XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Si Tướng Công

Si Tướng Công

Tác giả: Kính Trung Ảnh

Ngày cập nhật: 03:04 22/12/2015

Lượt xem: 1341440

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1440 lượt.

r>“Tiểu thư, ngài ở trong này à?”
“Ừ.” Trong nhà mát, La Khởi miễn cưỡng liếc nhìn Hiệt nhi một cái, lại khôi phục tư thế nằm úp sấp, mỹ nhân lúc này giống như một con mèo con đang cuộn tròn trên giường.
“Nô tỳ muốn xin phép ngài, biểu tỷ của nô tỳ đến đây.”
“Biểu tỷ đang làm người hầu ở Tấn Vương phủ đó à?”
“Đúng vậy ạ, không ngờ là tiểu thư còn nhớ rõ.”
“Đi đi, có ra ngoài đường dạo một vòng cũng được, thời gian của xế chiều nay liền cho ngươi tự an bài.”
“Thế thì không cần đâu ạ, biểu tỷ chỉ xin tổng quản bọn họ nói dối một canh giờ thôi, chúng nô tỳ tìm một nơi yên lặng ở ngay hậu viện trong phủ mà trò chuyện thì tốt rồi.”
“Tùy ngươi, đến trong phòng bếp đem chút điểm tâm trái cây theo mà vừa nói vừa ăn.”
“Dạ, nô tỳ cám ơn tiểu thư!” Hiệt nhi vui mừng phăm phăm chạy đi.
Hiệt nhi là nha đầu, có thân nhân đến thăm được nàng tặng đồ ăn vặt mà có thể khiến nhóc con ấy vui vẻ đến thế, còn bản thân mình ăn ngon mặc đẹp, cha quý mẹ yêu, thế mà còn ở đây than ngắn thở dài có phải là có phúc mà không biết hưởng, đúng không?
Mới nghĩ đến đây, La Khởi đứng dậy, hơi sửa sang lại y phục rồi chậm rãi ra cửa, cất bước hướng tới chỗ nhiều loại hoa đang khoe sắc rực rỡ.
“Ăn ngon lắm ăn ngon lắm, Hiệt nhi, chủ tử nhà các ngươi đối xử với ngươi thật tốt, mỗi khi đến đây đều có thức ăn chèn miệng ngon đến thế này nha, ăn ngon lắm!”
La Khởi cười, đây là giọng của biểu tỷ Hiệt nhi, cũng là một nha đầu vui vẻ.
“Đương nhiên rồi, La gia từ lão gia đến tiểu thư ai cũng là người vô cùng tốt, đối xử với hạ nhân tựa như người đối với người… Nè, nghe giọng của tỷ, bộ chủ tử của tỷ đối xử với tỷ không tốt à? Chẳng phải hồi trước có lần tỷ nói vị sườn phi kia của bên tỷ ra tay thật sự hào phóng mà?”
“Aiz, đừng nhắc nữa. Tâm tình của sườn phi được định theo số lần Vương gia đến phòng của nàng nhiều hay ít. Lúc tỷ tới thăm ngươi lần trước là bởi Vương gia cả tháng đều lưu lại trong phòng sườn phi, hiện tại tất nhiên là khác biệt rồi.”
“Khác biệt thế nào, chủ tử của tỷ thất sủng rồi à?”
Hóa ra nàng không biết nha đầu Hiệt nhi nhà mình có tố chất làm bà tám nho nhỏ rồi? La Khởi nhíu mày, quay người vừa muốn chuyển hướng thì…
“Đương nhiên thất sủng rồi, ngươi không biết vị Dĩnh phu nhân kia đẹp biết bao nhiêu đâu, đừng nói nam nhân, ngay cả chúng ta nhìn mà xương cốt đều phải mềm nhũn ra.”
Dĩnh phu nhân? Là Phạm Dĩnh đại mỹ nhân mà tỷ tỷ an bài đến bên cạnh Tấn Vương kia đấy à?
“Chẳng những làm cho Vương gia mê luyến đến đầu váng mắt hoa, mà trước đó vài ngày, Đại Hoàng tử và Nhị Hoàng tử đến phủ chơi cũng đều mê muội thật sự trước Dĩnh phu nhân đó nha.
Mấy ngày này, hai vị Hoàng tử cứ cách năm ba bữa thì phải đến phủ một chuyến. Ngay cả chúng ta là những kẻ ngu dốt mà đã có thể nhìn ra được nhóm quý nhân kia đến là vì cái gì, sườn phi hiểu ngay nên lập tức mắng Dĩnh phu nhân là hồ ly tinh chuyển thế, chuyên câu hồn các nam nhân…”
Mấy ngày này, hai vị Hoàng tử cứ cách năm ba bữa thì phải đến phủ một chuyến…
Sau khi La Khởi nghe xong lời này thì biểu tỷ Hiệt nhi nói cái gì nữa cũng không hề lọt vào tai nàng một chữ nào.
Mấy ngày này đều phải đến phủ một chuyến. Khó trách, nàng tìm không thấy hắn, khó trách, nàng đợi không được hắn, khó trách… Thật sự là khó trách.






Ba Chìm Bảy Nổi
“Nhị Hoàng tử, ngươi còn chưa đi sao?” Trong hoa hiên La gia, La Khởi lạnh nhạt hỏi.
Ngọc Vô Thụ ngẩn ra, “Khởi nhi?” hắn vừa ngồi xuống chưa được một khắc đồng hồ mà tiểu nữ tử này đã ra lệnh đuổi khách rồi.
“Nhị Hoàng tử công việc nặng nề, công sự vội vàng, chuyện nhà vội vàng, còn phải vội vàng tâm sự nữa, không nên tốn thời gian ở bên La Khởi.”
“Chuyện công chuyện nhà gì cũng giống nhau mà, tâm sự chuyện gì ư, chuyện Bổn hoàng tử trong lòng có Khởi nhi đúng không?”
“Danh hoa quốc sắc thời hoan lạc, Quân vương nhìn miệng mắt cười tươi.”(*) La Khởi cười châm chọc, “Nếu đóa danh hoa này không phải thiếp thất của Vương thúc của Nhị Hoàng tử, lẽ nào Nhị Hoàng tử sẽ chỉ có thưởng thức mà thôi sao?”
(* Nguyên văn Hán việt:
“Danh hoa khuynh quốc lưỡng tương hoan,
Trường đắc Quân vương đới tiếu khan”
Đây là hai câu thơ trích từ khổ thơ cuối trong bài thơ “Thanh bình diệu tam thủ” của Lý Bạch, một nhà thơ nổi tiếng đời Đường, rất hay được trích dân trong các lời đối đáp mang ý nghĩa mỉa mai kiểu “có trăng quên đèn”, hay nói theo kiểu hiện đại là “thấy gái thì mắt híp cả lại” – Khánh Linh.)
“Khởi nhi!” đường đường là một Hoàng tử mà hết lần này đến lần khác bị một tiểu nữ nhân lạnh nhạt châm biếm mỉa mai ngầm, da mặt cao quý kiêu căng làm sao mà chịu được? “Nàng nhất định muốn cố tình gây sự có phải không?”
“Sao ngươi không trực tiếp trả lời vấn đề của ta đi cái đã, nếu Phạm Dĩnh không phải là thị thiếp của Tấn Vương, nếu nàng là nữ nhi khuê các, ngươi sẽ như thế nào?”
La Khởi chất vấn bằng khí thế bức người đã khơi dậy cơn tức như núi của Nhị Hoàng tử, “Ta tự thấy không thẹn với lương tâm