Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Sorry Sorry

Sorry Sorry

Tác giả: Kim Quốc Đống

Ngày cập nhật: 04:16 22/12/2015

Lượt xem: 134361

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/361 lượt.

ậu để lỡ chuyện đăng ký nguyện vọng, chắc chắn họ sẽ giận cậu đấy”.
“Cậu ngốc quá Đường Mộc ạ, đáng lẽ cậu phải nói với tớ ngay.” Cuối cùng Ngải Mễ đã lên tiếng trách Đường Mộc.
“Tớ sợ cậu không chịu nổi chuyện này.”
“Chuyện gì?”
“Aaron là anh ruột của cậu.”
Ngải Mễ cười đau khổ: “Đường Mộc ngốc nghếch, Aaron ngốc nghếch, thực ra tớ đã nghĩ đến những chuyện này từ lâu”.
“Gì cơ?”
“Trong đêm ba mất, gần như tớ đã hiểu hết mọi chuyện, nhưng tớ không dám đi chứng thực, vì khi tất cả những điều này là thật, việc tớ thích Aaron đã trở thành một mệnh đề giả, không tồn tại nữa. Thà tin Aaron thích con trai còn hơn là chấp nhận anh ấy là anh trai tớ.”
Giờ thì đến lượt Đường Mộc sửng sốt, cậu há hôc miệng, hồi lâu không nói được gì. Hóa ra Ngải Mễ thông minh đã biết mọi chuyện.
Nếu có một người, yêu một người khác, chuyện vĩ đại nhất mà anh ta có thể làm cho người đó là gì? Tôi nghĩ, chắc là nói dối.
Nếu có một người khác, yêu người đó, chuyện vĩ đại nhất anh ta có thể làm là gì? Ngoài việc tha thứ cho lời nói dối, chính là giúp anh ta cùng nói dối.
Ngày hôm đó, cuối cùng Ngải Mễ để tương lai của mình ở lại Xuân Thành.
“Ông bà nói rồi, họ vẫn sẽ quay lại uống rượu cưới của tớ.”
Cô nói với Đường Mộc: “Đường Mộc này, cậu quay về bảo với cô ấy rằng, tớ sẽ không nhận cô ấy đâu, hôm nay không nhận, ngày mai không nhận, sau này cũng sẽ không nhận”.
“Ừ, Ngải Mễ, cậu cứ yên tâm, dù cậu quyết định thế nào tớ cũng sẽ ủng hộ cậu, bên cạnh cậu luôn luôn có tớ.”
“Lần này cậu không nói dối chứ?”
“Đồ thần kinh! Nói dối sẽ phải nuốt một nghìn cái kim đấy.”
“Nếu quả thật là như vậy thì cậu đã biến thành nhím Đường Mộc từ lâu rồi!”
Tại nhà ga, chúng không tìm được ông bà nội, nhưng lại gặp một người.
Ngải Mễ và Đường Mộc cùng nhìn thấy cậu ấy.
Là Aaron!
Mặc dù cậu mặc trang phục của nhân viên, vội vã đi qua, nhưng Ngải Mễ và Đường Mộc xác định 100% người này chính là Aaron.
“Aaron!” Ngải Mễ gọi một câu. Rõ ràng người đó đã nghe thấy tiếng gọi của cô, bước đi nhanh hơn.
Đường Mộc và Ngải Mễ cùng đuổi theo. Chỉ có điều người trong phòng đợi quá đông, thoáng một cái đã không theo kịp.
Hai người đã sắp phát điên, chỉ cần nhìn thấy người mặc trang phục của nhân viên liền đến kéo lại để rồi được nghe một câu: “Thần kinh à!”. Cuối cùng chúng lại đến phòng phát thanh, nhân viên ở đó thấy chúng lại đến, đã không còn kiên nhẫn được nữa. Đường Mộc cố gắng mỉm cười năn nỉ ông ta: “Chú ạ, vừa nãy bạn ấy đã nhìn thấy anh trai ruột của mình...”.
Nhân viên phòng phát thanh vừa tức vừa buồn cười: “Không phải vừa nãy còn tìm ông bà đó sao, sao giờ lại quay sang tìm anh trai? Các cô các cậu không đùa đó chứ?.”
Nhưng ông lại cảm thấy hối hận ngay vì sự nghi ngờ của mình, chàng trai đẹp trai này đang quỳ xuống trước mặt mình, Đường Mộc thực sự đã liều mạng, người đó là Aaron mà. Cậu thề với nhân viên phòng phát thanh: “Nếu như cháu lừa chú thì ra đường sẽ bị xe đâm chết ngay...”.
“Thôi được thôi được, các cháu mau nói đi, chú không chịu được trách nhiệm vụ này đâu.” Nhân viên quản lý vội nhường ghế cho hai đứa.
Ngải Mễ cố gắng để mình bình tĩnh trở lại, cô nghe thấy giọng mình xoay tròn trên trần cao của phòng đợi.
“Aaron, anh trai của em, em đã nhìn thấy anh. Aaron, anh trai của em, em đã nhìn thấy anh. Ngày hôm nay, em đã biết hết mọi chuyện rồi, Aaron, em không thể ngờ rằng, sẽ có một ngày, anh lại trốn em. Hồi nhỏ bọn mình chơi trốn tìm, anh đều cố tình để lộ ra đôi giày của anh, thực ra em biết, anh cố tình nhường cho em. Hiện giờ anh cũng đang chơi trò trốn tìm với em ư, nhưng Ngải Mễ không tìm thấy, Ngải Mễ ngờ nghệch hơn rồi. Con mèo ngốc là anh, giờ đã trở nên thông minh hơn. Anh không thể bắt nạt em như vậy, Aaron, nếu bị thần Nhị Lang biết được, nếu bị Quan Âm nương nương biết được, chắc chắn họ sẽ không tha thứ cho anh. Anh ạ, em rất nhớ, rất nhớ anh, anh có biết không, Lý Tuấn Ninh, và cả anh họ của Đường Mộc, họ đều, họ đều... Anh, anh mau đến đây đi anh, em thực sự năn nỉ anh đấy. Trước đây Ngải Mễ đã làm sai rất nhiều chuyện, em nói lời xin lỗi anh, tại em không ngoan, không nên ép anh như vậy, em đã sửa rồi, anh cho em một cơ hội có được không, anh ở ngay trước mắt em, em năn nỉ anh đấy...”
Cô thực sự khóc không thành tiếng, chuyển micro cho Đường Mộc. Chỉ có điều Đường Mộc cũng không thốt được thành lời. Cậu cảm thấy lưỡi dao sắc nhất thế giới, chọn đúng nơi mềm nhất của trái tim, đâm thẳng vào. Đã bao nhiêu ngày cậu ngủ trong lòng Aaron, lúc này đây Aaron lại làm lính đào ngũ, không chịu ra gặp bọn họ.
Cả phòng đợi đều yên lặng, mọi người đều đang chăm chú lắng nghe tiếng khóc và lời tâm sự của một cô gái, chờ đợi ở một góc nào đó, thực sự có một chàng trai bước ra, chạy vội về phía phòng phát thanh. Nhưng cái mà mọi người nghe thấy, chỉ là tiếng khóc thút thít của Đường Mộc và Ngải Mễ vọng lại mà thôi.
Lúc này đây có người đứng dậy, nói lán: “Ai là Aaron?! Là đàn ông thì bước ra đi, em gái cậu đang tìm cậu!”.
Aaron đang trốn trong nhà vệ


Old school Easter eggs.