phía dưới bưu thiếp từ Nhật Bản! Nếu đại bổn mệnh @Thương Thanh Từ chịu chuyển phát! Cũng tự bộc lộ thanh âm mình yêu nhất! Ta nguyện ý tặng cho mỗi người có weibo lưu tin phía dưới, một hộp chocolate thật ngon!!!”
Thời gian đăng là 3p trước…
Theo lý thì… ba người bị @ ở trong phòng ăn lẩu, không có khả năng có người để ý.
Nhưng……..
Thương Thanh Từ thế mà……. thật sự…….. dùng điện thoại trả lời: Tốn kém rồi. @Thanh Thanh Mạn






Cố Thanh lập tức nóng hầm hập, thật sự nóng hầm hập……
Máy tính, đã bị weibo điên cuồng chuyển phát là đứng máy………
Tất cả thanh âm đều biến mất.
Cô chầm chậm thở hai hơi, vội khởi động lại máy.
Nhưng vừa nhất nút cưỡng chế khởi động lại, ba mẹ đã trở về. “Thanh Thanh, con nhanh đi giúp anh họ đi, hắn trễ giờ xem mắt rồi. Mẹ và ba con ăn cơm xong sẽ tới siêu thị để con về ăn cơm.
Huống chi, Đầu Bài chỉ nói là thích chất giọng thôi mà………..
Cố Thanh tận lực hạ nhiệt cho bản thân, từng bước đi xuống lầu, cuối cùng nghĩ, xét thấy Đầu Bài tâng bốc mình như vậy, cần cảm tạ một chút, dù sao được Đầu Bài đề cử như thế còn hơn cô hát cover 1000 bài.
Trước khi mở khóa xe đạp, cô gửi cho Đầu Bài một tin trên wechat: Cám ơn đại nhân ưu ái như thế………
Tra chìa vào ổ khóa, mở khóa.
Đầu Bài đã gửi tin trả lời, tin thoại: “Đừng khách sao. Anh đang ăn cơm, không tiện đánh chữ, dùng tin thoại?”
Cô trả lời: “Được. Vừa rồi máy tính của em đột nhiên đứng máy, nên bị off khỏi phòng, ừm…. bây giờ có việc gấp nên phải ra ngoài. Thật ngại quá, Thương Thanh Từ đại nhân.
“Được.” Giọng của hắn thật thản nhiên.
Lúc này Cố Thanh mới leo lên xe, đạp tới nửa đường, nghe thấy di động lại vang.
Lấy ra liếc qua, Đàu Bài?
Cô sợ nguy hiểm, chân lập tức dừng ở ven vỉa hè của người đi bộ, dừng rồi, lấy di động ra.
Thương Thanh Từ lại gửi đến một tin thoại: “Cho nên……. em hẳn là lại thiếu anh mấy bài hát?”
……………
……… Hình như là vậy………
Nếu người ta thích nghe mình hát…. Kỳ thật cũng không có gì để rụt rè, dù sao bình thường cũng hay hoạt động trên kênh yy, ca hát cũng sớm quen rồi. Huống chi Thương Thanh Từ thực sự đối với mình……. ừm, rất tốt.
Cô đáp ứng: “Được, không thành vấn đề. Nếu đại nhân không nghe chán thì lúc nào tìm em cũng được.”
Thương Thanh Từ hình như nghe ra thanh âm trên đường: “Đang trên đường?”
Cố Thanh: “Vâng, đang đạp xe.”
“Được, không nói nữa.” Thương Thanh Từ chậm rãi ăn đồ, thanh âm có chút không rõ lắm, “Chú ý an toàn.”
Đầu Bài đại nhân thật săn sóc………
Cố Thanh khẽ thở dài: “Được, tạm biệt đại nhân.”
Bỏ điện thoại vào túi, cô nhịn không được cảm khái, Đầu Bài ngay cả thanh âm lúc đang ăn cũng mê người như vậy……..
Cô bình tĩnh lại, khi tiếp tục đạp xe, bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề thực nghiêm trọng.
Đầu Bài đúng là còn đang ăn cơm…… Nhưng là cùng Tuyệt Mỹ, Wwwwk cùng nhau ăn. Nên đối thoại giữa cô và Đàu Bài, tất cả đều bị Tuyệt Mỹ và Wwwwk cẩn thận nghe hết, không sót chút gì.
Tuy chẳng nói gì, cô vẫn……. đỏ mặt.
Cố Thanh chốc chốc thì nghĩ đến mình bị chuyển phát weibo, khi thì cân nhắc cân nhắc những lời đối thoại vừa rồi với Đầu Bài bị người nghe được có gì không ổn……. Cứ thế suy xét tới suy xét lui, lằng nhằng lê lết đạp xe, tới được siêu thị, anh họ đã chờ đến đỏ mắt rồi.
Nhìn cô khóa xe, vào cửa, lập tức từ sau quầy chạy ra, ai oán nhìn cô: “Hảo muội muội của anh, em còn trễ thêm chút nữa, anh sẽ bị huynh đệ mắng chết.”
“Em chỉ biết, anh khẳng định không phải đi xem mắt.” Cố Thanh đi ra sau quầy, “Kiếm Tam chứ gì?”
Anh họ vừa thở dài vừa chạy ra, mở xe đạp liền chạy như điên.
Thời gian cơm chiều, cô chỉ canh cỡ một tiếng là đủ, cũng một tiếng nhàn nhã nhất.
Trong siê


XtGem Forum catalog