
Tác giả: An Tư Nguyên
Ngày cập nhật: 03:55 22/12/2015
Lượt xem: 1341189
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1189 lượt.
t về đêm, có phải kém rất nhiều hay không?
Tất cả thấp thỏm của cô rốt cuộc chấm dứt sau khi liên lạc với Lâm Cẩm.
"Chuyện có chút phức tạp, chúng ta gặp mặt nói chuyện."
Trong điện thoại, tiểu Cẩm nói như vậy.
Ngay khi ước định phòng ăn chạm mặt xong, anh thế nhưng lại ngồi ở đằng kia một hồi lâu cũng không thể biệt xuất một câu nói.
"Nói chuyện với anh đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Anh ấy đang tránh tôi sao?" Gia Duyệt không nhịn được rống lên.
Như vậy để xuống tư thái dây dưa một người, thậm chí càng dính líu đến bạn bè quanh thân anh, đối với Thường Gia Duyệt vẫn là lần đầu tiên.
Rất mất thể diện phải không? Nhưng đối với cô hiện tại mà nói, hoàn toàn không có dư thừa ý định đi băn khoăn có thể quá thấp kém hay không.
Cô chỉ muốn một đáp án.
"Ừ, người hiện tại cậu ấy không muốn gặp nhất, đúng là cô. Cho nên, cô chính là tạm thời cho cậu ấy chút không gian."
". . . . . ." Lâm Cẩm trả lời hung hăng Thường Gia Duyệt rơi từ trên mây xuống.
Mặc kệ lúc trước chuẩn bị bao nhiêu tâm tư, chính ta nghe thấy, cô còn là xụi lơ dựa vào ghế sofa, mím môi, hồi lâu đều nói không ra lời.
"Trước nghe tôi nói hết lời, chuyện không phải như cô nghĩ. Cậu ấy tránh cô là bởi vì. . . . . . Bởi vì mấy ngày trước tôi nhận được tin tức, có người tung mẩu tin tức cho bạn bè tòa soạn. Cũng may bên kia có quan hệ không tệ với tôi, cho nên không có đăng. Nhưng rất rõ ràng, người yêu sách không phải không biết quan hệ nhà kia tạp chí cùng tôi, tôi hoài nghi hành động này chỉ là cảnh cáo, còn sẽ có tiếp sau."
"Tin mới gì?" Gia Duyệt cau mày, tạm thời không thể nghĩ tới đây cùng Thẩm Phi tránh cô có quan hệ gì, nhưng từ nét mặt của Lâm Cẩm, đây không phải là tin tức bình thường.
"Nói Thẩm Phi đã từng có bệnh lây qua đường sinh dục."
"Làm sao có thể? !" Cô mất khống chế kêu to, rước lấy không ít ghé mắt, mới đè thấp giọng nói: "Loại tin tức này rất căng đi."
Lâm Cẩm đối diện sắc mặt rất nặng nề, tròng mắt do dự: "Cậu ấy thật sự có qua."
". . . . . ." Gia Duyệt ngu, sau một hồi, mới sơ kéo qua chút thần, "Đừng làm rộn, anh ấy không muốn lại có dính dấp tới tôi, không cần lấy cớ dở như vậy. Anh nói cho anh ấy biết, có lời gì thì nói thẳng, không cần thiết tự hủy tương lai như vậy. Anh ấy có thể không biết, Lưu giáo sư có thể tiếp nhận bất kỳ gièm pha gì của nghệ sĩ, duy chỉ có loại bệnh đường sinh dục, đó là đại kỵ của anh ấy, bởi vì con trai anh ấy cũng là bởi vì tính truyền bá dính vào Aids mà chết rồi. Nếu như tuôn ra loại tin tức này, vai diễn của anh ấy tuyệt đối không gánh nổi."
"Những thứ này Thẩm Phi rất rõ ràng, sao sùng bái đạo diễn Lưu, như thế nào lại không biết chuyện của đạo diễn Lưu. Chuyện tôi vừa nói, tất cả đều là thật, cô dùng đầu óc có được không, nếu như Thẩm Phi muốn hất một cô gái ra, cần hoảng hốt như vậy không?"
"Nhưng anh. . . . . . Anh. . . . . ." Anh làm sao có thể đã từng có loại bệnh đó? !
"Đây chính là nguyên nhân gần đây cậu ấy không muốn gặp cô, bao gồm cả cô, tất cả người bình thường nghe cái loại bệnh đó, đều biết dùng bốn chữ ‘bệnh đường sinh dục’ này để hình dung. Nhưng cô trẻ con không có nghĩ qua, có rất nhiều người dính vào loại bệnh này đều là bị động. Tôi nhớ được tôi đã đề cập với cô, cậu ấy đã từng đến các nơi trên thế giới trợ giúp những trẻ em chịu loạn lạc chiến tranh cùng nạn đói khốn nhiễu. Cậu ấy sẽ nhiễm bệnh, cũng là bởi vì tại nơi nào đấy vừa vặn xảy ra chiến loạn, cậu ấy truyền máu cho một tên bị đạn bắn bị thương, bởi vì điều kiện y học nơi đó quá kém, mà bị lây bệnh. Nghiêm chỉnh mà nói cậu ấy là người bị hại. Còn may là, hôm sau cậu ấy mới trở về nước Mỹ, phát hiện sức khỏe không đúng mới kịp thời chữa trị."
Gia Duyệt dùng thời gian thật lâu để tiêu hóa hết lời nói của Lâm Cẩm.
Mặc dù trước trải qua điều tra cũng biết tin tức ngày đó trên tạp chí, về việc Thẩm Phi trợ giúp những đứa bé kia là thật, nhưng cô không có lường trước qua anh vì làm những việc này, bỏ ra giá cao như vậy.
Chiến loạn, nạn đói, tật bệnh. . . . . . Đoạn thời gian đó, anh tương đương với khiêng quan tài sống.
Cô nghe nói qua rất nhiều người vì trợ giúp những trị liệu cho những hoàn cảnh kia xong, trong quá trình truyền máu dính vào tật bệnh.
Mà mới vừa rồi, một nháy mắt kia, cô như đại chúng bình thường, mang theo ánh mắt khác thường như những người kia đến đối đãi với thành viên —— Thẩm Phi.
Cô hít sâu một hơi, suy nghĩ một chút, hỏi "Tung cho tạp chí đoán chừng có phải còn bao hàm các loại sổ khám bệnh của Thẩm Phi hay không?"
"Quả thật không sai biệt lắm, cho nên cái loại yêu sách chính xác đó, thật sự có thể sẽ phá hủy sự nghiệp của Thẩm Phi. Đến lúc đó coi như công khai nguyên nhân cậu ấy nhiễm bệnh, sợ là cũng không còn bao nhiêu người tin."
"Anh nên biết là ai tung tài liệu đi, có phải Nguyên Tu hay không?" Cô quá quen với loại thủ đoạn đả kích của đối thủ rồi, trước kia cô thường dùng, mà có thể làm càng triệt để hơn so với cô, sợ rằng chỉ có Nguyên Tu.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Lâm Cẩm gật đầu một cái.